Vol.1 – Chương 3: Cây Thủy Tinh và Myu
Sau khi nhớ lại chuyến đi săn với nhóm Taku vui như thế nào, tôi tự nghĩ, nếu đi săn với nhóm khác sẽ ra sao——nhưng làm gì có mà đi.
Và cũng thật đáng buồn, tôi chẳng có dũng khí để mời người khác lập nhóm.
Taku và Myu nói 『”Cố tự tạo mối quan hệ với người khác trước đã”』. Onii-chan mà để em gái bảo thế, đúng là kì cục.
Không lập party với bất kì ai, tôi tiếp tục siêng năng nhặt đồ như thể đó là công việc của đời tôi.
Nhắc đến những người chơi khác, trong số những người không hài lòng với sự thiếu thốn potions, có vài người nghĩ đến việc nắm bắt cơ hội kinh doanh này .
Chính xác hơn thì, họ kiếm tiền trước rồi mỗi người lấy 【Mixing】 và 【Synthesis】, bằng cách phân chia công việc, họ đã tạo được potions.
Phân công hợp lí là điều cần thiết cho việc sản xuất hàng loạt, tôi nghĩ vậy khi nghe về nó.
Sau khi bình tâm suy nghĩ suốt đêm, tôi đã mua hết herbs của NPC để làm potion, một herb là 2G, hai herbs là 4G. Và sau khi tôi dùng nó làm potions, Magi-san mua chúng với giá 35G.
Nói cách khác——lợi nhuận dễ dàng. Vì tôi chỉ có 130G, tôi chỉ mua được nhiêu đó herbs. Cứ nghĩ về nó, tôi lại mong đến buổi chiều ngay.
Đi ngay vào buổi sáng luôn nào. Mà không được, bất khả thi rồi. Tôi là người duy nhất làm công việc nhà mà. Tôi phải mua thức ăn này, và vì thời thiết đang tệ dần, tôi phải giữ phòng khô nữa. Dù tôi khá tệ về máy móc, nhưng vì lo những cơn mưa mùa hè, tôi phải liên kết thông tin thời tiết vùng với hệ thống của 【OSO】 rồi đặt báo hiệu bằng âm thanh trong game nếu trời mưa.
Tôi chạy nhanh đến khu thị trấn từ phía tây của khu vực an toàn nay đã thành căn cứ trung tâm của tôi. Nghĩ lại thì, vì có SP tôi có thể lấy Sense 【Speed Increase】 để chạy nhanh hơn.
Hơn nữa, những Sense mà tôi đang có, cụ thể là nhóm sense chiến đấu đã lên cấp trong cuộc săn Big Boar hôm qua.
Sở Hửu SP: 5
【Bow Lv13】 【Hawk Eyes Lv18】 【Speed Increase Lv1】 【Magic Talent Lv15】 【Magic Power Lv18】
【Alchemy Lv5】 【Enchant Lv16】 【Synthesis Lv11】 【Mixing Lv11】 【Crafting Knowledge Lv7】
Không Trang Bị:
【Taming Lv1】 【Craftsmanship Lv5】
Nhanh, nhanh quá. Sense thuộc loại tăng chỉ số giống như cái mà Myu và Sei-nee dùng có khác. Tự thân cảm nhận mới thấy được nó thật sự vô cùng hữu dụng, đấy chính là ấn tượng của tôi về nó. Cứ như tôi có Enchant liên tục vậy. Không chỉ thế, nó cũng tăng cấp khi có người sử dụng hiệu ứng tăng chỉ số.
Để tăng cấp, thì đối với loại tấn công bạn cần cộng dồn lượng sát thương gây ra, còn đối với loại phòng thủ bạn cần tích lượng sát thương nhận vào. Còn đối với thứ như tốc độ thì hình như tính theo khoảng cách di chuyển bằng việc chạy.
