Tiếp theo phần 3
- Được thôi . Đã lâu rồi ta không ra ngoài – Yorick đáp lời
Karthur lại quay sang đám Thresh , Morderkaiser đang xì xào. Gã nói :
- Này, lũ lười biếng, các người cũng có việc đây.
Cả đám quay về phía Karthur nhìn gã một cách kì lạ . Thresh nói :
- Hôm nay ngươi thật kì lạ đấy Karthus, sao không dẫn quân đuổi đám Demacia đi. Còn bày đặt kế với chả hoạch. – Thresh giơ hay tay tỏ vẻ khó hiểu – Chẳng lẽ đạo quân chúng ta ở đảo bóng đêm này không đấu lại 1000 quân lính Demacia?
- Các ngươi cứ làm theo ý của ta. – Karthus nhìn về phía Thresh – Đánh đuổi 1000 quân Demacia là việc nhỏ, nhưng quan trọng là chiếm cả Demacia kìa.
- Tuỳ ngươi thôi – Morderkaiser vốn không phải là người thích nhiều lời, với gã việc tìm kẻ để truy đuổi trong cuộc đời mới là thú vui, Dù sao ta cũng đang phát ngấy cuộc họp này rồi.
- Được rồi Morderkaiser. Còn Thresh, vài ngày nữa ta muốn ngươi chuẩn bị cái lồng đèn của mình chu đáo vào, ta đoán lồng đèn của ngươi sẽ chật cứng các linh hồn đấy. Còn Hecarim Morderkaiser, 2 ngươi hãy sẵn sàng đi, chúng ta sẽ có khá nhiều viện binh đấy. Riêng về Elise – Karthus nhìn sang mụ ta – Ôi Elise, tình yêu của ta – Karthus hồi tưởng lại thời 2 người còn yêu nhau, cũng khá lâu rồi. Nhưng giờ cả 2 chỉ đơn giản là bạn bè. Thế nhưng Karthus vẫn yêu mụ ta đắm đuối – Nàng có vui lòng giúp ta rải trứng của nàng ở khu rừng phía Đông nơi lũ Demacia sẽ cập bến ko? Ta muốn chúng phải hoảng loạn. Và phần thưởng của nàng là 1000 xác của lũ ấy. Nhưng nhớ chỉ cho chúng nở khi có lệnh của ta nhé.
- Hừm.. Tình yêu.. Được rồi. Tôi sẽ rải trứng ở khu rừng ấy. Chắc tầm vài ngàn là đủ nhỉ? – Elise bĩu môi. Chính Karthus là người đã bỏ rơi ả suốt 300 năm trời để đi ngao du khắp vùng Valoran hồi chiến tranh cổ ngữ cách đây cả nghìn năm, để rồi khi quay lại thì mang cái thân xác xương khô này.
2 ngày sau, những con thuyền to lớn dát vàng rực rỡ cập bến Quần đảo bóng đêm tại Cảng Âm Hồn, một hồn ma có vẻ vội vã, mệt nhọc bay nhanh đến hang động của Karthur, nó gọi Karthur với giọng gấp gáp:
- Ngài Karthur, ngài Karthur. Kẻ địch đến rồi, chúng rất đông và mang rất nhiều, rất nhiều vũ khí đến. Ngài mau ra xem. Các anh em của chúng ta đang ngăn cản bọn chúng.
- Tuyệt , khách quý đã đến rồi – Karthus mừng rỡ, hắn vội vã bay ra ngoài.
Hồn ma kia còn chưa kịp thắc mắc lí do thì đã thấy Karthur bay nhanh ra khỏi hang động, gã đành miễn cưỡng đi theo. Hơn 20 phút sau sau, Karthur nhanh chóng đến Cảng Âm Hồn, gã đã đến kịp trước khi đám âm hồn lao vào tấn công quân Demacia. Karthur lớn giọng:
- TẤT CẢ DỪNG LẠI !!
Đám âm hồn nghe thấy tiếng Karthur thì run rẩy lui hết ra phía xa. Một hồn ma đội trưởng tiến đến phía Karthur:
- Thưa chúa tể, bọn chúng muốn tấn công chúng ta, chúng tôi chỉ phòng vệ thôi!
Karthur trả lời:
-Đây là khách quý của ta! – Karthus gằng giọng – tuy nhiên ngươi cũng rất trung thành đấy! Ta sẽ thưởng sau.
Gã đội trưởng vội lạy lục cám ơn Karthus rồi ngay lập tức dẫn đám âm hồn đi về phía xa. Karthur thấy lũ âm hồn đã đi khỏi, y bay đến chỗ quân Demacia rồi nói
- Cho ta gặp tướng quân của các ngươi !
,
- Ta là chỉ huy ở đây – Garen bước về phía Karthur – Ngươi là ai? Hãy xưng danh.
- Ta là Karthus – Chúa tể bóng tối – người đứng đầu hòn đảo bóng đêm này. Thật không biết các ngươi đến nơi khỉ ho cò gáy này làm gì? Có việc gì quan trọng sao,các ngươi đang phá vỡ sự yên bình nơi này .
-Chúng ta muốn tìm một người. – Garen nhìn Karthus tỏ vẻ dò xét. – Hắn không tin Karthus, một bộ xương khô đang tỏa ánh sáng màu xanh đậm lại là chúa tể ở đây.
- Chỉ một người mà dẫn cả đội quân đến đây, kẻ đó hẳn quan trọng lắm đây – Karthus dò xét, hắn dư biết chúng đến tìm Vladimir cùng với Evelynn
- Ta muốn ngươi trả lời ta hai câu hỏi. – Garen cắm thanh gươm Demacia xuống đất, đất ở đảo bóng đêm cũng toàn một màu đen, cứ như tro tàn – Thứ nhất , ở nơi này có kẻ nào tên là Vladimir không? Thứ hai , hang ổ của hắn ở đâu?
- Nếu ta không nhớ nhầm thì cách đây 4 tháng có một gã tự xưng là Thần chết đỏ Vladimir đến đây … – Karthus khó chịu với bộ dạng láo toét của Garen. “Nếu không vì chuyện lớn trước mắt ta đã cho cả đám này nghe khúc cầu hồn” – hắn nghĩ
CÒN NỮA