Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Bảy, 02:46:03 - 23/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

Re: [Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

#27 » Gửi bài gửi bởi Hieukissyou » 12/06/2014 15:51 » @326863

Rất nhanh, chúng tớ biết thân phận của tên béo, quả nhiên không phải người thường. Hắn là một ông chủ công trình xây dựng của địa phương. Đội xây dựng dưới trướng rất nhiều, do hắn nhận công trình xây cũng rất nhiều. Nhưng tên béo tựa hồ không phải thương nhân nghiêm túc gì, lôi thôi tiền lương, cắt xén vật liệu, song đến giờ cũng chưa có sai lầm gì lớn. Theo bản thân hắn nói quy chế ăn uống làm việc nghỉ ngơi cũng rất bình thường, càng chưa từng tiếp xúc với độc vật hoặc có lịch sử ngoại thương về lưng. Nhưng việc này lại gây khó khăn cho hai người chúng tớ. Mặc dù tớ biết triệu chứng của tên mập có chút giống trùng cổ của người Miêu gia. Nhưng cũng không giống toàn bộ, bởi vì cổ hạ mạnh như vậy mọi người rất khó sống sót, dựa theo bệnh tình của hắn, hắn sống không được bao lâu. Hơn nữa hiện giờ thời đại này sợ rằng muốn tìm được người hạ cổ thì quá khó khăn.

"Vậy đi, cậu đi dọa dẫm tên mập kia một chút, để hắn nói cho cậu biết tới cùng tại sao hắn muốn chọn ra cậu để trị bệnh cho hắn, có lẽ từ chỗ này có thể tìm được chút nguyên nhân."

Quả nhiên, tên béo nghe chúng tớ nói hắn sống không đến vài ngày nữa, hoảng sợ như một con sâu to mọng nhìn thấy thuốc xịt côn trùng. Khóc hu hu, vừa khóc vừa nói, hắn biết ông nội của Lâm có con dao phẫu thuật, kẻ cầm dao có thể trị liệu bất cứ bệnh gì.

Lâm và tớ đều rất kỳ quái, xem ra là bệnh nhân trước kia từng được ông nội trị bệnh đã kể cho tên béo. Nhưng tên béo nói, chưa ai từng thấy ông nội của Lâm làm thế nào sử dụng con dao phẫu thuật kia.

Tớ và Lâm không thể làm gì khác hơn là trở lại nhà cậu ấy, đem con dao phẫu thuật kỳ dị nọ lấy ra quan sát lần nữa, tớ đột nhiên dùng dao vẽ lên tay một đường, quả nhiên rất đau, nhưng tựa hồ rất nhanh sẽ không còn cảm giác. Tớ lại nhìn vết thương, vết thương như phecmơtuya nhanh chóng khép lại. Nếu không có vết máu bên cạnh, căn bản không nhìn ra chút vết thương nào.

Lâm kỳ quái nhìn tớ, "Cậu điên rồi."

"Cậu lần trước bị vết cắt ngay tay có phải cũng rất mau lành không?" Tớ hỏi Lâm.

Lâm lập tức nghĩ ra, "Chẳng lẽ con dao này có thể nhanh chóng khôi phục vết thương?"

"Đúng, cũng chính là ý của câu đầu tiên thi thuật cứu người đây mà."

"Vậy câu thứ hai thi nhân cứu hồn thì sao?" Lâm hỏi.

"Đừng quan tâm nhiều vậy nữa, cứu tên béo trước rồi nói."

Chúng tớ lập tức bảo tên béo đến bệnh viện phẫu thuật cho hắn, đã có con dao phẫu thuật thần kỳ này, Lâm dự định chỉ cùng tớ làm phẫu thuật. Kỳ thuật nói là phẫu thuật, chẳng qua chỉ là muốn thí nghiệm trên người tên béo mà thôi.

Nhưng tình hình tên béo đã không cho phép chúng tớ thí nghiệm nữa. Vết thương của hắn đã nát vụn hết, chúng tớ thậm chí có thể xuyên thấu qua lỗ vết thương thối rữa nhìn thấy lớp mỡ dày của hắn, cùng đầu khớp xương.

Lâm lập tức hướng phía bệnh viện xin phẫu thuật, nhưng bệnh viện không đồng ý, nói bệnh của tên béo phẫu thuật tỉ lệ tử vong rất cao, bảo tên béo tự chuyển viện. Nhưng tên béo nói mình đã khám rất nhiều bác sĩ, kết quả càng khám càng nghiêm trọng, nếu Lâm không phẫu thuật cho hắn hắn sẽ khiếu nại bệnh viện và Lâm không làm tròn trách nhiệm, đến lúc đó bệnh viện và Lâm đều phải lên hầu tòa.

Phía bệnh viện miễn cưỡng đáp ứng rồi. Lâm chỉ đích danh bảo tớ vào. Hơn nữa không cần trợ thủ nào khác, cậu ấy không hy vọng dao phẫu thuật của ông nội bị người khác biết.