Tôi nghĩ cách nó tăng cấp cũng giống như của các Sense Hộ Giáp. Tôi cho rằng Sense tăng thủ là không hợp với mình. Đầu tiên là vì tôi đâu có bị tấn công với vị trí mình đảm nhận đâu. Mặt khác thì, người chơi trang bị giáp phải vừa chịu đòn, vừa tăng sức phòng thủ để nâng cấp chỉ số DEF, qua đó giảm lượng sát thương nhận vào.
Hmm. Build Sense khá khó nhỉ. Tôi nhìn vào các mẫu build Sense, ví như những việc nặng nhọc như 【Smith】thì phải có 【Attack Power Increase】. Hình như đập vào kim loại được tính là một lần tấn công, và nhiều thứ khác.
Tôi vừa chạy vừa chìm trong dòng suy nghĩ, trước khi nhận ra thì tôi đã ở quảng trường trung tâm rồi. Đến đây rồi có lẽ tôi nên nói chuyện với NPC chủ hàng.
“Xin lỗi, bác còn Herbs không?”
“Tôi rất tiếc. Herb bán hết rồi. Chúng được mua để làm potions.”
Ông ta hạ thấp lưng xin lỗi. Trời, NPC dạo này giống người thực thật. Khoan, không phải cái đó!
“Ý bác là sao!”
“Trước đây không lâu rất nhiều người tới mua chúng để làm potions. Tình cờ là Beginner Potion cũng hết hàng luôn.”
Không thể nào. Mới hôm qua, tôi đã dự tính về việc này rồi, thế mà hôm nay mấy cửa hàng mua đi bán lại kia đã mua hết rồi cơ à. Thêm vào đó, ở góc đối diện của quảng trường có một vài gian hàng mà từ đó tôi nghe được người ta rao ‘Herb đây’.
Tôi di chuyển khỏi ông NPC và hướng về các gian hàng đó.
“Herb 5G một cái. Beginner’s Potion 20G một cái!”
Cái-! Đó, Herbs chỉ là nguyên liệu thôi! Và đó là giá của Beginner’s Potion mà!! Bây giờ, để tạo một Beginner’s Potion sẽ cần ít nhất 40G.
Sở hữu một gian hàng rồi bán thế này khác nào đục nước béo cò chứ!?
Dẫu vậy, vẫn có người vui vẻ mua Beginner’s Potions và Herbs. Không thể tin được. Phi lý quá. Nhưng đó là điều mà tôi thấy quanh đây.
Tâm trạng tôi trở nên rất tệ. Tôi nhanh chóng đến chỗ Magi-san để giao hàng. Trong khi càu nhàu, tôi rời khỏi nơi này.
Sau khi chat báo trước cho Magi-san, tôi đến chỗ cũ.
“——Magi-san, nghe này〜.”
“Chị biết rồi. Chuyện về herb phải không? Ừm, Onee-san cũng ngạc nhiên lắm.”
Magi-san chào mừng tôi một cách thân thiện khi tôi nói bằng một giọng thống khổ.
“Bọn chết tiệt đó, đây có phải là lời tuyên chiến với sự thiếu tiền của em không đây?!”
“Đừng giận nữa, coi nào. Khuôn mặt xinh đẹp của em bị hủy hoại rồi kìa.”
Tôi đang khá bực. Mà đối với Magi thì tôi chẳng khác nào một cô gái dễ thương đang giận dỗi, nhìn từ nét mặt thì coi bộ điều này làm chị ấy khá vui đây.
Rồi, cuộc giao hàng kết thúc trong lúc tôi phàn nàn.
Số items tôi bán cho Magi-san là Potion × 30 và Pills ×15 với 70% giá bán gốc. Tổng cộng 2100.
Hmm. Có lẽ tôi nên mua một bộ chế tạo, nhưng hình như chưa đủ tiền.
“Hmm. em muốn có tiền.”
“Vậy thì, sao em không tự bán potions đi? Nếu là bây giờ, em có thể bán với giá gấp ba lần giá của chị đưa em đấy.”
