Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 02:40:41 - 01/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

Re: [Truyện] Mỗi Đêm Một Câu Chuyện Kinh Dị - Vương Vũ Thần

#28 » Gửi bài gửi bởi Hieukissyou » 12/06/2014 15:52 » @326865

"Thế này là sao đây." Lâm cười khổ nói.

"E rằng nguyên nhân thật sự là trái tim. Cần làm phẫu thuật một lần nữa." Tớ nói với Lâm.

Lần phẫu thuật này Lâm không cách nào làm một mình được, cậu ấy đem đầu đuôi sự tình báo cho phía bệnh viện. Viện trưởng rất chú trọng. Mấy vị chuyên gia giải phẫu tim cùng nhau làm phẫu thuật này, đương nhiên tớ và Lâm cũng cùng nhau tới đó.

Khi trái tim của tên béo thật sự lộ ra trước mắt chúng tớ, chúng tớ đều hai mặt nhìn nhau. Tim của hắn đã sưng tấy cực độ, hơn nữa đích thật hé ra khuôn mặt người kia, nói chính xác hơn là một khuôn mặt của phụ nữ đang nhắm mắt.

Phần mặt người vừa vặn là phần trái tim thừa ra. Hiện giờ phải để Lâm phẫu thuật cắt xuống một khối.

Khi dao phẫu thuật của Lâm vừa mới tiếp xúc đến khuôn mặt người, mặt người đột ngột mở mắt, hơn nữa dùng miệng, tạm gọi là miệng đi, đột nhiên cắn lấy dao. Hơn nữa phát ra tiếng cười chói tai như lần trước. Những bác sĩ khác đều bị dọa đến bủn rủn. Một y tá bên cạnh trực tiếp ngất đi.

"Buông tay đi, tiếp tục như vậy có ý nghĩa gì?" Tớ nói với khuôn mặt kia.

Nhưng đôi mắt của khuôn mặt này tràn ngập thù hận nhìn tớ. Thình lình phun con dao ra, lớn tiếng nói: "Ngươi thì biết cái gì? Các ngươi chẳng qua thấy hắn nhiều tiền, khám bệnh đều là độc quyền của kẻ giàu, con ta bệnh có từng thấy cái ngươi chữa trị bao giờ đâu? Các ngươi chỉ đi xem bệnh cho những thứ súc sinh này, các ngươi dứt khoát gọi thành bác sĩ thú ý luôn đi!" Nghe tiếng nói chuyện, mấy vị chuyên gia như nổi điên chạy vụt ra, vừa chạy vừa hô quỷ a.

Tớ không thể không thừa nhận lời của cô ta.

"Cô có thể kể lại tất cả mọi chuyện không." Lâm thành khẩn nói.

Mặt người tựa hồ có chút xúc động, thanh âm cũng nhu hòa hơn. "Tôi không muốn nói nhiều như vậy, các người đi tìm một người tên là công nhân A Cống hỏi đi, tất cả mọi chuyện anh ta đều biết. Tôi khuyên các người, thứ súc sinh như vậy các người bớt cứu chút đi. Tôi biết tôi không có cách nào chống lại con dao kia." Nói rồi cô ta nhìn dao phẫu thuật của Lâm. Sau đó không lên tiếng nữa.

Lâm lại thử chạm vào một chút, quả nhiên không có phản ứng. Lâm lập tức cắt mặt người xuống. Trong nháy mắt cắt bỏ, mặt người liền biến thành máu loãng, chỉ để lại cây kim.

Sự tình bị che đậy. Dù sao bệnh viện sở trường nhất là chuyện này. Mấy chuyên gia bị dọa chạy kia cũng cho rằng khi ấy hẳn là ảo giác mà thôi. Mà tớ đợi lâm trình báo cáo xử lý xong tất cả sự tình rồi đi tìm công nhân tên A Cống kia.