Gây mê tên béo không phải chuyện dễ dàng, lòng tớ nghĩ có nên cho hắn lượng thuốc gấp đôi hay không. Lâm dùng dao phẫu thuật của ông nội cắt thành một hình tròn trên vết thương đang sinh thành, quả nhiên, vết thương bắt đầu nhanh chóng khép lại, cũng đem máu mủ nặn ra.

Quả nhiên là dao phẫu thuật thần kỳ, Lâm và tớ đã bị phấn khích cực độ, vết thương rất nhiều, chúng tớ cẩn thận cắt bỏ từng cái, dao phẫu thuật đến đi đến đâu chỗ cơ thể và da đó khép lại rất mau, cuối cùng, chỉ còn lại có một vết thương lớn nhất quan trọng của lưng, vết thương này đã ăn sâu vào xương cột sống. Tớ vẫn không cách nào hiểu được, tại sao tên béo không có chút cảm giác đau đớn.

Đang lúc dao vừa mới tiếp xúc đến vết thương kia, chuyện lạ lùng đã xuất hiện. Tên béo cư nhiên tự mình thức dậy. Kỹ thuật gây mê phân lượng loại này tuyệt đối không thể biến mất trong thời gian ngắn như vậy. Chúng tớ hoảng sợ nhìn tên béo chậm rãi ngồi lên, hắn chậm rãi bước xuống bàn mổ, vải che trên người cũng rơi xuống, hắn cả người trần truồng đứng nơi đó, tớ bỗng dưng liên tưởng tới thi thể một con heo treo trong lò sát sinh.

"Các người không ngăn cản được ta đâu!" Tên béo bỗng nhiên phát ra giọng nói phụ nữ cực kỳ đinh tai, chuyện càng kỳ quái hơn nữa là tớ vậy mà không nhìn thấy miệng của tên béo mấp máy.

"Súc sinh này nhất định phải chết!" Tên béo lại 'nói chuyện'.

Cả người Lâm đều đang run rẩy, việc này đã vượt quá phạm vi xử lý năng lực bác sĩ của cậu ấy.

"Ngươi là ai?" Tớ nghiêm nghị hỏi.

"Ta đã nói, hắn nhất định phải chết, ta không thể để cho các ngươi phá hỏng kế hoạch của ta!" Thanh âm càng ngày càng cao, sợ rằng tiếp tục gào như vậy sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

"Được, chúng tôi không cứu hắn, nhưng ngươi cũng đừng ở đó la lối, nếu ngươi muốn hắn chết, ngươi cũng phải nói cho chúng tôi biết nguyên nhân." Tớ cực lực trấn an thứ chẳng biết nên gọi là gì này.

Tên béo như trước giống xác chết đứng đó. Tớ chú ý phần trái tim hắn cư nhiên phồng lên.

"Ta nói rồi, hắn chỉ có thể chết!" Thứ này xem ra quả thực có oán khí rất lớn với tên béo, cũng không chịu nói gì.

Tớ một bên trấn an nó, một bên ra hiệu cho Lâm ra ngoài gọi người, hiện giờ chế ngự tên béo trước. Bởi vì tớ nhìn thấy hắn tựa như mộng du cầm lên một con dao phẫu thuật bên cạnh chậm rãi quẹt lên cổ. Nếu chờ Lâm đến phỏng chừng tên béo liền thật sự toi đời.

Tớ không biết từ đâu nghĩ ra, bỗng dưng hô lớn một câu: "Chồng cô cũng không mong cô làm như vậy đâu!" Tớ hoàn toàn là nói bừa, hoặc nói là đánh cược thì đúng hơn.

Quả nhiên, thứ kia không tiếp tục động tác nữa, tên béo cũng ngừng lại. Vừa vặn lúc này Lâm mang theo một số người vọt đến. Lập tức chế ngự tên béo.

Lúc này tên béo lại tiếp tục rơi vào trạng thái gây mê. Tớ và Lâm bị làm cho đổ một thân mồ hôi lạnh.

"Vết thương cuối cùng trên lưng không nên động tới. Tớ nghĩ trước hết để hắn đi chụp CT phần tim." Tớ nói với Lâm.

"Chụp CT? Mà lại là phần tim? Tại sao?" Lâm nghi hoặc hỏi.

"Đừng hỏi nữa, cứ nghe theo là được. Hơn nữa đừng để cho nhiều người nhìn thấy phim chụp."

Hơn 10 phút sau, tớ và Lâm đều đang xem CT của tim tên béo.

Chúng tớ đều nói không nên lời. Bởi vì CT trái tim tên béo rõ ràng nhìn thấy một khuôn mặt người. Cũng chính là trái tim tên béo cư nhiên đã biến hóa thành khuôn mặt người.
Hieukissyou
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️14/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/123⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸262/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Vô Động La Sát⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Cờ Rôm+ 35.0.191)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=28197

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic28197-26.html#p326863

Quay về Thơ, truyện ngắn