Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 02:20:27 - 01/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

Re: [Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

#22 » Gửi bài gửi bởi Hieukissyou » 12/06/2014 15:43 » @326856

Nhưng con cháu của thiếu niên ngậm miệng không đề cập tới. Bởi vì cấm kỵ, nếu kể chuyện của bạn và mèo tám đuôi cho người bên ngoài sẽ giảm thọ. Nhưng dù sao ông cũng sống đủ rồi, nói cho con biết cũng không hề gì (nói tới đây, ông chú cười sang sảng).
Thời tiết ngày đó vốn rất tốt, nhưng thời tiết tháng sáu chỉ trong khoảnh khắc đều có thể biến hóa, mặc dù một tay quan sát thời tiết giỏi như ông đây cũng sơ sót. Lần đó ông không gọi ông nội con đi cùng. Bởi vì anh ấy phải đến trường ở tỉnh lị học. Không thể buông thả giống ông vậy. Do đó ông một mình một người muốn lên núi hái chút nấm hoặc chuẩn bị chút thịt rừng. Nhưng chưa chờ ông đi tới sườn núi. Đã đổ xuống một trận mưa thật lớn, giờ nhớ lại ông đây mấy mươi năm qua cho tới giờ chưa từng gặp trận mưa nào to như vậy. Ông đành phải tìm một nơi lá cây tương đối rậm rạp trú một chút. Bầu trời nhanh chóng ảm đạm, không khí cũng rất áp lực. Ông cơ hồ quên mất đang là buổi sáng. Ngay khi mưa to xối xả cùng chớp giật, ông mơ hồ nghe thấy tiếng sói tru. Theo lý thời điểm này, hơn nữa lại dưới cơn mưa to này sói chắc hẳn không thể nào ra ngoài kiếm ăn. Nhưng rất nhanh tiếng sói tru thứ hai đã chứng thật suy đoán của ông.
Không đợi ông rời khỏi đó, ông đã nhìn thấy bốn con sói vây quanh mình. Ông không phải lần đầu tiên thấy sói, trước kia từng theo cha lên núi bắt sói. Nhưng về sau chỉ đi theo người lớn chơi một chút. Nhưng lần này ông có khả năng thực sự sẽ sa vào bụng sói rồi. Ông bắt đầu run lẩy bẩy, cũng không rõ là sợ hãi, hay là do mưa tưới lạnh.
Bốn con sói đều là sói trưởng thành, giữa nước mưa bộ lông của chúng đều gắt gao dính vào nhau, điều này làm cho thân hình của chúng hoàn toàn lộ ra. Ông thậm chí có thể đếm rõ xương sườn của chúng có mấy cái, xem chừng bọn chúng đói bụng đã lâu rồi. Ông cứ như vậy cùng chúng giằng co, ông biết sói sẽ không lập tức công kích người. Chúng nó sẽ cẩn thận, kiên nhẫn quan sát, tìm kiếm cơ hội tốt nhất cam đoan một kích trúng ngay. Chính mình cũng không biết có lẽ giây tiếp theo yết hầu của ông có khả năng sẽ bị cắn xé.
Lúc này, ông nhìn thấy con sói bỗng dưng lùi bước, trong miệng thỉnh thoảng còn phát tiếng gầm nhẹ, ông biết đó là tiếng gầm gừ mang theo uy hiếp và sợ hãi. Ông nhìn lại bốn phía. Quả nhiên ông nhìn thấy nó.
Chiều cao của nó cơ hồ vượt quá tưởng tượng của ông, cơ hồ có thể xem như một con sư tử nhỏ. Nhưng cả người tuyết trắng, mưa tựa hồ căn bản không che được bộ lông xinh đẹp của nó. Con mắt giống như hai viên mã não màu đen, phiếm ra ánh sáng không rõ ràng. Hơn nữa bắt mắt nhất chính là cái đuôi của nó. Là tám cái, tựa như hoàng đế đi tuần dựa vào tán che đứng phía sau.
Ông bỗng nhiên nhớ tới, người trong thôn đều nói, mèo tám đuôi bình thường sẽ xuất hiện giữa cơn mưa to bất bình thường, hơn nữa sẽ tìm kiếm người cần thực hiện nguyện vọng.
Sói rất nhanh bị dọa bỏ chạy. Mèo tám đuôi cũng lửng thững đi tới trước mặt ông. Trước mặt nó ông cơ hồ quên mất mình là một người, một con người vốn phải cùng những con người khác ngự trị các loài sinh vật khác. Ông cảm thấy mình rất nhỏ bé. Nhưng ông lại khát vọng sở hữu nó, bởi vì nó thật sự cực đẹp. (Nói tới đây, ánh mắt ông chú rất nhu hòa, nhìn phía trước, cơ hồ đắm chìm trong ký ức trước kia)
Nó nhẹ lắc lư cái đuôi, sau đó đong đưa đầu, duỗi thắt lưng lười biếng một cái thật dài, sau đó nhìn ông.
Ông biết nó đang đợi ông đưa ra yêu cầu. Hóa ra nhà của chúng ta chính là hậu duệ của thiếu niên kia, điều này làm cho ông vừa kích động vừa hưng phấn. Nhưng nó thình lình xảy ra khiến ông chân tay luống cuống, ông thật sự chưa nghĩ ra ông nên bảo nó giúp ông thực hiện nguyện vọng gì. Ông cẩn thận hỏi nó: "Ta có thể sờ ngươi chút không?"
Nó không lộ vẻ gì híp hai mắt, lúc này mưa đã tạnh. Vầng dương rất nhanh lại xuất hiện. Bộ lông màu trắng của nó cư nhiên dưới ánh mặt trở thành trạng thái bán trong suốt. Có thể nó đã đáp ứng. Cho nên ông dùng hai tay run rẩy sờ sờ bộ lông gần cổ nó.
Người cả đời sẽ sờ qua rất nhiều đồ vật, những xúc cảm tốt như tơ lụa, gấm vóc, đồ sứ quang hoa, hoặc như da con gái. Nhưng lông của mèo tám đuôi sờ vào cảm giác cùng những bộ lông ông từng sờ qua không hề giống nhau. Không hỗn độn như lông mèo bình thường, cũng không mềm mại giống da lông của đám hồ ly người khác đưa cho ông. Không biết là loại cảm giác gì, nhưng vuốt rất thoải mái. Tay của ông phảng phất như đã dính vào đó. Ông thậm chí nghĩ muốn cứ như vậy gối lên da lông nó mà ngủ.
Nhưng nó rất nhanh liền né tránh, có lẽ nó không thích tới quá gần con người. Ông biết nó còn đang chờ nguyện vọng của ông, tám cái đuôi của nó đang không an phận lúc ẩn lúc hiện. Ông thật sự không biết phải thực hiện nguyện vọng gì, không thể làm gì khác hơn là nói với nó không bằng theo ông về nhà trước, chờ cho đến khi ông nghĩ ra sẽ nói cho nó biết.
Hieukissyou
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️14/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸262/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Vô Động La Sát⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Nokia c2-00/2.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=28197

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic28197-21.html#p326856

Quay về Thơ, truyện ngắn