Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 08:56:42 - 03/05/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện trinh thám] Kẻ giết người IQ 200 by Zannaghazi.

Re: [Truyện trinh thám] Kẻ giết người IQ 200 by Zannaghazi.

#5 » Gửi bài gửi bởi zannaghazi » 11/02/2015 20:29 » @378993

Sau một thời gian trốn và lui cui chạy liên tục, tôi đã thoát ra khỏi Ký túc xá. Tôi biết mình vẫn chưa thoát khỏi sự truy tìm bên phía cảnh sát nên trước khi rời ký túc xá, tôi đã lén lấy trộm một chiếc áo khoác to đang phơi. Tôi ra chợ đêm gần đó mua thêm một chiếc kính và một cái mũ len để tiện việc trốn khỏi cảnh sát. Tôi cũng cẩn thận rút sim ra khỏi điện thoại để đề phòng họ dùng GPS tìm ra tôi. Thật không ngờ một thám tử như tôi lại có ngày này... thật không biết nói gì hơn... “Cũng may là có thằng Hiếu nó thông minh nghĩ ra cách này cho mình. Mà nó nói thằng Định là hung thủ chứng tỏ nó đã phát hiện ra gì đó. Nó đưa mình 1 chiếc điện thoại... mình nên nhắn tin cho nó hỏi thêm chi tiết vụ án không nhỉ? Không! Cảnh sát sẽ nghi ngờ nó ngay, tốt hơn cứ để nó tự liên lạc cho mình! Vậy giờ mình nên làm gì đây?”
Chợt nhớ ra hồi nãy thằng Thanh nó cứ lải nhải: “Cái xô... cái xô...” là ý gì nhỉ? Cái xô đặt canh vòi nước hình như đã bị xách đi đâu? Nhưng xô để làm gì được? Chợt đầu tôi nhói đau lên một cái. “Arrggg...” – tôi khẽ rên lên. Tôi chợt nhớ đến lý do tôi bị những cơn nhức đầu như thế này làm phiền. Đúng rồi! Tôi có thể tìm được thêm chứng cứ từ 1 nơi: Quán karaoke mà chúng tôi đã hát.
Trốn bên một góc hẻm nhỏ, tôi thấy con nhỏ coi quán đang lui cui khóa cổng thì phải. Đó là ổ khóa số - 6 chữ số thì mình mò đến sáng mai cũng không ra. Chợt tôi nảy ra một ý tưởng. Tôi vừa chạy lại vừa hét lên với con bé:
- Từ từ hẵng khóa em ơi!! Anh là... thám tử “Shinichi Việt nam” này, chắc em biết anh chứ nhỉ?
- Vâng... có việc gì hả anh?
Nhìn bộ dạng con bé khi nhìn thấy tôi là biết ngay nó chưa biết tin tôi đang bị truy lùng.. Tôi liền nói tiếp:
- Thanh tra nhờ anh đến đây để xác nhận và tìm thêm chứng cứ. Em cho anh vào nhé, 5 phút thôi là xong liền.
- Nhưng mà...
- Không sao đâu, 5 phút thôi.
Vậy là tôi vào được quán karaoke. Tôi trở lại phòng mà mình thuê hồi nãy, dùng điện thoại soi sáng, để ý từng chút một. Thật kỳ lạ, không có một chút dấu hiệu nào để lại cả. Nếu lập luận của tôi đúng thì nó phải ở đây chứ. Nếu không có quanh đây thì chỉ có thể có ở 1 chỗ nữa thôi. Chợt tôi nghe có tiếng mở cổng. Tôi cẩn thận ngó ra ngoài. Khỉ thật, cảnh sát đã mò đến tận đây rồi! Tôi liền phóng ra hành lang, mở thùng rác và lấy bịch rác từ trong đó ra rồi nhanh chóng chui vào phòng vệ sinh, trèo ra khỏi cửa sổ và trốn đi. Đợi cảnh sát lao vào trong nhà, tôi chạy thật nhanh ra khỏi chỗ trốn, băng qua đường và phóng 1 mạch đến căn nhà bỏ hoang gần trường. Tôi rọi đèn pin từ điện thoại, lục từng thứ một trong bịch rác. Nhất định phải có!!! Tôi lôi ra được 1 chiếc ly bị vỡ... Đúng rồi, có người làm vỡ ly lúc tôi đang ngủ... Tôi có giật mình vì nghe tiếng vỡ nhưng mà do nhức đầu vì giấc ngủ nên tôi ngủ tiếp. Người làm vỡ ly là ai? Tôi nhớ lại hình như trên tay thằng Định có miếng băng keo cá nhân. Vậy là nó đã làm bể chiếc ly. Tôi tiếp tục tìm xuống phía dưới của bịch rác. Đây rồi! Chính là nó, thứ mà tôi đang tìm: Một ống thủy tinh đựng thuốc mê. Ống thủy tinh đã bị đập bể, chỉ còn lại phần đế và một đống vụn thủy tinh. Tôi cẩn thận ghép từng miếng lớn lại với nhau thì thấy được những chữ cái K, m, e, t, a, và một vài phần chữ cái bị mất mà tôi không đoán được.
