Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 02:30:03 - 01/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

Re: [Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

#23 » Gửi bài gửi bởi Hieukissyou » 12/06/2014 15:45 » @326858

Mèo tám đuôi nhìn ông, bỗng dưng toàn thân thoáng cái lấp lánh, cơ hồ sáng đến mắt ông mở không ra. Sau đó ông thấy trên mặt đất một con mèo. Một con mèo trắng chẳng khác gì mèo bình thường, hơn nữa, chỉ có một cái đuôi.
Ông biết nó là tám đuôi, ông cao hứng muốn ôm lấy nó, hăng hái hướng nhà trở về.
Cuộc sống tiếp đó của ông cơ hồ mỗi ngày đều chơi đùa cùng mèo tám đuôi. Người lớn trong thôn cũng không can thiệp vào việc trẻ con chơi đùa cùng mèo. Dù sao khi đó ông lại không phải đi học giống ông nội con, trong nhà lại giàu có, cũng liền tùy ông tính tình ham chơi. Nhưng tám đuôi mới đầu rất không hài lòng loại chơi đùa này. Mỗi khi ông giống người ta đùa với những con mèo khác đem nắm giấy cầu len linh tinh ném cho nó. Nó luôn thờ ơ nhìn ông. Tựa như một ông già nhìn đứa con nít ấu trĩ vậy. Ông rốt cuộc ý thực được đùa nó như vậy kỳ thật là không tôn kính nó.
Mỗi ngày nó đều kêu lên với ông, nếu không thì phe phẩy đuôi ngồi xổm ở cửa. Ông biết nó không muốn sống ở đây. Nó muốn mau chóng thỏa mãn nguyện vọng của ông, thiếu một cái đuôi, sau đó lại lặp lại việc tu luyện vĩnh viễn như vậy. Nhìn bóng lưng nó ông cảm thấy nó rất đáng thương.
Ngày đó ông ngồi trước mặt nó hỏi: "Có phải nguyện vọng gì cũng có thể thực hiện hay không?"
Nó không lên tiếng, chỉ uể oải nhìn ông.
"Vậy, nguyện vọng của ta chính là ngươi có thể có chín cái đuôi." Ông nói rõ ràng từng chữ.
Mèo tám đuôi ngây dại. Con mắt màu đen mã não tràn ngập nghi hoặc, sau đó là một loại ánh mắt mà về sau ông biết nó gọi là cảm kích. Có lẽ nó rốt cuộc đã hiểu được ý của Phật tổ, chỉ có gặp một người đồng ý nói nguyện vọng để cho nó viên mãn, nó mới có thể có chín cái đuôi. Mọi người trước kia ích kỷ vì mình lo lắng, bọn họ cho rằng mèo tám đuôi vì bọn họ thực hiện nguyện vọng gì hẳn đều có nguyên nhân, bọn họ sẽ không quan tâm đến cảm thụ của tám đuôi, bởi vì mỗi một cái đuôi đều phải trải qua tu luyện mấy mươi năm.
Mèo tám đuôi chậm rãi đứng dậy, nằm trước mặt ông, liếm tay ông, thật ấm áp. Ông nhìn thấy mắt nó có chút ẩm ướt, có lẽ là nước mắt nhỉ.
Tám đuôi không thể gọi là tám đuôi nữa, ông nhìn thấy nó mọc ra chín đuôi, là hoa mỹ tráng lệ đến thế, thân thể nó lóe ra ánh sáng trắng. Đến nỗi về sau Thiết Đản cùng thôn luôn thề thốt nói ngày đó nhìn thấy nhà ông lóe cường quang màu trắng.
Ông đưa mắt nhìn nó rời đi, vẫn có chút mất mác. Ông biết cuộc đời ông sẽ không bao giờ gặp lại nó nữa.
Song tựa hồ trong cuộc sống sau này đều được nó che chở thì phải, ông đây cả đời không làm gì ngược lại trải qua vui sướng mà bình an, con cái ông đều rất hiếu thuận, cơ thể ông cực kỳ khỏe mạnh. Có lẽ đều là nhờ phúc của nó, còn nữa, ngày hôm qua ông nằm mơ thấy nó, nó nói nó sẽ tới đón ông."
Phía trên chính là lời tự thuật của ông chú, ngay lúc đó tớ nghe xong chỉ có thể nửa tin nửa ngờ, tớ biết trong y học có loại bệnh là tưởng tượng. Tỷ lệ phát sinh cao ở người già, thân thể bọn họ rất khỏe mạnh, nhưng ký ức lại hỗn loạn. Bọn họ thường thường đem một vài chuyện không liên quan gì xâu chuỗi cùng một chỗ tổ hợp thành cái gọi là ký ức của mình. Tớ không biết ông chú có phải cũng mắc loại bệnh này hay không.
Nhưng rất nhanh, trước khi tớ rời quê ông cụ đã qua đời. Đi vô cùng an tường. Chính là ban ngày ngủ trên ghế mây mà đi. Người trong nhà cũng nói, đây, gọi là hỷ tang.
Trong tang lễ, tớ vai vế lớn nhất. Cho nên linh cữu ngày đầu tiên là tớ đến thủ, đêm đó đã phát sinh chuyện chứng thật câu chuyện của ông chú.
Đại khái sau rạng sáng hơn hai giờ, phần lớn mọi người đã tản đi, chỉ có vài người túc trực bên linh cữu còn ở đó, nhưng phần lớn đã ngủ như chết. Nhưng tớ lại thần kỳ thanh tỉnh. Vừa nghĩ tới thân nhân mấy ngày hôm trước còn cùng tớ chuyện trò vui vẻ thoáng cái đã âm dương cách biệt tớ nhiều ít cũng có chút bi thương. Nhưng đang đêm yên tĩnh, tớ lại nghe thấy một tiếng mèo kêu. Cũng không khủng bố quỷ dị như trong phim ảnh kia, mà là tiếng kêu tràn ngập ôn nhu.
Tớ cũng nhìn thấy, nhìn thấy mèo tám đuôi, không hẳn phải gọi nó là chín đuôi rồi. Giống hệt như ông chú miêu tả, lần đầu tiên thấy nó mọi người sẽ kinh thán vẻ xinh đẹp của nó. Bộ lông trắng như tuyết còn có hai mắt đen nhánh như mặc ngọc. Hơn nữa chín cái đuôi màu trắng bồng bềnh kia càng thêm lộ vẻ quý phái ung dung.
Nó đi thẳng về phía tớ, hoàn toàn không để ý đến sự kinh ngạc của tớ. Tớ rất muốn đánh thức những người khác. Nhưng miệng tớ cái gì cũng nói không nên lời.
Tớ liền nhìn nó đi tới trước linh cữu của ông chú, như khi rời khỏi ông chú năm đó, liếm liếm tay ông, sau đó liền biến mất như một trận khói vậy.
Qua thật lâu, tớ phát hiện tớ đã có thể nói thành tiếng. Nhưng tớ không kể cho những người khác, tớ biết thế nào cũng sẽ bị trêu chọc cười nhạo mà thôi, hơn nữa trong lúc mai táng nghiêm túc thế này chỗ chúng tớ rất kiêng dè. Sau khi tang lễ của ông chú kết thúc, tớ mới trở về nhà, hơn nữa sau này tớ cũng chưa từng gặp qua mèo tám đuôi nữa. Truyền thuyết về nó tựa hồ cũng đã kết thúc.
Hieukissyou
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️14/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸262/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Vô Động La Sát⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Nokia c2-00/2.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=28197

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic28197-22.html#p326858

Quay về Thơ, truyện ngắn