Chị ấy nói đúng. Tôi sẽ có 6000G nếu làm theo cách của chị. Potions tự làm cộng với đã qua công đoạn làm khô khiến hiệu ứng được tăng cao một chút. Mặc dù tôi tin chắc là chúng sẽ bán được, nhưng…
“Em sẽ không làm vậy đâu. Nếu làm như thế em khác gì bọn người kia. Thay vì vậy, chị nhìn thử vào số item em nhặt được xem? Có thể có món nào bán được đấy.”
“Chị thường không mua mấy item nguyên liệu đâu.”
Trong khi Magi-san cười ngượng, tôi đặt những item không dùng vào bảng giao dịch.
Da mỏng rớt từ Dơi, Lông Chó từ lũ Chó Hoang này, và Răng Nanh nữa. Còn, Lông Thú rớt từ bọn thú ăn cỏ và Lông Thú Lớn tôi làm bằng 【Alchemy】. Có khá nhiều item tôi không dùng.
“Hmm. Tất cả số này đếu bình thường cả. Giá của chúng rẻ thôi. Nhưng chị hỏi cái này được không? Tự em làm item Lông Thú Lớn à?”
Vì lí do nào đó, Magi-san mỉm cười khi nhìn vào món item đó.
“Vâng. Mà, em muốn chị giữ bí mật nhé.”
“Chắc rồi. Chị hiểu mà. Vậy thì, làm như thế với các item khác luôn đi, giống như cái này ấy. Rồi chị sẽ mua sau khi chúng hoàn thiện hơn.”
“Nhưng tại sao chỉ có món này?”
“Àaa, cứ cho đó là vì một người quen của chị đi. Lông Thú và Tơ Sợi dùng trong【Sewing】 để làm Áo Giáp Da và Áo Choàng. Bởi vì những con quái bị hạ đầu game là những con ở quanh đường, thế là không có đủ. Cũng như cách làm Thỏi, em cũng có thể làm Lông Thú từ 5 mảnh nhỏ, nhưng người đó muốn làm nó với 【Sewing】với chỉ một mảnh thôi, có một thiết lập mà ảnh muốn mở rộng… Chị không hiểu lắm, nhưng độ bền của trang bị anh ta làm bằng vật liệu mình có thường rất thấp.”
{* Well, considering the only mobs taken down in early game are those on peripheries, there’s not enough big furs *}
Vậy 【Sewing】 có thể dùng cách tương tự như khi làm Thỏi để kết hợp Tơ Sợi và Lông Thú sao.
“Chuyện là thế đấy, cái người quen thuộc lớp thợ may này tuy cũng có một vài món tự tạo nhưng chị đoán là cậu ta chẳng có hàng hạng nhất nào đâu. Vì thế cậu ta sẽ rất vui nếu được chị mang cho vài món.”
“Vậy thì, em sẽ làm chúng với số nguyên liệu còn sót lại nhé.”
Có nhiều người xung quanh, nhưng vì họ đang làm potions và chúng đang phát sáng khắp nơi, chắc sẽ ổn nếu tôi hòa vào với họ rồi dùng 【Alchemy】, thực ra tôi có thể dùng Alchemy mà không cần lấy item ra.
“Rồi, em làm đây.”
“Ừ ừ. Chị cảm ơn nha.”
*ping*, một ánh sáng xuất hiện và thế là xong. Tôi không thích kiểu chuyển đổi nhạt nhẽo này, tôi vẫn hay làm vậy sau khi đã lấy chúng ra. Lượng lớn item trong túi đã được chuyển đổi sạch sẽ. Sợi Tơ Lớn × 3, Lông Chó Lớn × 3, Lông Thú Lớn × 7, Răng Nanh Lớn× 30
“Xong rồi đây.”
“Ồ, xong rồi ư. Đưa chị xem, đưa chị xem.”
