Mẹ chán lắm Hương ạ, mấy hôm trước bạn mẹ có giới thiệu cho thằng Thịnh con gái của bà, xinh và tử tế lắm, mẹ đang định giới thiệu cho nó thì nó lại tha cái giống ngoại quốc này về....
Bà bu đang nói giở, em thấy bực mình quá nên chen vào luôn :
- Mẹ ạ, con không thích mẹ nói xấu ny con thê đâu, mẹ chưa tiếp xúc với ny con bao giờ, chưa biết cô ấy là ngừoi thế nào thì làm sao chê bai được cô ấy chứ? Tại sao con lớn ngần này tuổi rồi mà mẹ k tin vào sự lựa chọn của con vậy ?
Đôi co một lúc thì em và bà bu cãi nhau,đại khái bà bu vẫn giữ quan điểm ghét gái, vẫn thích con dâu là ng Việt hơn, em bực mình ra ngoài phòng khách với gái, gái thấy mặt em khó chịu và có to tiếng trong nhà nên hỏi em có chuyện gì à, em chả biết nói gì chỉ biết ngồi dựa vào vai gái cho đỡ buồn và căng thẳng thôi. Một lúc sau thì cả nhà quây quần vào mâm cơm, trong giờ cơm, mọi người ngồi ăn vui vẻ thì bà bu thi thoảng lại đưa ánh mắt hình viên đạn vào gái , gái hình như cũng thấy nên có vẻ ngại và sợ lắm, ăn k đến 1 bát cơm con thì thôi, bỏ cơm giữa chừng luôn, cả nhà ăn xong thì gái vào rửa bát. Như mọi lần ở bên kia, gái vào rửa bát thì e luôn là người ở cạnh xếp bát đũa lên chạng, ở Việt Nam cũng vậy vì e thấy quen việc này rồi, bà bu thấy vậy lại thốt lên câu thơ :
"Mẹ anh quần quật một đời
Sao anh ngoảnh mặt anh cười cùng hoa"
Ôi cát đệt, bà bu lại muốn war nữa hay sao, e sợ gia đình sảy ra to chuyện nên mặc kệ cứ lẳng lặng tiếp tục công việc của mình. Tối hôm đấy gái lên phòng con em gái em chơi, chỉ có em và bố mẹ e ở dưới nhà, cả ba xem tivi không ai nói ai một câu, nét căng thẳng hiện rõ trên khuân mặt mỗi người. Ngồi một lúc mẹ em bảo:
- Tao mới sắp xếp cho mày một cái hẹn đi ăn tối với cái M con gái bạn tao, chủ nhật tuần này đấy, m cố gắng mà sắp xếp nhé.
Chim lợn gào thết, má e nói thế có khác đéo gì bảo em bỏ ny em đi với con khác đâu, em điên lắm, em bảo luôn:
- Xl mẹ nhé, vụ cái Thảo vừa rồi mẹ chưa rút ra được điều gì à, ny con có làm gì sai đâu mà mẹ cứ trách cô ấy mãi thế, lại còn ngay cả trong buổi đầu tiên ra mắt nữa hả mẹ ? Mẹ vừa vừa phai phải thôi con mới theo kịp được mẹ chứ ? Cô ấy ngoan ngoãn và tử tế tại sao mẹ cứ phải ghét cô ấy vậy ?
Mẹ em lúc đấy to tiếng lên luôn:
- Ôi dời cao đất dày ơi, ông ơi ông vào mà xem thằng con trai ông đi, nó tưởng nó thành đạt, nó muốn làm gì thì nó làm, cãi cha cãi mẹ nó cũng làm, tôi chán lắm tôi chết mất thôi ông ơi.
Mẹ em vừa nói vừa khóc, lúc đấy thì em thốn lắm rồi, chỉ biết dỗ bà bu và đồng ý chủ nhật này đi xem mặt con kia thôi . Tối đến lại là một đêm trắng, quay sang nhìn gấu thì thấy gấu nằm ôm em ngủ đáng yêu lắm, càng yêu gấu bao nhiêu, em lại càng sợ mất gấu bấy nhiêu, qua bao nhiêu sóng gió để đến với nhau bây giờ lại bị bà bu gây trở ngại. Càng nghĩ em lại càng sợ cái ngày chủ nhật và 1 tương lai đen tối đến dần ....
Xl các bác bài này em viết có vẻ chán và ngắn tụt ngủn, lí do là đầu óc em mấy hôm nay khá mệt mỏi với đống giấy tờ và cả chiều hôm qua thì bị con em gái cằn nhằn vụ thánh tìm info kia nữa, có gì mong các bác bỏ qua nhé
Khoác chiếc áo vest mới mua, nước hoa, tóc tai gọn gàng, em cùng mẹ lên đường trong buổi tối chủ nhật định mệnh. Thật lòng em không biết phải làm sao, tâm trạng em bối rối vô cùng, trên xe bà bu cứ khen em M mãi, rồi lại quay sang chê gấu em này nọ, em mặc kệ, chả quan tâm. Lúc này đầu óc em chỉ có gấu, người con gái mà em thương yêu nhất, bao kỉ niệm gắn bó cùng nhau, lúc em ốm gấu tận tình bên cạnh, lúc em tai nạn gãy tay cũng chỉ có gấu túc trực cả đêm . Rồi nước mắt em lại chảy, nói thật nếu k có bà bu ngồi ghế sau thì có lẽ em đã khóc như con đàn bà rồi. Tại sao ông trời lại đẩy con đến bò vực đến vậy, bên thì người con gái con thương, bên thì là người mẹ của con, thật khó để con phải lựa chọn.
Đứng trước cửa hàng chen mai hắc đế, tâm trạng em bây giờ thật sự rất rối bời, bà bu khoác tay em bảo đi nhanh lên, em chả biết phải làm sao nữa bây giò chỉ biết tuân lệnh mà thôi. Vào được vài bước chân thì phía trước có bác gái vừa vẫy vừa gọi tên mẹ em:
- Chị Liên, chị Liên!
Mẹ em quay sang thì thấy người quen, mặt có vẻ hài lòng lắm, dắt em ra chỗ bàn bác gái kia, tay bắt mặt mừng bác gái xong, e quay ra bên cạnh thì thấy bé M. Phải nói M giống y hệt những gì mà mẹ em miêu tả, da trắng và mịn, chân dài, làn môi mọng và hồng, đôi mắt to rất có hồn kết hợp với cặp kính tri thức khiến người khác k thể chê vài đâu được. Hai phụ huynh ngồi vừa ăn vừa ôn lại chuyện ngày xưa, rồi lại khoe với nhau về con cái và cuộc sống hiện tại . Được một lúc thì mẹ em vào vấn đề chính:
- Con nhà tôi nó đang đi làm bên nước ngoài, phải nói cháu nó cũng điển dai, vừa rồi nó có dẫn về nhà tôi một con bạn gái người Hàn, nhưng mà tôi chả ưa gì cả. Nói gì thì nói chỉ có người phụ nữ Việt mới là nhất chị nhỉ, vừa hiền lành vừa biết chăm chồng và chăm con
Bác gái kia nói: