Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 05:40:54 - 24/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Truyện kinh dị] Bàn tay khỉ

[Truyện kinh dị] Bàn tay khỉ

#1 » Gửi bài gửi bởi tesrapi » 22/06/2015 13:23 » @394113

Ngoài trời, đêm lạnh và ướt, nhưng trong
biệt thự Lakesnam màn bỏ bốn bề, và lửa
cháy sáng rực trong lò.
Hai cha con ông White đang say mê đánh
cờ. Người cha thua hai bàn nên có hơi bực.
Bà vợ ngồi gần bên ôn tồn bảo:
- Ông đừng nóng, có thể bàn sau ông sẽ
thắng.
Ông chồng vừa ngẩng đầu lên đúng lúc để
nhìn thấy một cái nhìn đồng loã giữa hai
mẹ con...
Ngay lúc đó có tiếng động cửa bên ngoài
và có tiếng chân bước về phía cửạ Ông
White đứng lên mở cửạ Chủ và khách chào
hỏi nhau rồi bước vào trong.
Khách lạ là một người cao lớn vạm vỡ, mắt
nhỏ và sáng, mặt đỏ gaỵ Ông tự giới thiệu:
- Trung sỹ Morris.
Khách bắt tay những người trong nhà rồi
ngồi xuống bên cạnh lò sưởi trong khi chủ
rót rượu mời khách.
Đến ly thứ ba, đôi mắt khách lạ bừng sáng
và ông ta bắt đầu nói chuyện. Gia đình nhỏ
bé của chủ nhà gồm có ba người, quây
quần chung quanh để nghe ông khách lạ
từ phương xa kể nhiều chuyện kỳ quáị
Ông White gật gù nói với bà vợ và cậu con:
- Hai mươi mốt năm qua, khi cậu này ra đi
lưu lạc giang hồ, cậu chỉ là một thiếu niên
giúp việc trong kho hàng của mình. Bây giờ
nhìn xem, cậu đã trưởng thành tốt đẹp!
Bà vợ góp ý:
- Cậu Morris có vẻ nhàn lắm.
Ông chồng:
- Tôi cũng muốn đi chu du thiên hạ, muốn
ghé qua ấn Độ để cho biết với người tạ
Trung sỹ lắc đầu, bảo:
- Tôi nghĩ rằng ai ở đâu nên ở đó là tốt hơn
hết.
Rồi đặt ly rượu xuống, ông khẽ thở dài rồi
lại lắc đầụ
Ông White vẫn tiếp tục nói lên ý nghĩ của
ông:
- Tôi muốn thấy những đền đài cổ, những
ông phù thủy và những tay thuật sỹ. À, hôm
trước cậu có nói sơ qua về câu chuyện bàn
tay khỉ, cậu có thể kể thêm cho chúng tôi
nghe không?
Trung sỹ vội gạt ngang:
- Thôi bỏ qua đị Chuyện đó không đáng nóị
Toàn nhảm nhí.
Nhưng bà White tò mò hỏi:
- Chuyện bàn tay khỉ? Chuyện đó ra saỏ
Trung sỹ giải thích sơ qua:
- Đó là một câu chuyện có thể gọi là huyền
bí.
Ba thính giả chồm tới lắng nghẹ Ông khách
mơ màng nốc cạn ly rượu rồi đặt xuống
bàn. Ông White châm rượu vào lỵ
Trung sỹ mò trong túi áo lấy một vật, đưa
ra:
- Đây, bàn tay khỉ đây!
Nó cũng chẳng có gì lạ. Người ta đã phơi
khô nó tự bao giờ.
Bà White ngả người ra sau, le lưỡị Nhưng
cậu con ngắm nghía cẩn thận. Ông White
hỏi:
- Cái này có gì đặc biệt không?
Trung sỹ Morris tiếp tục nói:
- Bàn tay khỉ này có một phép màu do một
vị phù thuỷ đại tài ban cho nó. Vị phù thuỷ
này muốn chứng tỏ là con người ở đời ai
cũng có số mệnh, và kẻ nào toan cải đổi số
mệnh sẽ bị tai nạn buồn phiền. Bàn tay khỉ
này có phép màụ Ba người ở đây có thể xin
mỗi người một điều ước.
Thái độ của khách lạ rất trịnh trọng nên
thính giả không cười nữạ
Cậu Herbert hỏi:
- Tại sao ông không xin ba điều ước đó?
Trung sỹ nhìn cậu thanh niên với đôi mắt
của kẻ lớn tuổi dành cho kẻ hậu sinh. Rồi
ôn tồn đáp, gương mặt tái hẳn:
- Tôi đã có xin rồi!
Rồi nâng ly rượu lên nốc cạn. Bà White hỏi
thêm:
- Còn có ai khác xin nữa không?
Trung sỹ đáp:
- Người đầu tiên được cả ba điều ước. Tôi
không rõ hai điều trước là gì. Nhưng điều
thứ ba là chết. Nhờ người đó chết nên tôi
mới có vật nàỵ
Giọng nói của ông ta rất trầm buồn,
nghiêm nghị thành thử mọi người trở nên
im lặng.
Ông White nói:
- Nếu cậu đã được ba điều ước rồi thì vật
này không còn giá trị đối với cậu nữạ Tại
sao cậu lại giữ nó để làm gì?
Trung sỹ lắc đầu:
- Tôi có ý định bán nó, nhưng nghĩ lại tôi
không muốn. Vì nó đã gây tai nạn cho biết
bao người rồị Vả lại không ai mua đâu,
không ai tin chuyện tôi nóị Họ nghĩ thời
buổi này làm gì có những chuyện hoang
đường như thế. Vài người đòi thử trước rồi
mới trả tiền saụ
Ông White lại hỏi:
- Nếu cậu được phép xin thêm ba điều
khác, cậu có muốn không?
Trung sỹ lắc đầu:
- Tôi không biết, tôi không nghĩ tới vấn đề
đó.
Y cầm bàn tay khỉ lên xoay qua xoay lại
giữa mấy ngón tay rồi bỗng ném nó vào
lửạ
Ông White kêu lên một tiếng, cúi xuống kéo
nó ra thật nhanh.
Trung sỹ trịnh trọng:
- Nên đốt nó đi là hơn.
Ông White lắc đầu:
- Nếu cậu không muốn giữ nó thì cậu cho
tôị
Trung sỹ lắc đầu:
- Không được. Tôi ném vào lửạ Nếu ông tiếc
mà giữ nó lại thì có chuyện gì xảy ra, ông
đừng phiền tôị Ông nên ném vào lửa đi cho
được việc.
Ông White lắc đầu, chăm chú ngắm vật mà
ông vừa làm chủ. Một lúc sau ông hỏi:
- Muốn ước, phải làm thế nàỏ
Trung sỹ:
- Nắm vật này trong tay mặt và lớn tiếng nói
rõ những điều ước. Nhưng tôi khuyên ông
hãy suy nghĩ cẩn thận lạị Nên thấy rõ
những hậu quả của hành động của ông.
Bà White kêu lên:
- Giống như chuyện Ả Rập "Ngàn lẻ một
đêm".
tesrapi
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️8/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸32/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Opera Mini 4.2.1)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=31595

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic31595.html#p394113

Quay về Thơ, truyện ngắn

cron