Vậy là tôi không hề ngủ do bị say mà là do ống thuốc mê này. Tôi lâm vào một giấc ngủ do bị ức chế thần kinh, bảo sao mà nãy giờ tôi bị đau đầu dữ dội. Vậy là thằng Bình nó cũng bị đánh thuốc mê xong rồi cắt cổ tay, ngâm vào chậu nước nóng. Tôi cố gắng nhớ lại vị trí ngồi của mình trong quán karaoke để xác định ai có thể bỏ thuốc mê vào ly bia của tôi. Ngồi ngoài cùng là thằng Thanh, sau đó đến thằng Bình rồi đến thằng Định, tôi rồi thằng Hiếu và ngồi phía ngoài cũng, đảm nhận việc khui bia là thằng Thịnh. Vậy là 3 người có khả năng cho thuốc mê là thằng Định, thằng Hiếu và thằng Thịnh. Nhưng bọn nó cho mình uống thuốc mê để làm gì? Liệu có phải đây là sự cố hay là cố tình? Tôi vừa nghĩ vừa ghép phần còn lại ống thuốc mê nên vô tình bị cứa vào tay. Tôi đưa tay lên nhìn như một phản xạ tự nhiên. Nhưng... máu không chảy ra từ vết cứa. Tôi sực nhớ ra một loại thuốc mê dùng để tiêm gần vết thương hở nhằm kích thích mô thịt xung quanh vùng bị tiêm. Đó là Ketamine (thành phần chính là Ketamine Hydrochloridde). Đây là loại thuốc mê tiêm hay được dùng trong các phẫu thuật vết thương hở. Nó gây kích thích lên vùng vỏ não trái nên gây hiện tượng mờ mắt, mắt màu vàng, để lại những cơn nhức đầu sau khi dùng. Chất này dễ hòa tan trong dung dịch có cồn nên rất khó tìm ra thành phần của nó khi bị hòa tan vào bia. Vậy đây là một loại ống dùng để tiêm, muốn lấy được thuốc bên trong thì phải dùng khăn bọc lại rồi bẻ đầu ống thuốc. Mà như ở trong phòng karaoke không có một chiếc khăn nào cả, chứng tỏ hung thủ phải dùng áo hoặc phần tay áo để mở ống thuốc, thậm chí hắn ta có thể dùng tay không, một cách cẩn thận để mở ống thuốc.
“REEEEENG....REEEENG...” - Chiếc điện thoại thằng Hiếu đưa tôi bỗng đổ chuông. Tôi rút ra thì phát hiện ra là chiếc điện thoại của thằng Thanh. Thì ra thằng Hiếu gọi cho tôi.
- Alô, tao đấy? – Tôi ồm giọng đi để đề phòng cảnh sát còn ở xung quanh thằng Hiếu
- Không cần giả bộ nữa, cảnh sát nghe tin mày ở quán karaoke nên kéo nhau ra đó hết rồi, thằng Thịnh và thằng Định cũng đi theo, thằng Thanh thì ngủ khoèo từ lúc nãy rồi, để đề phòng tao trốn ra ban công gọi cho mày. Mày có phát hiện gì mới không?
- Có, khá nhiều. Tao với thằng Bình bị cho uống thuốc mê, là loại Ketamine. Mày yêu cầu xét nghiệm trong thận của xác thằng Bình có Ketamine. Thứ 2 là mày xem thử áo lũ còn lại có ai còn ẩm không vì Ketamina là một hợp chất khó bay hơi nên nếu hắn dùng áo để đập đầu ống thuốc thì đương nhiên Ketamina còn dính lại. Giả sử không một áo ai có dính thuốc thì hãy yêu cầu cảnh sát kiểm tra vết thương trên tay thằng Định xem có Ketamina không vì tao nghi nó làm bể ly chỉ để lấy lý do băng vết thương trên tay thôi. Qua việc này thì không còn có thể chối cãi về việc gây án của thằng Định nữa.
- Khá lắm, mày tìm ra được chứng cứ này thì không những có thể minh oan cho mày mà còn có thể vạch trần bộ mặt thật của hung thủ.
- Mày mau rửa sạch oan ức cho tao đi rồi gọi cho tao để tao về nữa nha.
- Ừm biết rồi biết rồi.
“Thật may khi có thằng bạn tốt ở đó, đúng là đến lúc gặp nạn thì mới biết rằng ai là bạn, ai là kẻ thù. Không ngờ thằng Định bấy lâu nay ở chung phòng, mình cũng sống tốt vậy mà nó nỡ hại mình. Giờ thì lòi cái đuôi chuột ra rồi nhé. Kết quả xét nghiệm mà dương tính thì xem mày chạy đường nào!!!”
Sửa lần cuối: zannaghazi 13/02/2015 22:04

Những người đã like zannaghazi bởi bài viết có ích này (Tổng: 4):
ShamankingZzHAIVIPzZDoramon97hdMerilo
Rating: 0.55%
 
zannaghazi
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸58/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Phật Quang Phổ Chiếu⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Cốc Cốc 45.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=30757

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic30757-4.html#p378993

Quay về Thơ, truyện ngắn