Chương 9
Một thằng nhóc gầy như que củi chạy lon ton nhặt banh cho mấy đứa lớn tuổi giữa cái nắng oi ả.Trên bãi đất trống ở khu văn hóa xóm tôi mà trước đấy người ta hay dựng rạp làm hội chợ giờ cỏ mọc rậm rạp,trở thành nơi cho chục thằng to cao,mình cởi trần,đầu chụp nón mũ lao vào giành giật trái bóng và la hét ỏm tỏi.
-Tuấn!Chuyền cho tao!-một thằng đội mũ Calvin,vừa chạy vừa giơ cao tay khi nó tiến sát khung gỗ đội bên kia.
Thằng tên Tuấn khéo léo lừa bóng qua hai đứa ở khu vực giữa sân rồi phất một đường chuyền dài qua đầu thằng vừa chùn bóng nhưng bất thành đúng đà băng vào của thằng đồng đội.
-Hạ nó đi Tú!-thằng Tuấn nói.
Và một pha bay người đánh đầu như "người nhện" của thằng Tú làm trái bóng bay theo quỹ đạo hình vòng cung vượt qua giữa hai đầu hai thằng hậu vệ.Thằng thủ môn cũng không phải tay mơ,nó đạp một chân vào cột dọc và phóng cả thân mình bay người về phía bên phải khung thành.
Tưởng như nó sẽ dễ dàng hoá giải được cú đành đầu hiểm hóc của thằng Tú thì trái bóng đột ngột đổi hướng về phía ngược lại khiến thằng thủ môn không kịp trở tay và trái bóng như xé gió làm tung nóc lưới,thủng cả một mảng lớn.
-Vào rồi!Hay quá Tú ơi!Chúng ta thắng rồi!-đồng đội của thằng Tú chạy lại ôm chằm lấy nó,vui mừng.
Thằng thủ môn thì đổ gục xuống như cây chuối bị người ta chặt.Đồng đội nó,mặt đứa nào cũng buồn thấy rõ.
-Thế nào Hoàng!Mày thua rồi nhé!-thằng Tú vênh mặt nói.
Rồi nó và cả bọn cùng nhau cười lớn như để chế giễu thất bại của thằng Hoàng.