Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 20:46:34 - 22/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện kinh dị] Bàn tay định mệnh

Re: [Truyện kinh dị] Bàn tay định mệnh

#3 » Gửi bài gửi bởi NguyenNhan » 29/04/2014 13:52 » @319524

Tại sao lại như vậy? Cũng không biết nữa, nhưng tôi có thể đoan chắc với bà: tất cả những đồng nghiệp của tôi, cả nam và nữ đều có những trường hợp như thế. Đúng là hôm nay tôi xem cho rất nhiều người, như vậy cũng có thể là vì quá mệt. Đáng lẽ tôi không nên tiếp bà chiều nay, nhưng vì bà cố nài nên tôi không thể từ chối. Dù là tôi đặt lại vấn đề, làm lại quẻ bài một lần nữa thì kết quả cũng vẫn thế thôi. Vậy thì tốt hơn hết là chẳng nên gắng gượng. Một lần khác xin mời bà tới… Sáng hoặc đầu buổi chiều ngày mai nếu bà thấy thuận tiện. Tôi sẽ tiếp bà chu đáo. Dĩ nhiên là buổi hôm nay bà không phải trả tiền công vì một buổi xem thông thành.
− Mỗi lần xem bà lấy bao nhiêu?
− Tùy độ dài thời gian. Giá cả chúng tôi đã quy định từ lâu: một trăm quan cho nữa tiếng, cả tiếng thì mất hai trăm quan. Tôi nghĩ là hôm nay chúng ta, chẳng còn gì để trao đổi nữa.
Nàng thu lại cỗ bài và xếp vào ngăn bàn.
− Thú thực là tôi hôi thất vọng sau khi được nghe những gì mọi người nói về tiếng tăm của Phu nhân Nadia − Tôi rất hiều bà. Thôi để lần sau, nếu bà không muốn tới một nơi khác. Chúng ta cứ cho là sự việc vừa qua thật ra thì rất bình thường thôi.
Nàng đứng dậy. Bà khách buộc phải làm theo.
− Xin chào bà – Nadia nói – Xin thứ lỗi cho tôi vì đã không làm cho bà được hài lòng – Tôi rất ân hận.
− Tôi cũng vậy. Không hiểu là tôi có trở lại thăm bà được nữa hay không. Xin tạm biệt.
Khi cánh cửa phía đầu cầu thang được khép lại, tạo nên một sự cách biệt giữa bà khách và nàng, Nadia cảm thấy nhẹ hẳn người như được gạt bõ đi một sự hiện diện đã làm cho nàng không chịu nổi ngay từ phút đầu tiên khi bà khách bước vào phòng. Điều mà nàng không thể nói ra được mới chính là lý do thực sự để nàng chấm dứt mau lẹ cuộc xem: sự thay đổi đột ngột, Mạnh mẽ và không thể nào ngăn được trong tình cảm đối với người khách lạ. Nàng phải nói thác ra là vì bất ngờ đầu óc nàng như bị che phủ không nhìn thấy gì toát ra từ những quân bài, nhưng thực ra nàng đã nhìn thấy những hiện tượng thật khủng khiếp. Không còn nghi ngờ gì nữa là người đàn bà này đã giấu sau bộ mặt xinh đẹp lạnh lùng một tâm trạng đáng sợ.
− Chị ta đi rồi à? – Bà Vêra hỏi.
− Vâng.
− Chị ta có việc gì khẩn cấp cần đến cháu thế?
− Thực ra thì cháu cũng không biết nữa. Vì thế nên cháu cũng chẳng xem được gì cho chị ta, và cũng chẳng lấy tiền công của chị ấy.
− Cháu mắc sai lầm rồi đấy. Nguyên tắc hàng đầu của nghề nghiệp là bắt khách phải trả tiền khi họ quấy rầy mình. Những giờ phút của cháu thật đáng quý, cháu yêu ạ. Nó là vàng là bạc đấy!
− Cháu thà không hành nghề nữa còn hơn là lấy tiền của một người đàn bà như vậy!
− Cháu làm sao thế? Bà thấy cháu thật kỳ cục. Sao khuân mặt cháu lại đăm chiêu thế kia? Chị ta nói gì làm cháu phật lòng chăng?
− Cháu xin nhắc lại là không biết vì sao mà chị ta lại tới đây. Có lẽ vì thế mà làm cháu thấy băn khoăn lo ngại. Cháu có cảm giác là chị ta tới đây để xem cháu làm việc như thế nào hơn là để nghe những gì cháu phát hiện. Điều cháu vừa nói có thể bà cho là ngớ ngẩn, nhưng nếu giả dụ chị ta là mật thám thì cái đó cũng không làm cháu ngạc nhiên!
− Tại sao lại nói tới mật thám với cảnh sát? Cháu đã làm đều gì phạm pháp nào? Hơn nữa một người sang trọng như chị ta thì sao lại có thể là cảnh sát với mật thám được! Có khả năng đó là một người cạnh tranh trong nghề nghiệp, một phụ nữ thuật sỹ không quen biết muốn xem cháu hành nghề ra sao vì đang ghen tức với thành công của cháu?
− Có thể như thế bà ạ. Dù sao chăng nữa đều này cháu đã thấy trong cỗ bài và hiểu được khi nhìn chị ta – đó là một người đàn bà ghê gớm và độc địa. Cháu không nhớ rõ, từ ngày hành nghề, cháu đã có lần nào khó chịu trong khi xem như vậy không. Cháu đã quá mệt và chị ta đã làm cháu rã rời. Thôi, không nói gì tới chị ta nữa, bà nhất trí không?
− Cháu có lý. Hay là chúng ta tới rạp chiếu bóng xem cuốn phim mà mọi người đang ca ngợi? Điều đó có thể làm cháu khuây khỏa.
− Cháu lại muốn đi ngủ bà ạ.
− Nhưng phải ăn đã chứ!
− Cháu không thấy đói.
− Thế ra chị ta đã làm cho cháu không còn muốn ăn nữa hay sao?
− Cháu cũng chẳng biết nữa… Thôi, ngày mai, bà nhé.
Một tuần trôi qua, công việc đã trở lại bình thường. Phu nhân Nadia hầu như quên hẳn người khách lạ mà sự hiện diện của chị ta đã làm nàng thật khó chịu. Vêra, một người bà tốt, sáng suốt và chu đáo thấy là chẳng nên nhắc lại chuyện người đàn bà đó trước mặt cô con gái. Yên tĩnh trở lại… thế rồi bất ngờ, cũng vào ngày giờ của tuần lễ trước, trong khi Nadia đang tiếp người khách cuối cùng – một đại tá về hưu là khách quen nhiều năm – thì bà Vêra bước vào báo:
− Chị ta đã trở lại! Bà phải làm sao đây? Bảo là hôm nay đã hết giờ xem hay là bảo chị ta ngồi đợi?
Rất bình thản, Nadia đáp:
− Cháu đã có linh cảm chị ta sẽ trở lại: đó là một người đàn bà không chịu bó tay thua cuộc. Tốt hơn là cứ tiếp dù chỉ là để biết chính xác xem chị ta muốn gì hoặc chờ đợi gì ở cháu.
NguyenNhan ✅
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️19/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/249⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸882/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Tử Thần Song Tử⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia x2-02)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=27458

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic27458-2.html#p319524

Quay về Thơ, truyện ngắn