Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Bảy, 09:55:16 - 30/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[thế giới khác] hành trình huyền thoại

Re: [thế giới khác] hành trình huyền thoại

#5 » Gửi bài gửi bởi Mrdel » 23/02/2014 23:13 » @296351

đó
không có nghĩa là ngươi hết nguy
hiểm, hiện tại trên đảo chỉ có năm
người ta, Yorick, Hecarim, Kathus và
Thresh. Trước đây có cả Evelynn, và
Mordekaiser tuy nhiên hai tên đó đã
rời đảo này được một thời gian rồi.
Jo, ta nhắc ngươi nhớ một điều, đừng
bao giờ đến nơi ở của Kathus hoặc
Thresh hai kẻ đó đều vô cùng khát
máu, nếu chúng biết có sự tồn tại của
con người trên đảo nhất định không
tha cho ngươi, cả ta và Hecarim lúc
đấy cũng không thể làm gì được.”
John gật gật đầu rồi hỏi: “ tại sao cô
lại tốt với tôi như thế?”
Elise nghe hắn nói thế đột nhiên mở
mắt, cô ta xoay người lại nhảy thẳng
vào người hắn khiến hắn ngã lăn ra
đất, Elise đưa sắt mặt vào mặt John
chiếc lưỡi đỏ đỏ liếm môi nói: “ đơn
giản thôi, vì ngươi là người hầu của
ta, vả lại trước giờ ta chưa từng gặp
con người nào thú vị như ngươi cả,
thịt thơm, mùi hương cũng rất đặc
biệt.”
Nói rồi Elise liếm một đường lên mặt
hắn. Một cảm giác tê dại truyền đi cả
thân hắn. John cố gắng nặn ra nụ cười
nói: “ được rồi! sau này đừng làm vậy
nữa.”
Elise cười cười quỷ dị nói: “ thịt ngươi
thật thơm, không biết ăn vào sẽ có
mùi vị gì nhỉ, nhưng cứ nghĩ sẽ ăn
ngươi ta lại cảm thấy tiếc quá.”
John đưa hai tay lên nói: “ đừng đừng
ăn, thịt ta xem vậy chứ nhai và dở tệ
lắm.”
Elise rời khỏi người hắn kéo áo hắn
đứng dậy nói: “ bộ trang phục này của
ngươi cũng thật lạ, này rốt cuộc
ngươi là người của vương quốc nào
vậy? Ionia, Demacia, hay Noxus.”
John không muốn cho ai biết hắn đến
từ thế giới khác nên cũng chỉ đáp là
từ một nơi ít người biết đến mà thôi.
Elise cũng không quan trọng việc này
nên gật đầu cho qua.
John hỏi: “ thế tôi có thể ngủ ở đâu
vậy?”
Elise nhìn hắn sau đó nói: “ ngươi
muốn đi ngủ rồi sao? đợi chút.”
Elise nhảy ra phía trước hai tay liên
tục bắn ra tơ nhện vào không trung,
cô ta nhảy qua bên trái, nhảy qua bên
phải rất nhanh chóng một chiếc mạng
nhện được giăng ra, John mở mắt há
hốc mồm nhìn những cử động nhẹ
nhàng kia. Elise tạo xong chiếc mạng
nhện tiến cạnh hắn, tóm lấy cổ áo rồi
ném vào chiếc mạng nhện nói: “ ngươi
sẽ ngủ cùng ta trên nó.”
John bị ném vào chiếc mạng nhện, cả
người hắn như dính vào bên trong đó
không tài nào cựa quậy gì được. Elise
đu lên mạng nhện do mình tạo ra
nằm lên đó và bắt đầu ngủ.
Ngày thứ nhất nhanh chóng trôi qua,
một ngày mà có lẽ cả đời hắn cũng
không thể nào quên được, có quá
nhiều thứ xảy ra, từ việc bị đưa đến
thế giới này, không rõ nguyên nhân,
không rõ mục đích đến việc bây giờ
phải làm người hầu của một nữ hoàng
nhện nổi tiếng hung ác.
Ngày thứ hai nhanh chóng đến, trên
Shadow isles này không có mặt trời,
sáng trưa chiều tối, cũng chỉ một màu
đen u ám tịch mịch. Từ sáng sớm,
Hecarim đã đứng ngoài cửa hang hô
lớn, gây náo động đòi Elise đưa
người. Cô ta cũng rất bực tức tuy
nhiên giao kèo vẫn là giao kèo, ả ta
tóm lấy cổ áo của John lôi ra ngoài
đưa cho Hecarim. John bị Hecarim
nhấc cả người lên khỏi mặt đấy cười
bảo: “ thằng nhãi ngươi bây giờ thì
đừng mong chạy thoát khỏi ta nhé.”
Elise ở cạnh nhăn mặt nói: “ hắn ta
bây giờ là người hầu của ta, nếu ngươi
làm hắn có việc gì thì đừng trách ta
đấy nhé.”
Hecarim cười khà khà đáp: “ yên tâm!
sáng sớm mai ta sẽ đem hắn trả lại
cho cô” – Hắn nhanh chóng lôi John
chạy sâu vào rừng.
