"Hôm qua anh nhắn tin lại làm em vui đến không ngủ nổi . Sáng ra em đã đánh vỡ một cái cốc rồi. Người cứ lâng lâng như trên mây. Em phải cảm ơn anh mới đúng. Vậy là anh vẫn đọc tin nhắn của em. Nhưng vì đã hứa mỗi ngày chỉ gửi một tin nhắn nên em không dám gửi lại. Em là người đặt ra quy định mà. Phải biết giữ lời chứ.."
Tin nhắn thứ 26. Không rõ là cô ấy nói thật hay chơi. Có phải vui vậy không? Nghe hơi cường điệu quá đó.Nhưng anh vẫn cảm thấy vui vui...
Nhưng rồi anh lại thấy tò mò. Cô gái này là ai vậy? Nghe thì có vẻ biết rất rõ về anh. Biết cả những việc anh đang làm và gặp phải. Cô ấy theo sát anh vậy à? Có khi nào là người anh quen không?
Anh suy nghĩ và chợt à lên...Hay cô ấy chính là cô gái trà đào??? Là cô gái nhút nhát đó...
Chuyện đời lạ thật đấy. Sao giờ anh cứ phải suy nghĩ về cô ấy trong khi trước đó anh đã từng không thèm coi người gửi tin nhắn đó ra kí lô nào???
-------------------------------------
"Hôm nay trời nắng quá nhỉ? Anh mà phải ra công trình thì nhớ đội mũ với nhé. Đầu em đang đau chỉ vì tội ngại đội mũ đây. Nhưng tối nay sao rất sáng. Thời tiết về đêm thật dễ chịu...."
Tin nhắn thứ 33. Anh thấy lo cho cô. "Cô ấy không sao chứ?"
Anh đã vô thức nhắn lại: "Cô cũng nhớ lần sau phải đội mũ đấy. Uống thuốc rồi ngủ đi."
Khác với lần trước , 5p sau có tin nhắn trả lời
"Bây giờ em đang đau đầu quá nên không nhớ gì cả. Em chỉ nhắn thêm một tin này nữa thôi. Em thấy đỡ đau nhiều rồi! Cảm ơn anh nha!!!"
Thật là một cô gái kì lạ.
Đã hơn một tháng rồi.....
"Nếu cô gái này chính là cô nàng trà đào nhút nhát không dám ngẩng mặt lên khi nói chuyện với mình thì sao nhỉ?? Dám là cô ấy lắm!
Vậy Mình có ích kỉ quá không nhỉ khi không yêu cô ấy nhưng vẫn nhận tình cảm của cô ấy như vậy? Nhưng thực sự cô gái này không phải mẫu người của mình. Chỉ là mình thích sự nhẹ nhàng và ấm áp này thôi. Có lẽ cô ấy cũng biết điều đó. Cô ấy hiểu mình như vậy mà."
Anh tự trấn an mình như vậy.
----------------------
Dạo này anh đang cặp kè với một cô nàng đẹp nhất nhì công ty. Cô nàng có một vẻ đẹp bốc lửa, rất nhiều kẻ nhìn anh với ánh mắt ghen tỵ. Tất nhiên anh cũng phải bỏ chút công sức. Tất nhiên anh đang rất vênh váo.......
Hôm nay ở cơ quan anh giáp mặt với cô nàng trà đào đó. Lần đầu tiên nhìn kĩ mới thấy cô ấy có đôi mắt rất sáng rất đẹp nhưng bị mớ tóc che mất. Chắc là cô ấy vẫn chưa biết là anh đã phát hiện ra đâu nhỉ? Chính là cô ấy rồi. Cô ấy lại dùng chính điện thoại của mình nữa chứ. Hơi ngây thơ đó. Chắc không nghĩ anh sẽ để tâm tìm xem ai là người nhắn tin....
Từ lúc biết rằng cô nàng này chính là cô nàng nhắn tin cho anh, anh hay để ý đến cô. Cô là một người luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người, làm việc cũng rất có trách nhiệm, chỉ mỗi tội nhát quá, thường không dám nhìn thẳng vào mắt người khác và cũng chẳng bao giờ to tiếng với ai. Những cô gái như vậy thời này hiếm lắm à.
Nhưng chỉ mang lại cảm giác tội nghiệp cho anh thôi. Những cô gái yêu đuối không có sức tấn công lẫn phòng vệ. Sống ở thời này dễ bị thiệt thòi lắm.....
"Anh có đang làm việc không vậy. Em đang ngồi nhìn trăng và nghĩ ngợi vẩn vơ. Em thấy Hằng Nga ở trên cung trăng chắc là rất cô đơn. Cả chú Cuội nữa...Dù được ở một nơi rất đẹp nhưng cô đơn vậy thì vẫn buồn lắm.... Anh có nghĩ vậy không?"
Tin nhắn thứ 45. Cô nàng này đúng là một người hay mơ mộng. Toàn nghĩ ngợi vẩn vơ....
Nhưng nụ cười của cô ấy cũng dễ thương lắm........sáng nay anh đã thấy cô ấy cười.
Cô ta không biết rằng anh đã biết. Cảm giác này cũng hay nhỉ? Anh là người nắm đằng chuôi ....
Anh không thích làm người bị động đâu......
Sáng nay có chuyện động trời. Cô nàng trà đào nhút nhát đó lại dám to tiếng, người mà cô ấy to tiếng lại chính là người đang cặp kè với anh. Nghe bảo hai người to tiếng với nhau trong nhà vệ sinh nữ. Lúc anh đi đến chỉ thấy cô nàng bỏ đi , không khóc như anh tưởng, chỉ là một gương mặt kiên quyết, nhìn thẳng vào mặt anh.....
Chẳng hiểu có chuyện gì. Hỏi thì cô nàng đó chỉ nói" Con nhỏ đó yêu anh đấy. Thật là...không biết thân phận của mình"
Tự nhiên anh cảm thấy bực mình kinh khủng! Cô ta thì hiểu gì về cô ấy mà nói vậy chứ?
"Em cũng xem lại mình đi."
Không hiểu sao anh lại đứng về phía cô nàng nhút nhát đó. Anh không tin rằng cô ấy lại gây sự nếu không có lý dó. Một niềm tin vô cớ nhỉ?
Hay do hàng ngày anh đều quan sát cô ấy....anh cũng đâu có hiểu được gì mấy về cô ấy. Nhưng anh lại có thể khẳng định được.....
"Tình yêu là gì nhỉ? Em nghĩ là người trong cuộc cũng không thể hiểu nổi đâu nhỉ? Có phải bất kì Ai cũng mong có được một tình yêu thực sự, một tình yêu cho cuộc đời mình? Có phải vậy không? Hay chỉ mình em nghĩ vậy? Hay rốt cuộc tình yêu chỉ là sự trao đổi và lựa chọn phù hợp"
Tin nhắn thứ 50. Tâm trạng của cô nàng đang không tốt. Đang băn khoăn. Thực sự thì chính anh cũng không hiểu rõ lắm về tình yêu. Anh muốn nhắn lại cho cô điều gì đó nhưng lại không tìm được câu nào để nói.
------------------------
Bây giờ anh đang cảm thấy bực mình kinh khủng đây? Sao cô ta có thể làm vậy chứ nhỉ? Cái này có gọi là phản bội không nhỉ? Là giả dối nữa.....
Sao lại có thể hàng ngày nhắn tin với một người, nói là thích người đó nhưng ban ngày lại cứ kè kè và cười nói với một người khác. Dạo này có một anh chàng cứ suốt ngày đi bên cô nàng trà đào. Một anh chàng kính cận. Là một kiểu người hoàn toàn khác với anh. Chắc là một người tốt...người trong công ty thì nói hai người đó rất hợp nhau...
Anh đã chia tay với cô nàng hấp dẫn đó mà lý do chính là vì cô nàng trà đào đó đấy. Biết không hả? Tại anh cứ bênh vực cô ấy nên hai bên cãi nhau và chấm dứt.
Đương nhiên anh biết cô nàng bốc lửa đó không yêu gì anh, thậm chí còn nói xấu anh (nghe nói hôm trước hai người cãi nhau vì vậy) anh cũng chẳng yêu gì cô ta nhưng dù sao cũng bị mất người cặp kè.
Vậy nên cô nàng trà đào đó phải chịu trách nhiệm chứ...
Sao cô ta có thể như vậy chứ hả...
Cô ta vẫn pha trà cho anh nhưng hôm nay anh thấy nó đắng và chát quá... Là vì cô ấy không để tình cảm vào đó à. Hay đã chia tình cảm đó cho anh chàng kia rồi...
11h... ngày thứ 55
"Anh à? Em sẽ gửi cho anh một tin nhắn này nữa thôi. Đã làm phiền anh lâu nay rồi. Em là một cô gái nhút nhát. Không biết thể hiện tình cảm của mình. Em muốn thay đổi... Không rõ rằng anh có nhận và đọc tin nhắn của em không nhưng em vẫn cảm ơn anh nhiều lắm. Cảm ơn vì đã nhận những tin nhắn này..."
Cái gì vậy? Đúng là cô nàng này đã có người quan tâm đến rồi, đã yêu anh chàng kia rồi....
Hừ... kệ cô ta chứ, ai thèm quan tâm cô ta làm sao... Không có người làm phiền... tốt quá. Anh sẽ lại quen những cô nàng xinh đẹp và không phải bênh vực cô ta nữa.
Nhưng sao anh thấy trống rỗng quá. Trong lòng trống rỗng và trái tim cũng trống rỗng
Hình ảnh của một cô gái rụt rè, nhút nhát nhưng lại rát kiên quyết khi bảo vệ anh cứ hiện ra trước mắt anh...
Sẽ không còn người hỏi han, an ủi và động viên nữa... Anh cũng không thích những lời nói đó dành cho người khác... anh không muốn ai khác ngoài anh nhận được sự ấm áp và dịu nhẹ đấy của cô ấy
Có lẽ đây là sự trừng phạt cho sự ích kỷ của anh khi đã nhận được nhiều tình cảm mà không đáp lại dù chỉ một chút...
Trừng phạt vì đã cảm thấy thích thú khi thấy cô ấy quan tâm đến mình... thích thú khi nhìn tình cảm của cô ấy trong bóng tối...
-----------------