Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 18:33:46 - 28/06/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện kinh dị] Bàn tay định mệnh

Re: [Truyện kinh dị] Bàn tay định mệnh

#4 » Gửi bài gửi bởi NguyenNhan » 29/04/2014 13:54 » @319525

− Có lẽ hay hơn cả là từ chối không nhận xem cho chị ta nữa chăng? Cháu hoàn toàn có quyền tự do chọn khách cho mình kia mà.
− Bà chẳng nên nói vậy; chính là khách lựa chọn cháu nên cháu phải tiếp nhận, bất kể họ là ai và người như thế nào. Bà hãy mời chị ta vào đi.
− Nhưng mà, cháu nhớ không… Lần trước, sau khi chị ta đi rồi, cháu đã ở trong trạng thái tồi tệ đến nỗi bỏ cả bữa cơm tối! Tiếp người đó làm gì, nếu cháu thấy chị ta làm ảnh hưởng xấu tới sức khỏe của mình?
− Không những chị ta gây ảnh hưởng xấu tới tinh thần và sức khỏe của cháu và còn cho cả mọi người nữa. Nhưng bà hãy yên tâm: hôm nay cháu thấy người sảng khoái và không quá mệt mỏi như hôm trước. Cháu sẵn sàng tiếp chị ta.
Bà khách trẻ bước vào phòng. Cũng như lần trước: xinh đẹp, lịch sự và trang nhã có thể còn hơn cả lần trước nữa nhưng thái độ thì lạnh băng. Vẫn bằng cái giọng trầm buồn, chị ta nói:
− Bà có ngạc nhiên không khi tôi trở lại mặc dù bà đã cho tôi một cảm giác chán ngán về cái gọi là năng khiếu thấu thị đặc biệt của bà?
− Không có gì làm tôi ngạc nhiên cả, thưa bà… Bây giờ bà muốn biết về vấn đề gì?
− Vẫn là vấn đề cũ thôi: liệu tôi có đủ năng lực để đảm bảo hạnh phúc của mình trọn vẹn không?
− Và bằng bất cứ giá nào? Cái này tôi hiểu. Tôi biết là không phải bà không có vấn đề gì tiếp nữa. Nhưng xin bà hãy cho biết: bà đặt vấn đề này dai dẳng và cũng quyết tâm chờ một lời giải đáp, phải chăng là vì từ trước tới nay, bà chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc?
− Đúng là không giấu được bà đều gì. Thực ra thì tôi cũng đã có một hình thái hạnh phúc nào đó và tôi cảm thấy rất rõ là dưới con mắt của những người xung quanh cũng như tất cả những người quen biết thì tôi là một người đàn bà có một cuộc sống đầy đủ. Song ở giữa cái bề ngoài giả dối và thực sự còn có một khoảng cách đáng kể… Xin bà hãy nói cho tôi rõ là cái hình thái hạnh phúc tương đối đó có cho phép tôi thành tựu hoàn toàn mà tôi hằng mong ước mà tôi có quyền được hưởng không?
− Chúng ta lại sử dụng cỗ bài chứ?
− Vâng, tôi tin ở những quân bài.
Với bàn tay thành thạo như máy, cỗ bài được trang kỹ, được khách trộn, đảo… rồi bà chủ trịnh trọng rải úp từng quân lên mặt bàn. Khi bắt đầu lật lên những quân bài đầu tiên, nhà nữ ngoại cảm không kìm được, phải thốt lên:
− Đúng y như lần đầu!
− Bà có trí nhớ tốt thật đấy!
− Cả bà cũng vậy, thưa bà, vì bà cũng nhớ những quân bài lật lên hôm nọ.
Lại yên lặng cho đến lúc tất cả các quân bài đều được lật lên. Lại một lần nữa, Nadia như bị cuốn hút, nhìn ngắm thực kỹ nhưng thật ra, nàng đã nhìn thấy rõ trong thứ tự sắp xếp các quân bài tất cả những gì cần biết: so với lần trước cũng chẳng có gì thêm đáng kể về bản chất đích thật của người khách lạ. Và cũng chính vì “nhìn thấy” những cái đó mà nàng cảm thấy sự khó ở dâng lên trong người giống như lần trước. Nhưng lần này nàng kiên quyết đấu tranh với mình để tỏ rõ cho kẻ lại đến thách thức là nàng khỏe, rất khỏe để người ta không thể coi thường một Phu nhân Nadia… Và nàng nói:
− Tôi sẽ không nói lại về những nét nổi bật trong tính cách mà hôm nọ tôi đã phát hiện với bà – mà cũng không biết đó có phải là một phát hiện không vì chính bà cũng biết rõ chẳng kém gì tôi? – Tôi vẫn thấy y nguyên trong quẻ xem hôm nay… Tôi còn thấy, và đều này chắc làm cho bà thích thú hơn nhiều, những lộn xộn phức tạp về mặt tình cảm hiện lên thật rõ ràng. Trong quẻ của bà có hai người đàn ông: một người là chồng và một người là nhân tình. Người chồng thì đang bị đe dọa, cái chết đang lượn lờ xung quanh.
− Bà không muốn nói là tôi có thể chịu trách nhiệm về cái chết đó sao?
− Không đâu! Nhưng hầu như chắc chắn nếu sự việc đó xảy ra thì bà cũng không phiền muộn gì lắm.
− Tôi thấy bà thật nghiêm khắc đối với tôi! Thì cứ nói ngay là bà khinh bỉ tôi đi!
− Người ta chỉ coi thường những kẻ thiếu ý chí, và những kẻ này thường đáng được quan tâm. Đó không phải là trường hợp của bà: bà là một nhân vật cực kỳ thích thú một kiểu người mà theo tôi thì khá là nguy hiểm.
− Thế là cuối cùng bà đã thẳng thắng với tôi! Bà đã bắt đầu làm tôi ham thích. Và cứ cho tôi là một người đàn bà đáng sợ thì bà có nhìn thấy một kết thúc khả quan có lợi cho tôi về vấn đề hôn nhân không?
− Tại sao lúc nào bà cũng vơ tất cả vào mình như vậy?
− Cũng như số đông những người đến nhờ bà xem về tương lại hậu vận, trước tiên tôi phải quan tâm đến bản thân đã, sau đó mới đến người khác… Đó cũng là bình thường thôi phải không?
− Hãy nói là rất đời thường. “Từ tâm đúng nhất là bắt đầu từ…” − Chẳng cần phải viện ngữ làm gì, nhà ngoại cảm! Chúng ta hãy trở lại công việc: cuối cùng, thì tôi thắng hay bại?
− Đúng ra thì bà phải thắng nếu ở cuối quẻ bài nghĩa là ở giai đoạn chót không có con Đầm cơ, nó chưa hẳn đã lọt vào trong đời sống của bà nhưng đã xuất hiện thật bất ngờ đến nỗi tôi không sao lý giải được. Một người đàn bà có nhiều dấu hiệu là một con người nguy hiểm.
− Hơn cả tôi ư? Điều này làm tôi ngạc nhiên và có đôi phần thích thú.
NguyenNhan ✅
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️19/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸880/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Tử Thần Song Tử⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia x2-02)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=27458

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic27458-3.html#p319525

Quay về Thơ, truyện ngắn