Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 06:18:16 - 03/05/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện trinh thám] Kẻ giết người IQ 200 by Zannaghazi.

Re: [Truyện trinh thám] Kẻ giết người IQ 200 by Zannaghazi.

#6 » Gửi bài gửi bởi zannaghazi » 11/02/2015 20:33 » @378997

Tôi ngồi chờ kết quả thằng Hiếu gọi lại rồi ngủ thiếp đi mất... Sáng hôm sau tôi dậy thật sớm vì tâm lý “Tội phạm trốn chạy” nên những cơn ác mộng khiến tôi ngủ không ngon. Những cơn đau đầu đến bất chợt cũng đã không còn tới nữa. Tôi mặc vào cái áo khoác mà tôi đã lấy được, tôi mang thêm khẩu trang và bắt đầu đi ra đường theo dõi động tĩnh của mọi người. Đi ngang qua một quầy bán sách nhỏ bên đường, tôi chú ý trên tờ báo thanh niên có đăng tin về vụ án đêm qua tại ký túc xá. Tôi mua một tờ báo, thêm một ổ bánh mì rồi quay về lại căn nhà hoang, vừa nhâm nhi vừa đọc.
“Giết bạn thân... hung thủ chạy trốn trong đêm... truy nã....”. Thế là xong, tôi bị truy nã. Mà thật là kỳ lạ, tại sao từ đêm qua đến giờ chưa có kết quả xét nghiệm Ketamine? Thằng Hiếu vẫn chưa gọi lại cho tôi? Rút chiếc điện thoại thằng Thanh ra xem có tin nhắn hay cuộc gọi gì không thì tôi chợt nhớ đến chi tiết “cái xô”. Nó có ý nghĩa gì? Có phải thằng Thanh đã nhìn thấy hung thủ sử dụng cái xô. Tôi đang cố suy nghĩ về chi tiết này thì bỗng điện thoại reng lên. Là thằng Hiếu gọi!
- Alô, kết quả sao rồi? Tao được minh oan chưa?
- Kết quả là không một ai có dính Ketamine như mày nói cả. Nhưng trong thận thằng Bình thì đúng là có thuốc mê gốc Chloride nên phỏng đoán ban đầu của mày về Ketamine Hydrochloride. Các điều tra viên cũng về rồi, vụ án đã khép lại với hung thủ chính là mày. Xem ra đến nước này mày khó mà cứu vãn nữa rồi.
- Nhưng... vụ án chưa thể kết luận vội vàng vậy được...
- Mày phát hiện ra chứng cứ gì sao?
- Đúng rồi. Lúc tối tao có nghe thằng Thanh nó cứ lẩm nhẩm “cái xô... cái xô:. Mày thử hỏi nó về vấn đề này thử xem sao, có lẽ nó biết thủ phạm là ai.
- Thằng Thanh? Được rồi, tao biết rồi, có gì tao báo lại cho mày ngay.
- À mà có lẽ mày nên nhờ thằng Thịnh hỏi vì 2 đứa nó thân nhau lắm, có gì hỏi thằng Thanh cũng không giấu đâu.
- Ừ... ừ, tao biết mà!!!
- Vậy trăm sự nhờ mày nha.
Tôi thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn, chỉ cần thằng Thanh nói ra hết là xong, mọi việc lại đâu vào đấy. Nhưng lỡ nó không nói thì sao? Tôi cần phải tìm thêm chứng cứ cho vụ án này. Lật tiếp mấy trang báo sau để tìm xem có từ ngữ nào gợi nhớ cho tôi việc gì đó liên quan đến vụ án. Toàn là những tin chán chết: “Ô tô khách gặp tai nạn... Công ty Phelaminco phá sản... Kết quả xổ số miền Nam... Sài Gòn vẫn tiếp tục nắng nóng...”