GIÁ TRỊ NỖI ĐAU
''Vô tình góp nhặt chắc chiu
Gửi đôi dòng chữ tới người iu xưa
Anh đi về phía một người
Em đi về phía một đời không anh ''
Anh à! mỗi lần đọc câu thơ này em lại thấy tim mình đau nhói. Mấy hôm nay trời lạnh và mưa nhiều. Mùa hạ đã đến thật rồi. Sao vẫn thấy lạnh hơn cả mùa Đông khi còn có anh bên cạnh.Mùa mưa nhiều nhất, mùa âm u nhất, chúng mình đã quen và yêu nhau trong một mùa tràn ngập ánh nắng chói chang và hoa nở mà sao giờ lại lạnh lẽo vô vị quá.
Em đang ngồi trong căn phòng nhỏ của mình nghe nhạc, những bài hát não lòng và viết những dòng chữ dù là thầm kín.Gửi đến một người Vô Danh kèm theo là một cái đia chỉ Vô Hình có quá buồn cười không anh, đến em cũng không biết phải làm gì và nên như thế nào nữa.
Cuộc sống của em chưa bao giờ yên ả vì những vệ tinh xung quanh em. Yêu anh rồi, em luôn cố gắng để không làm cho anh bận tâm hay hiểu lầm.
Và rồi em đã dần đánh mất mình như thế
Anh đã tin em, tin tất cả những gì em nói. Rồi dần dần anh tin cả vào những lời nói dối, tin một cách vô điều kiện. Và em phản bội lại niềm tin ấy.
Bây giờ trong em vẫn vẹn nguyên hình ảnh của cuộc gặp cuối cùng. Em gặp anh vì muốn nói “Em đã không thể là mối tình đầu của anh thì xin anh hãy cho em được làm người phụ nữ đồng cam cộng khổ với anh trong cuộc đời này”. Rồi một ngày anh gặp em cũng đã nói em một lời rằng “Chúng mình sẽ coi những chuyện đã qua như những kỷ niệm đẹp.” Em đã làm quá nhiều điều anh không thể hiểu nỗi, rồi từ đó ta dần đánh mất...giá trị hạnh phúc, giờ đây được thay vào là:
Giá trị của nỗi đau
Những ngày xưa đã qua rồi. Có người hỏi em: “Nếu được tặng một điều ước thì em sẽ ước gì?” Em mỉm cười, em ước mình có đủ mạnh mẽ và nghị lực để vượt qua những bão dông của cuộc đời. Bởi em nghĩ cần phải tôn trọng quá khứ, bởi cái gì xảy ra cũng đều có lý do.
Nếu em ước ngày này thời gian ấy mình đừng gặp anh, thì bây giờ em đã không bị tổn thương và anh cũng như thế này. Nhưng nếu vậy cũng sẽ không có em mạnh mẽ và gai góc như bây giờ. Em phát hiện ra nhiều góc khác trong con người mình, những điều mà trước đây dù có mơ em cũng không tưởng tượng được. Em thấy lạ lẫm với chính con người ấy của mình. Hóa ra em không còn ngây ngô trẻ con nữa, thay vào đó là một con người từng trải, sống nội tâm. Hóa ra em có thể yêu nhiều đến thế, có thể đội mưa sang nhà người mình yêu chỉ để nhìn người ấy từ xa trong 10 giây rồi về, có thể không cần đến lòng tự trọng hay kiêu hãnh của bản thân, và sẵn sàng hy sinh thật nhiều.
Hóa ra em có rất nhiều bộ mặt, và em có thể đóng thật nhiều vai cùng lúc. Hóa ra em bản lĩnh hơn là em nghĩ. Khái niệm về sự sợ hãi trong em đã thay đổi, khi mà giờ đây không có gì có thể làm em thấy sợ được nữa, trừ những kỷ niệm và hình ảnh của anh. Cảm ơn anh đã giúp em nhận ra tất cả những điều này. Hóa ra cái gì cũng có giá trị của nó, kể cả nỗi đau, anh nhỉ.
Bây giờ, anh lại được là chàng trai đang đi tìm hạnh phúc thật sự của đời mình, chắc hẳn anh đang bước hăm hở lắm. Em nhận ra trong cuộc sống của chúng ta, ai cũng có quyền thất hứa - nói dối - thay đổi - và quên đi ... Nhưng chỉ có điều là ta có sử dụng quyền đó hay không mà thôi. Hãy yên tâm anh nhé - Em hứa .... Sự thực không có ai là của ai và vì thế không có ai là tất cả của ai được. Thế giới ngoài kia còn rất rất nhiều điều tuyệt vời mà ta chưa trải nghiệm... Em sẽ bước sang một thế giới mới và sống từng ngày, trải nghiệm từng điều bên cạnh những người thân yêu vẫn còn đang ở bên cạnh em. Cho và nhận đó cũng là hạnh phúc !
……
Niềm vui trả hết cho ai
Gánh sầu mang nặng đường dài còng lưng
Em về đổi hết bâng khuâng
Cho anh tìm lại một lần vấn vương
Tình hồng nối mộng yêu đương
Tình anh thêu đỏ con đường ước mơ
Tình em giờ dệt nên thơ
Trắng đen hoà hợp đôi bờ cách xa
Anh ơi giữ lấy mặn mà
Tình chung một thuở thiết tha một lời
Đừng mang cay đắng vào đời
Cho tim quặn thắt cho môi héo sầu