Có 2 vợ chồng tiều phu nọ! Sống nghèo nàn bên cạnh 1 khu rừng. Người chồng tên Ấn, mụ vợ tên Gái. Ban ngày người chồng vẩn vào rừng kiếm củi. Còn mụ vợ thì may vá. Được cái mụ vợ rất xinhnhưng tội là lẳng lơ, hay đuađòi.
Trong làng có tên Bá Hộ thấy sắc đẹp của mụ vợ cầmlòng không được, nên thường những lúc người chồng đi vắng thường lấy cớ nhờ vả may áo mà thả"Dê". Mụ vợ vì ham tiền nên...lửa gần rơm...lâu ngày cũng bén.
Như thường lệ người chồng vào rừng lấy củi. Đợi chồng đi mụ vợ nhắn người tình qua để làm"chuyện ấy ".
Trong lúc cao trào, mây nước ngừng trôi. Bất chợt người chồngvề. Mụ vợ hốt hoảng nói :
- Mụ vợ :"Anh ấn vô".
- Tên Bá hộ nghe người tìnhthỏ thẻ vậy nên nghĩ mình chưa "làm đến nơi , đến chốn" nên làm"theo yêu cầu" bạn tình.
- Mụ vợ lại tiếp tục nói khẽ:"Anh ấn vô"
- Tên Bá hộ nghĩ trong đầusao hôm nay nó sung thế!
Mụ vợ hốt hoảng khi thấy chồng vô đến sân giọng gấprút "Anh ấn vô, Anh ấn vô"...
- Tên Bá hộ hì hục! hì hục!
- Mụ vợ hốt hoảng khi thấy chồngvô gần giọng líu lại : Anh ấn
vô, Anh ấn vô...
- Tên Bá hộ hù !ù !lúc này lực bất tòng tâm! tức quá khinãy giờ nó cứ bắt mình Ấn vô liên tục!liền nhảy xuống đất chửi đổng.
"Tiên sư con đĩ! mày bảo ông ấn thế nào được nữa hả! Sức người cũng có hạn chứ có phải trâu bò đâu hả.