. Ơ.. đúng rồi! Cả tháng qua Sài Gòn không hề có một giọt mưa, vậy tại sao dưới góc đất ấy lại có sình. Vậy ra là hung thủ đã dùng cái xô ấy để đưa nước từ vòi vào tưới lên chỗ đất khiến đất nhão ra, tạo thành vũng sình. Khỉ thật! Chi tiết đơn giản thế này mà giờ mình mới nghĩ ra! Vậy ra là thằng Thanh nó đã nghĩ đến chi tiết này, nó đã nhìn thấy ai xách cái xô đó và biết được đó là hung thủ. Nhưng mà tại sao nó không nói? Nó sợ ai? Hay vì nể tình ai? Một chi tiết nhỏ chợt vụt qua đầu tôi. Đúng rồi! Hung thủ chỉ có thể là hắn! Nhưng nếu vậy thì... thằng Thanh đang gặp nguy hiểm!!! Mình phải quay về ký túc xá gấp.
Tôi đứng dậy, chạy nhanh hết sức có thể về ký túc xá. Ở phía cổng ký túc xá có 2 người bảo vệ và 3 người cảnh sát đang ở đó, tôi đi vòng ra phía sau để chui vào nhưng đứng từ xa, tôi đã thấy 2 người đàn ông ngồi bên quán cafe đối diện, mắt cứ nhìn liên tục vào lỗ chó. Tôi biết đó là 2 người cảnh sát đang mặc đồ thường để chờ khi tôi tới, họ sẽ lao ra át giải. Tôi đứng mãi chờ nhưng họ vẫn không chịu rời vị trí, tôi nghĩ mãi cũng không ra cách gì để vào ký túc xá được. Đúng lúc nước sôi lửa bỏng thế này mà đầu tôi lại không có một cách gì cả. Đúng lúc đó, bỗng ông già hay chạy xe ôtô chở đồ đi ngang qua chỗ tôi. Tôi giả vờ vẫy tay kêu lại:
- Bác chở đồ thuê đúng không bác.
- Ừ, đúng rồi, có gì không?
May quá, ông ta không nhận ra tôi vì tôi đeo khẩu trang. Tôi nói tiếp:
- Bác thấy 2 ông dưới kia đang ngó qua ngó lại không? Mấy ổng đang tìm chú để nhờ chuyển cái tủ đi đấy ạ, may mà gặp chú ở đây!
- Vậy hả, để tôi qua chở cho.
Dứt lời, ông ta vòng cua ngược đầu xe lại và lái lại gần 2 ông cảnh sát. Tôi mon men theo thân xe đi từ từ đến được lỗ chó, tôi nhảy thót qua đường và nhanh chóng chui vào ký túc xá mà 2 người cảnh sát không hề biết gì cả.
Tôi bước thật nhanh quay về phòng mình. Về gần đến phòng, tôi rón rén đi lên. Cửa phòng tôi đóng. Tôi từ từ bước lên, nhìn vào phòng. Ngồi ngoài ban công là thằng Thanh, hình như nó chưa biết rằng nó mất điện thoại hoặc nó biết rồi nhưng vì biết tôi cầm theo nên nó im lặng. Từ trong toa-lét đi ra là thằng Thịnh, trên tay nó là... một con dao! Nó từ từ tiến lại thằng Thanh... Khỉ thật!!! Mình không thể để vụ án này có thêm bất kỳ nạn nhân nào nữa!
Thịnh vung tay ra sau, hướng mũi dao về phía thằng Thanh. Tôi huých cửa lao vào, vừa chạy lại tôi vừa hét lên:
- DỪNG LẠI!!!!!!!!
Thằng Thịnh giật mình, quay lại nhưng tay nó theo quán tính, không dừng được. Tôi cũng không thể kịp để kéo ngược con dao lại nên đành vung chân, tung một cú đá vào cù chỏ nó để làm lệch quỹ đạo con dao. PHẬPPPPP... Con dao đã đâm thẳng vào cánh tay phải thằng Thanh. Tôi vội vàng xô thằng Thịnh ra phía sau, chạy lại chỗ thằng Thanh. Vết đâm không sâu, chỉ khoảng 1,5cm, có thể sơ cứu được! Tôi rút con dao ra, xé vội miếng tay áo của nó cột vết thương lại, miệng tôi hét lên:
- Nắm chặt bàn tay lại để tao băng bó!!!
Nhưng tay nó hình như bị sao nên không thể co lại. Tôi siết miếng vải vào miệng vết thương.
- BỚ NGƯỜI TA, GIẾT NGƯỜI!!!!
Tôi giật mình quay ngoắt lại, ngoài cửa là thằng Hiếu, nó đang la hét lên. Tôi hoảng hồn, nhìn lại mình thì... một tay đang cầm con dao dính máu, tay kia thì máu me bê bết... 2 người cảnh sát từ đâu nhanh chóng lao ra đứng trước cửa phòng. Tôi biết rằng mình đang là tội phạm bị truy nã, nay thêm con dao lù lù trên tay nữa thì thôi không có cách nào giải thích được rồi nên tôi làm liều. Tôi đứng dậy, chạy lại kéo thằng Thịnh ra sao, dí dao vào cổ nó và hét lên:
- ĐỨNG IM!!! KHÔNG ĐƯỢC LẠI GẦN ĐÂY!!!!
Hai người cảnh sát đứng lại trước cửa, từ từ lùi ra sau:
- Xin cậu bình tĩnh lại, đừng manh động!
- BỎ TẤT CẢ VŨ KHÍ XUỐNG ĐẤT! – thấy họ sợ, tôi làm tới – NHANH!!! MÀY TIN TAO GIẾT NÓ KHÔNG????
Họ bỏ 2 khẩu súng điện xuống đất rồi đưa 2 tay lên ra hiệu đã bỏ vũ khí xuống.
- Bước lùi lại phía sau nhanh lên! NHANH!!!!
- Mày đừng làm lớn chuyện nữa Hải! – thằng Hiếu lên tiếng.
- Tao sẽ không giết nó đâu! Chờ đến khi tao tới một nơi an toàn, tao sẽ thả nó ra!
Tôi quay qua hét lên với 2 người cảnh sát:
- Đá vũ khí ra xa, từ từ bước vào phòng này cho tao!!! Cả mày nữa, Hiếu.
Họ ngoan ngoãn làm theo. Chờ đến khi họ vào phòng rồi thì tôi ra lệnh cho thằng Thịnh lấy ổ khóa, khóa phía ngoài cửa lại.Tôi lôi thằng Thịnh xuống dưới, lấy nó làm con tin để có thể ra được cổng ký túc xá. Tôi ra lệnh nó lấy xe, đưa tôi đi tẩu thoát. Tôi ngồi sau mà con dao cứ kè kè nơi cổ nó.
- Tại sao mày lại giết thằng Bình? Lại giết cả thằng Thanh để bịt đầu mối nữa? – Tôi nóng mặt hỏi nó.
- Không... phải tao giết thằng Bình.
- Còn ngụy biện nữa, vậy tại sao mày có ý đồ giết thằng Thanh? Đừng nói với tao là không phải mày nữa!
- Tại vì... nó giết thằng Bình.
- Cái gì? Mày nói là... nó giết thằng Bình? Tại sao mày nghĩ vậy?
- Tại vì ngoài mày... thì còn nó thuận tay trái... Nhưng do nó tập từ nhỏ nên nó có thể sử dụng tay phải như tay thuận của nó. Chỉ có tao – thằng bạn thân của nó từ hồi cấp 3 mới biết được việc này thôi!!!
Cái gì? Vậy rốt cuộc thằng Thanh mới là hung thủ sao? Vụ án quái quỷ gì đang xảy ra đây? Rốt cuộc mình đang nằm trong cuộc chơi đấu trí của ai?
Sửa lần cuối: zannaghazi 14/02/2015 16:25

Những người đã like zannaghazi bởi bài viết có ích này (Tổng: 4):
ShamankingDoramon97hdZzHAIVIPzZMerilo
Rating: 0.55%
 
zannaghazi
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸58/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Phật Quang Phổ Chiếu⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Cốc Cốc 45.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=30757

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic30757-5.html#p378997

Quay về Thơ, truyện ngắn