Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 18:33:28 - 28/06/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

Re: [Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

#2 » Gửi bài gửi bởi Hieukissyou » 10/06/2014 19:21 » @326512

[MĐMCCKD] Đêm Thứ Nhất: Ngón thực
(Tiêu: Ngón trỏ tiếng Hán là "Thực Chỉ" trong đó "thực" là ăn, "chỉ" là ngón)
Bạn tôi một bên hút thuốc một bên thần bí dựng thẳng ngón thực của cậu ta cho tôi xem. "Nhìn này, ngón thực của mỗi người đều đại biểu cho sự tham lam của con người, bởi vì dục vọng ăn uống là dục vọng cơ bản nhất và nguyên thủy nhất của nhân loại. Biết tại sao gọi là ngón thực không? Bởi vì người xưa nói một khi nhìn thấy thứ gì đó ngon ngón trỏ sẽ nảy lên, không phải có câu thành ngữ nói 'Ngón thực đại động' sao? Tớ hiện giờ sẽ kể cho cậu nghe một câu chuyện về ngón thực." Nói xong, cậu ta dập tắt điếu thuốc, bắt đầu tự thuật lại câu chuyện này.
"Khi tớ đến một trấn nhỏ phía tây nam ở nhờ trong một hộ gia đình nọ, nơi đó có một cụ già tuổi tác đã rất lớn, tinh thần cụ rất tốt, tớ không có gì làm liền cùng cụ tán gẫu. Cũng từ trong miệng cụ biết được một câu chuyện thế này. Thời kỳ dân quốc, con gái vùng này muốn gả cho gia đình tốt đầu tiên phải có một vóc dáng tốt, nhất là thắt lưng. Nghe nói một số gia đình còn có thước đo tiêu chuẩn rõ ràng, chuẩn xác đến từng milimet đấy. (Tôi cười nói: "Thế thì quá khoa trương rồi"). Con gái càng gầy bọn họ càng cảm thấy xinh đẹp, xem ra vừa vặn trái ngược với vẻ đẹp béo tốt thời Đường đây. Có khả năng người địa phương cực kỳ phản cảm với heo, cũng càng cho rằng chỉ cần mập mạp đều đáng tởm không chịu nổi. Vì vậy con gái nơi đó đều liều mạng ăn kiêng, để có thể có một dáng người mềm mại liễu yếu đào tơ.
Trong đó có một cô gái tên Tú, từ khi cô bắt đầu hiểu được hạnh phúc cả đời mình sẽ tỷ lệ nghịch với thắt lưng của mình thì không ăn thịt nữa, còn bao gồm cả ăn mì. Nhưng tựa hồ vận mệnh rất thích trêu đùa người khác. mặc dù Tú từ sáng đến tối không ngừng vận động, chỉ ăn chút trái cây, cô cũng sẽ béo lên. Có lẽ ấn theo hiện tại mà nói đây là vấn đề về gien, có lẽ căn bản là một loại bệnh. Nhưng người thời đó không hề cho là thế. Những cô gái gầy còm đều ở phía sau cười nhạo Tú, nói cô là heo tinh đầu thai. Người trong nhà cũng không ngừng than vắn thở dài. Bởi vì vóc người Tú cứ càng ngày càng béo, đừng nói gả cho gia đình tốt, chỉ sợ lão Tứ nghèo nhất địa phương cũng không thèm cô.
Nói đến lão Tứ, kỳ thật tính đến trong nhà Tú có thể tìm được vài tia quan hệ thân thích, nhưng loại thân thích này giống như tóc trên đầu, nhiều không đếm xuể, mỗi ngày không ngừng rơi vài sợi. Nhưng con trai của lão Tứ cùng Tú là thanh mai trúc mã, hai người khi còn nhỏ thường chơi đùa với nhau. Chẳng qua từ khi Tú lập chí gả vào gia đình giàu có liền cắt đứt quan hệ với con trai lão Tứ. Song con trai lão Tứ vẫn đặt Tú trong lòng. Hiện giờ loại thời điểm này cha mẹ Tú cũng cố không được nữa, nguyện vọng lớn nhất của bọn họ là mau chóng gả Tú ra ngoài, đỡ phải để ở nhà dọa người nhìn thấy. Dù sao, bọn họ cho rằng hàng hóa loại con gái này trong nhà có rất nhiều.
Con trai lão Tứ tên Dân, kỳ thật luận tướng mạo cũng xem như anh tuấn, chỉ là nhà nghèo, ăn mặc cũ nát, nhưng vô cùng sạch sẽ, bất kể là người hay quần áo. Cha của Tú đem việc này nhắc với lão Tứ, cha con lão Tứ không hề nghĩ ngợi đồng ý ngay. Kết quả trong vòng một ngày liền hoàn thành việc cầu hôn, đặt sính lễ, hồi âm, trình tự tiệc rượu gả con gái rầy rà gì đó, vào khi ấy cũng xem như kỷ lục hạng nhất.
Tú mặc dù hờn giận trăm chiều, nhưng không còn cách nào, ai bảo mệnh mình không tốt. Nếu còn không gả, qua vài năm sợ rằng ngay cả Dân cũng chướng mắt mình, huống chi chồng đối với mình trăm theo ngàn chiều, thương yêu chỉ có tăng không giảm, cuộc sống qua ngày cũng chín bỏ làm mười.
Sự tình thường đúng dịp như vậy, có lẽ do phong thủy, có lẽ do tâm tình. Tú sau khi gả đến nhà họ Tứ ngược lại dần dần gầy đi, cuối cùng trở thành mỹ nhân gầy nổi danh địa phương. Đáng tiếc cô sớm đã thành vợ người ta. Nhưng như trước rất nhiều người để ý cô. Người nơi đó cũng không quan tâm cưới lần đầu, cưới lần hai gì. Bởi vì người vợ đối với những người đó mà nói chẳng qua chỉ là công cụ sinh đẻ cùng tác dụng thay đổi phong thủy trong nhà mà thôi.
Bản thân Tú cũng không an phận. Hơn nữa cô kiên trì không có con. Việc này khiến Dân khổ não vô cùng. Anh biết không có con mình không giữ được Tú. Kỳ thật có con có thể giữ được cô sao? Cuộc sống trong nhà thế nào Tú cũng mặc kệ, mỗi ngày cùng vài người bạn tán gẫu shopping, hoặc đến làm khách những nhà giàu có. Nào giống một người vợ nhà nghèo khổ.
Xem ra đều là do việc gầy gây họa, Dân biết, chỉ khi nào Tú béo lên, cô mới có thể an tâm ở lại nhà này.
Không lâu sau, quả nhiên Tú lại phát phì, hết thảy phảng phất như trở lại trước đây. Cô lại trở về làm một nông phụ. Cô oán hận vận mệnh trêu ngươi. Chỉ có Dân âm thầm bật cười. Nhưng ngoài mặt lại một bên cùng cô oán hận một bên an ủi cô.
Cuộc sống thấm thoát thoi đưa, nhoáng cái đã chục năm qua đi. Tú cũng đã sinh con. Cô cũng không còn mơ mộng nữa. Yên ổn sống cùng Dân. Mãi đến khi con gái của bọn họ là Nguyệt Nhi lớn lên.

Những người đã like Hieukissyou bởi bài viết có ích này:
Hjhj
Rating: 0.14%
 
Hieukissyou
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️14/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸262/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Vô Động La Sát⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Nokia c2-00)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=28197

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic28197-1.html#p326512

Quay về Thơ, truyện ngắn