Bảng giao dịch xuất hiện lần nữa, và tôi đưa item vừa làm bằng 【Alchemy】vào.
“Ồoo, cảm ơn em nhé. Vậy, bao nhiêu tiền đây?”
“Ơ, em cũng chẳng biết. Cứ cho em giá phải chăng là được.”
“Mặc dù em nói vậy. 70% giá của NPC thì có hơi rẻ đây. Và nếu cứ giữ bí mật thế này thì giá trị của chúng cũng không giảm đâu. Em tính thế nào? Em có muốn khai thác onee-chan này cho nhu cầu riêng không nào?”
“Tại sao chị lại nói những chữ dễ gây hiểu lầm thế. Vâng 70% cũng được rồi.”
“Chị nói hoài à, nhưng Yun-kun không có đủ lòng tham. Ờ mà, thật ra chị cũng chẳng biết giá nữa, để chị hỏi người bạn đó, bây giờ vậy là được rồi phải không?”
Lượng tiền trong bảng giao dịch là 2500G, này, nhiều quá! Tiền lời nhiều hơn số potion tôi làm rồi!
“Vì một lý do nào đó mà em luôn ngạc nhiên khi giao dịch với Magi-san.”
Chủ yếu là chuyện tiền nong ấy. Tôi đang đề cập đến mấy cái Quặng Sắt Tốt hôm qua và số item mới chuyển hôm nay ấy.
“Chị cũng liên tục ngạc nhiên đấy. Yun-kun có cách xây dựng Sense khá thú vị.”
Đó chắc là vì số item tôi tạo ra, tôi biết mà.
“Mặc dù vậy. Chúng chỉ là một đống Senses hỏng thôi, tại sao lại thú vị?”
“Vâng, chắc là vì nhân vật này hướng tới lỗ hổng công nghiệp đấy ạ.”
“Ahahahaha, có người nghĩ đến việc len lỏi vào lỗ hổng công nghiệp kìa.”
“Làm ơn đừng chọc em mà.”
Mặc dù nói thế, vì đã có tiền trong tay nên tôi cũng vui vẻ cười. Thêm nhiêu đây sẽ là 4600G tiền lãi. Cuối cùng tôi cũng có thể mua bộ đun di động rồi. Thường thì, 【Smiths】 và 【Craftsmen】 mua nó trước rồi đi vào khu rừng phía tây để thu gom Quặng Sắt để chế tạo . Con đường mà tôi chọn, hơi lòng vòng.
Kể từ lúc bắt đầu chơi, tôi mất khá lâu để đến được như bây giờ.
“Như vậy, giao dịch kết thúc rồi nhỉ. Còn gì nữa không?”
“Ồ đúng rồi. Em nhặt được Quặng Đồng và Quặng Thiếc, nó có trở thành Thỏi Đồng Điếu [*] nếu em dung hợp chúng lại không ạ?”
[*]: Đồng Điếu là hợp kim của Đồng và Thiếc.
“À, cái đó một người bạn trong bản β có hỏi rồi〜”
“Rồi sao ạ?”
“Đồng Điếu không có hiệu suất tốt. Trông đẹp vậy chứ nó không có tính phòng thủ cao đâu. Cái đó để luyện tập 【Craftsmanship】 thì có hơn được Đồng đấy.”
Nói cách khác nó tốt hơn Đồng, nhưng tệ hơn Sắt. Thêm nữa là Sense【Craftsmanship】 của tôi còn thấp.
“Và, em có thể mua được từ NPC nếu em đã tự mình làm một Thỏi loại đó đấy.”
Vậy là, nó là item chỉ dùng tốt nhất trong lần đầu tiên. Tự dưng tôi thấy buồn. Mặc dù tôi nhặt nó rất vui vẻ.
“Chúc may mắn với việc luyện tập nhé.”
“…vâng ạ.”
Con đường chế tạo của tôi trông có vẻ khá chông gai. Tôi rời khỏi gian hàng của Magi-san rồi đi mua item cần thiết từ các cửa hàng NPC trong thị trấn.