Cuối cùng chúng tớ ở một lán trại tìm được A Cống. Cả người hắn tựa như củi còn chưa đốt sạch, vừa đen lại gầy. Suy dinh dưỡng cùng mệt nhọc thời gian dài khiến hắn nhìn qua cực kỳ suy yếu và uể oải. Tớ không nhịn được nghĩ, dựa vào trạng thái sống của hắn như thế, căn bản không cách nào đề kháng một vài bệnh xâm lấn, mà một khi ngã bệnh, bọn họ liền như quy luật sinh tồn của tự nhiên bị đào thải, bởi vì bọn họ căn bản không có tiền chữa trị.

A Cống nghe chúng tớ kể lại xong, câu đầu tiên chính là: "Tên béo chết chưa?" Khiến chúng tớ bị sặc một cái. Cuối cùng Lâm khó xử nói tên béo đã không hề gì nữa, hơn nữa khôi phục rất tốt. A Cống cười lạnh với chúng tớ, cuối cùng chậm rãi kể lại ngọn nguồn sự tình.

Khuôn mặt người chúng tớ nhìn thấy trên quả tim kia là của một cô gái tên Tiểu Phượng, cô ấy cùng chồng là đồng hương của A Cống, ba người cùng đến thành thị làm công. A Cống và chồng Tiểu Phượng làm công ngay trên công trường của tên béo. Tiểu Phượng thì làm chút việc vặt. Vốn cuộc sống dù gian khổ, nhưng còn sống được qua ngày. Nhưng mãi đến khi con của Tiểu Phượng bị bệnh nặng cần gấp tiền thuốc men. Mà tên béo lại khất tiền lương, chồng của Tiểu Phượng cùng công nhân đến đòi tiền lương, bị cảnh sát dùng tội gây rối bắt về. Cuối cùng không còn cách nào, chồng của Tiểu Phượng tưới xăng lên người đến uy hiếp tên béo. Ai ngờ tên béo căn bản không để mắt tới, mà chồng Tiểu Phượng không cẩn thận đến gần ngọn lửa của công trường, kết quả trước mặt tên béo tươi sống chết cháy. A Cống không còn cách nào, chỉ có thể an ủi Tiểu Phượng. Tiểu Phượng kiên trì muốn kiện tên béo, kết quả có thể lường trước được. Mà con của Tiểu Phượng vì không có tiền thuốc men, chết ở hành lang bệnh viện. Tiểu Phượng rốt cuộc phát điên. Sau đó biến mất. Sống chết không biết. Sau khi A Cống kể xong, khinh thường nhìn chúng tớ, nói các người có thể cút. Sau đó phủi mông đi làm tiếp.

Tớ và Lâm không nói gì hồi lâu. Lâm nói với tớ, tới cùng câu sau trên dao phẫu thuật, thi nhân cứu hồn rốt cuộc có ý nghĩa gì? Tớ không trả lời cậu ấy, bởi vì tớ cũng không biết.

Sau khi tôi nghe xong, nói với bạn mình: "Có lẽ ý của ông nội Lâm là kỳ thật cứu hồn là bác sĩ tự cứu chính mình."

Bạn tôi đột nhiên tỉnh ngộ, vui vẻ vỗ vai tôi: "Đúng vậy, sao tớ lại không nghĩ tới, bác sĩ có lòng nhân ái, như vậy mới là một bác sĩ có hồn."

"Tiểu Phượng kia tới cùng ra sao?" Thấy bạn mình nói xong, tôi âm thầm vì cô gái đáng thương kia tiếc hận.

"Không biết, tớ đến giờ vẫn chưa rõ cô ấy tới cùng đã làm phù phép gì với tên béo, song con dao phẫu thuật của ông nội Lâm quả thật thần kỳ, hơn nữa lai lịch thần bí. Lâm đã rời khỏi bệnh viện, cha của cậu ấy rất ủng hộ cậu ấy, cậu ấy hiện giờ trở thành một bác sĩ, thường xuyên tặng thuốc chữa bệnh cứu người."

"Thi nhân để cứu hồn." Tôi nói.

"Đúng." Bạn tôi tán thành nói.
Hieukissyou
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️14/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸262/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Vô Động La Sát⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Cờ Rôm+ 35.0.191)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=28197

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic28197-27.html#p326865

Quay về Thơ, truyện ngắn

cron