4.
Khi tỉnh dậy,Nhung thấy đầu đau nhức.Cô bơ phờ bước ra cửa.Trời đã tối mẫm.Những căn phòng khác thì đóng im lìm,chỉ còn le lói ngọn đèn đường ở đàng xa và vài chiếc xe qua lại.Thỉnh thoảng có tiếng chó tru làm Nhung vô cùng hoảng sợ.
Nhung quay vào trong rửa mặt cho tỉnh táo.
Bên ngoài bỗng có tiếng người:
-Chị Nhung ơi chị Nhung!
Thì ra là cô bé Hương,trên tay là tô cháo hành nghi ngút khói.
Nhung từ nhà tắm ló đầu ra,nói:
-Hương hả?Em cứ vào đi!Chị thay đồ rồi ra ngay!
.....
-Sao hồi nãy em ra về mà không nói với chị,làm chị cứ tưởng em là ma không hà!
-Dạ!Tại lúc đó em...
-Chị hiểu rồi!Mà em nấu tô cháo này hả?Trông ngon quá!
-Dạ!Lúc nãy em qua thì thấy chị đang ngủ,mà chị ngủ,mơ rồi nói tùm lum à,em sờ trán chị nóng ran nên em...
-Nên em mới nấu tô cháo này để đem qua cho chị ăn,đúng không?
Hương khẽ gật đầu.
-Cảm ơn em!Chị vui và hạnh phúc lắm!Đây là lần đầu tiên chị được ăn tô cháo do người khác nấu!