Lò đun. ——800G
Bộ đánh bóng cấp cao. ——1500G
Bộ Tổng Hợp cấp cao. ——1500G
Và 10 bó Tên Sắt luôn. ——300G
Kết quả , tôi còn lại là——630G
Những thứ tôi kiếm được là vô giá. Khoan chờ đã!! Tôi vung tiền nhiều quá rồi. Lại rỗng túi. Nghĩa là phải đi chế đồ tiếp à.
Và tôi đi ra cánh đồng của mình.
“Aaaa, mình không có tiền. Khoan, nếu mình bán Potions mỗi ngày đều đều thì mỗi ngày sẽ có 2000G. Và mình đã có lò đun rồi! Nhờ nó mình có thể tạo phụ trang! Mình có thể mài ngọc từ đá mà! Và mình có thể làm Tên Sắt +10 luôn!”
Nhưng—— Tôi không có tiền. Đau khổ quá.
Hà, kiểm tra cánh đồng trước đã. Trên cánh đồng này, chỗ nào gieo hạt Fine Herb thì ra một Fine Herb. Nói cách khác, nếu gieo hạt như vậy, chúng sẽ không bao giờ tiêu biến. Thêm nữa là, toàn bộ loại herb đều có chất lượng cao nhờ vào loại phân bón thêm vào.
Có tới 20 cái à. Hmm. Sẽ là 40 nếu dùng Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Thấp của 【Alchemy】. Nghĩa là 20 Potions. Nhưng thế này là hơi ít để chuyển giao cho Magi-san, và tôi cũng không thể nào làm Antidote Potions và Pills chỉ với Herbs được.
Vậy là đi săn và thu nhặt là việc chính để làm rồi.
Ờ thì 20 potion một ngày cũng là nhiều rồi. Tính đơn giản cũng thấy đó là 700G một ngày. Để bù lại tiền mua cánh đồng thì 5 ngày là đủ. Mà tôi là người duy nhất có Hạt Giống mà.
Rồi tôi tăng lượng Herbs bằng 【Alchemy】, tạo Beginner Potions và Potions luôn. Bởi vì không có thời gian, tôi làm bằng【Recipe】cho nhanh.
Hiệu ứng không bằng khi tôi làm tay, đúng là hàng xài ngay. Mà, Potion của tôi còn tốt hơn của mấy người khác làm, đó là điều mà tôi có thể tự hào. Khoan, mặc dù vậy đâu có ai nhìn thấy sự khác biệt giữa potion này và mấy cái cấp thấp hơn đâu nhỉ.
“Hmm. Nhờ điều, này 【Alchemy】 【Synthesis】 và 【Mixing】 đều tăng cấp cùng lúc. Tới bây giờ việc lên cấp 【Alchemy】 khá khó nhưng nó lên được một chút rồi.”
Vẫn còn sớm để có thể dùng Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Cao mà không mất gì, nhưng nếu tôi có nguyên liệu cấp cao hơn, tôi có thể tăng số lượng chúng bằng Chuyển Đổi Vật Chất Cấp Thấp. Mà, mấy cái Sense rác này tăng trưởng liên tục nhưng tỉ lệ chuyển đổi vẫn chưa thay đổi. Có lẽ nó sẽ chẳng cao giờ thay đổi đâu. Nếu vậy, cái gì sẽ đổi? Kệ, thời gian sẽ trả lời thôi. Tiếp theo tôi cần làm Thỏi với lò đun.
“Magi-san nói Đồng là quặng cấp thấp, bắt đầu với nó vậy.”
