Khi hai bên đổi chác xong, ông già lẹ làng đi dọc theo phố và biến vào đám đông. Nhưng lần này không đi theo hướng cũ nữa.
“Ông già khôn ghê!” mẹ tôi nói. “Ông ta không vào quán rượu nào hai lần.”
“Ông ta có thể cứ làm thế suốt đêm.” Tôi nói.
“Ừ,” mẹ tôi đáp. “Nhưng chắc ông phải cầu nguyện dữ lắm để ngày nào xủng có mưa.”
Phạm Viên Phương dịch
Nguồn: Mực Tím Online