12.
Lời thách đấu của thằng Tú trước đó được thằng Dũng chấp nhận thì bất ngờ thằng Dũng từ chối ngang làm thằng Tú một phen leo cây và nó càng căm thù bạn tôi hơn.
Không phải bạn tôi nhát gan mà vì giải đấu bóng đá học sinh toàn quốc đã cận kề,thằng Dũng hủy trận banh,chấp nhận thua thằng Tú vì hắn muốn bọn tôi toàn tâm toàn ý tập trung vào giải đấu quan trọng này hơn là ăn thua đủ với bọn thằng Tú vì lời thách đấu của nó.
Cuối cùng,cái ngày trọng đại ấy cũng đã đến.Đội tôi háo hức chờ tranh tài với các đội khác từ khắp mọi miền tề tựu về đây.Sau lễ bốc thăm kín vòng đấu bảng được ban tổ chức công bố trong lễ khai mạc,trớ trêu thay,đội tôi nằm chung bảng với đội thằng Tú và phải chạm trán bọn nó trận đầu tiên.Đúng là,tránh vỏ dưa này lại gặp vỏ dưa khác.
Tôi nhớ lại giải đấu năm ngoái,đội tôi vào chung kết và thắng đội thằng Tú trên chấm luân lưu.Trận đó,thằng Tú phải rời sân ở giữa hiệp hai vì chấn thương khi xảy ra một pha va chạm với thằng Dũng,đội trưởng đội tôi.Tỉ số khi ấy nghiêng hẳn về đội thằng Tú nhưng khi trận đấu chỉ còn vài phút ngắn ngủi,thằng Dũng san bằng cách biệt và sau đó thì các bạn đã rõ.
Sau trận chung kết,thằng Tú hậm hực trong lòng thậm chí nó còn không lên nhận huy chương và bỏ vào toilet trường.Ai cũng bất ngờ vì cách hành xử của nó.
Giải đấu kết thúc.Thằng Tú ngày càng căm ghét bạn tôi hơn.Nguyên nhân xâu xa cũng bởi chấn thương của nó và không thể thi đấu hết trận để rồi nhìn kẻ đã gây ra đau đớn cho nó giương cao chiếc cúp vô địch như xát thêm muối vào vết thương của nó.Mối thù này nó sẽ không bao giờ quên.