Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 07:43:32 - 07/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[TRUYỆN HAY]Lý do con chơi game là gì?

Re: [TRUYỆN HAY]Lý do con chơi game là gì?

#3 » Gửi bài gửi bởi Tiger01 » 18/09/2014 18:47 » @355146

Tôi không thể tiếp tục nghe trộm bố thầm thì nữa vì nước mắt đã chảy dài và khó nén tiếng nức nở. Tôi chạy vội về giường rồi khóc òa lên gọi mẹ. Tôi sai rồi, sai thật rồi. Từ đó tôi bỏ hẳn chơi game mà chuyên tâm vào học hành, làm việc nhà phụ giúp bố. Hàng ngày bố tôi vẫn đi đóng gạch, tối về thấy cơm nóng đã chuẩn bị sẵn sàng. Mặc dù chỉ là bát canh rau muống luộc, một đĩa trứng kho với vài miếng đậu nhưng tôi thấy ông ăn rất ngon miệng. Trong lúc lơ đãng quay đi tôi thấy mắt ông đỏ hoe. Người đàn ông mạnh mẽ trong hình tượng của tôi thế mà cũng có lúc xúc động đến mức khóc?. Chắc là tôi nhìn lầm vì ngay sau đó thấy bố trừng mắt tôi khi nhìn ông chằm chằm. Tôi vội cúi đầu xuống ăn, cho dù không chơi game hay phạm lỗi gì nhưng tôi vẫn theo thói quen sợ sệt khi đối diện với ông.
Ngày hôm đó, vẫn như mọi lần sau khi tan học tôi lại nấu cơm đợi bố về. Ngồi chờ mãi đến tối mịt mà vẫn không thấy ông trở về. Lo lắng, sốt ruột nên tôi khóa cửa nhà chạy ra hướng lò gạch tìm. Đang đi trên đường thì đụng phải bà cô vác gạch làm chung chỗ bố tôi. Bà ấy bộ dạng hớt hơ hớt hải kéo tay tôi rồi lầm bầm đút khúc gì đó mà tôi nghe không hiểu: "Đường truyền cuốn, đứt nguyên bàn tay, máu chảy, đang ở bệnh viện...." Mặt tôi tái xanh không còn chút máu. Nếu lúc đó không có bà cô giúp đỡ chắc tôi xỉu ngay giữa đường. Cố gắng lết lên bệnh viện, vừa tới cửa tôi đã khóc òa lên: "Bố ơi, bố đâu rồi". Tôi thấy ông nằm im trên chiếc giường bệnh màu trắng, cánh tay băng bó từ vai đến cổ tay vẫn còn thẫm ra vết máu. Bàn tay đã từng tát tôi mỗi lần bắt gặp tôi trốn đi chơi đã không còn nữa. Tôi đau lòng quá, chỉ ước gì người bị mất tay là tôi. Tôi vừa khóc vừa đến gần hỏi bố có đau không?. Thật là một câu hỏi ngu ngốc, không đau sao được?. Mặt bố tái nhợt, nét mặt già nua cố gắng nặn ra một nụ cười nói không sao. Hai bố con ôm nhau, bố muốn vỗ về lưng tôi nhưng chợt nhớ mình đã bị mất đi bàn tay nên vội dùng tay bên kia an ủi tôi.
Một tuần sau đó bố xuất viện về nhà, do không thể tiếp tục công việc cũ nữa nên ông chuyển qua chăn nuôi tại nhà kiếm thêm thu nhập. Gia đình tôi cũng nhận được sự hỗ trợ từ ủy ban xã cho hộ khó khăn nên cuộc sống dù không khá khẩm những vẫn vượt qua được. Tôi cố gắng học hành và cuối cùng tốt nghiệp chuyên ngành tin học. Tôi đầu quân vào làm tại một công ty game và cuộc sống trở nên khá giả hơn. Bố tôi đã già rồi, bàn tay bị thương năm xưa cũng đã liền sẹo từ lâu. Ông biết tôi làm về game, ông cũng không tỏ ra phản đối mà chỉ hỏi tôi:
- Lý do con làm game là gì?
Tôi mỉm cười gãi đầu:
- Có lẽ đó là thứ duy nhất con giỏi chăng?
HẾT
Sửa lần cuối: Tiger01 18/09/2014 18:48

Những người đã like Tiger01 bởi bài viết có ích này (Tổng: 6):
anquyetxxznatsu98MeriloTamhoangdkZzHAIVIPzZHjhj
Rating: 0.81%
 
Tiger01
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️14/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸117/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Thiên Thủ Thanh Y⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Nokia 2700c-2/2.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=29594

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic29594-2.html#p355146

Quay về Thơ, truyện ngắn