John bị Hecarim dùng một tay nhấc
bổng lên, hắn cảm thấy khó chịu vô
cùng. Chạy được một đoạn Hecarim
thả hắn xuống đất rồi nói: “ Thằng
nhãi, từ nay về sau ta và ngươi sẽ
chơi một trò chơi.”
John nghi hoặc hỏi: “ trò gì?”
Hecarim vung vung cây thương trên
tay đáp: “ ta và ngươi sẽ chơi trò thợ
săn và thú hoang, chỉ cần ngươi chạy
thoát khỏi ta đến sáng ngày hôm sau
thì coi như ngươi thắng, lúc đấy ta sẽ
tha cho ngươi một mạng sống.”
John trợn mặt nhìn Hecarim, hắn đáp:
“ đơn giản vậy thôi sao?”
Hecarim gật đầu nói: “ phải phạm vi
là trong khu rừng quỷ dị này, nhưng
ta cảnh báo ngươi trước nếu ngươi vì
trốn ta mà đến mấy nơi ở của mấy
tên điên còn lại trên đảo, mạng sống
của ngươi ta không thể cứu được.”
John gật đầu, sau đó xoay người chạy
thật nhanh, rất nhanh chóng hắn đã
biến mất trong từng tán lá tại khu
rừng. Hecarim hưng phấn hú lên thật
lớn hắn nhảy cà lộc cà lộc sau đó phi
nước kiệu đuổi theo.
John chạy như chưa từng được chạy,
hắn chạy với tốc độ đáng kinh ngạc
thế nhưng tốc độ của Hecarim lại
kinh ngạc hơn rất nhiều, bên tai John
luôn vang lên từng tiếng ngựa chạy,
tiếng hú phát ra từ chính Hecarim.
Bịch
Hecarim từ đằng sau đuổi kịp hắn
nhảy lên hai chân trước đạp thẳng
vào lưng khiến hắn đau đớn như
muốn nát ra làm nhiều mảnh, lăn lộn
mấy vòng trên mặt đất.
Hecarim cười sảng khoái nói: “ thằng
nhãi ngươi quả nhiên không phải
người bình thường chạy cũng nhanh
phết, đứng dậy nào chúng ta làm lại.”
Cứ như vậy mọi chuyện tiếp diễn từ
ngày này sang ngày khác, hết bị Elise
đem ra đánh như một bao cát đến
lượt bị Hecarim rượt đuổi đến hộc
hơi. Ba tháng trôi qua trên đảo như
địa ngục, John dần dần quen được
cuộc sống hiện tại, dù có khổ cực thế
nào nhưng trong đầu hắn luôn tràn
trề một niềm tim mãnh liệt sẽ được
sống.
Trong ba tháng này hắn liên tục bị
hành bởi Elise và Hecarim tuy nhiên
chính như vậy lại vô tình giúp hắn
tăng cường thể lực, độ dẻo dai của cơ
bắp. Hiện tại Hecarim chỉ có thể đuổi
ngang hắn nhưng không tài nào chạm
vào người hắn được, Elise mặc dù cô
ta có sự dẻo dai của loài nhện, phản
xạ cực nhạy nhưng John liên tục đánh
nhau với cô ta nên cũng dần luyện tập
theo cách di chuyển của loài nhện,
giác quan của hắn bây giờ so với loài
nhện cũng không khác là bao. Mọi
chuyện có vẻ vẫn tiếp diễn khá êm
đềm cho đến một ngày……
Trước một ngôi mộ tang hoang đến kì
lạ, ở giữa ngôi mộ là một ngôi nhà
trông vô cùng đáng sợ với khắp nơi là
những bộ xương người có, thú vật có.
Từ ngôi nhà luôn bốc lên một thứ khí
đen quỷ dị đầy tang thương chết chóc.
Đứng trước ngôi mộ Yorick Mori cầm
chiếc xẻng của mình gõ vào cổng
được làm hoàn toàn từ xương. Từ
trong căn nhà ma quái kia, cánh cửa
đột nhiên bật tung, một bóng đen lao
nhanh ra ngoài xuất hiện trước mặt
Yorick, đám khí đen bắt đầu tan ra để
lộ một con quái vật khoác trên mình
một bộ trang phục đỏ kì dị, điều đáng
sợ hơn hắn ta không có khuôn mặt,
đầu hắn đơn giản chỉ là một hộp sọ.
Trên tay hắn cầm một cây trượng và
một cuốn sách, giọng nói hắn vô cùng
đáng sợ: “ ngươi đến tìm ta có việc
gì?”
“ta có chuyện muốn nói với ngươi,
trên đảo này có một con người.”
……………………………
Mrdel
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️8/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸86/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(UC Browser 9.0.2.389)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=25419

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic25419-4.html#p296351

Quay về Thơ, truyện ngắn