Tôi làm Thỏi từ Quặng Đồng × 5. Tôi đặt chúng vào trong lò lửa rồi đập miếng kim loại chảy ra với một cây búa, *ding**ding**ding**ding*, mặc dù âm thanh nghe rất thoải mái, lực đánh, “Tay mình, cái gì thế này…”
Cây búa cực kỳ nặng. Nếu tôi không đập với lực mạnh và tốc độ không đổi thì miếng đồng sẽ nguội và ngưng phát đỏ——nó bể. Thanh kim loại bị bể và kết quả là thất bại, item biến mất.
Thử lần đầu, nó chưa thành Thỏi được. Tiếp đó, lần thứ hai và ba cũng không thành công. Tôi nhặt tới 30 miếng Quặng Đồng và giờ, chỉ còn lại phân nửa.
Nghĩ lại thì, những người lấy 【Smithing】 hoặc 【Craftsmanship】 đều có 【Attack Power Increase】. Nghĩa là, tôi thiếu sức mạnh à,thiếu điểm ATK rồi. Bởi vì tôi lỡ lấy 【Speed Increase】mất nên giờ thì bế tắc rồi.
Nếu tôi lấy một Sense mà không suy nghĩ kỹ thì sớm muộn gì tôi cũng sẽ gặp phải hậu quả nào đó thôi, nhưng quan trọng là bằng mọi giá, tôi cần tìm ra cách để vượt qua trở ngại này.
Nghĩ lại thì, khi đang làm việc đồng áng tôi dùng enchant lên mình, và đó cũng được coi là một hành động chế tạo. Nói cách khác, dùng enchant lên mình cũng có hiệu ứng lên những khâu chế tạo, nếu vậy thì…
Để thử, tôi cầm cây búa rồi dùng enchant.
“Ồooo?! Nhẹ, thật sự rất nhẹ.”
Tôi có thể vung cây búa nặng trĩu này như ý muốn rồi. Thêm nữa là tôi không còn mệt như trước nữa. Âm thanh vang vọng khi tôi nhịp nhàng đập vào mảnh kim loại . Vậy là, tăng sức tấn công mà các game khác thường nói tới sẽ là tăng lực cơ bắp. Hmm, trong trường hợp của vũ khí, sức mạnh chẳng đóng vai trò gì, thay vào đó là… khoan, không nên nghĩ sâu xa như vậy. Dù sao thì tôi cũng có thể dùng 【Enchant】thay cho【Attack Power Increase】.
Hmm? Công việc làm đồng hôm qua hoàn thành nhờ enchant tốc độ. Nếu vậy, tốc độ làm việc sẽ tăng cùng với enchant tăng tốc.
Đến lần thứ tư thì tôi cũng đã chế tạo thành công một Thỏi. Tuy không hề ấn tượng chút nào , nhưng điều này đã xác nhận giả định của tôi.
“Nếu mình dùng 2 enchant, hiệu suất của tôi sẽ tăng cao lên không nhỉ?”
Tôi có các Sense như 【Speed Increase】, 【Magic Talent】 【Magic Power】 【Enchant】 【Craftsmanship】 và 【Crafting Knowledge】.
Đầu tiên, tăng sức mạnh. Tiếp theo, tăng tốc. Ánh sáng màu đỏ và vàng thình thoảng xen kẻ, đối nghịch nhau chúng bao trùm cơ thể tôi. Đúng vậy, có vẻ 2 enchant một lúc vẫn được. Tôi thử lắc cây búa một chút, và cùng với 【Speed Increase】 tôi cảm thấy tốc độ vung búa tăng lên.
Và cứ như thế, đó là lần sản xuất Thỏi thứ 5.
Khi hiệu ứng enchant hết, tôi tái thi triển nó rồi lại đập búa. Woah nhanh thật. Một ánh sáng đỏ, đập mạnh vào thanh đồng thỉnh thoảng bắn ra tia lửa.
Mọi chuyện vẫn tốt cho đến giữa chừng. Làm Thỏi thật là mất thời gian. Tôi quá tập trung dùng enchant và MP đã cạn giữa đường. Vì thế mà tôi lỡ mất một nhịp.
“Hmm. Mình nên nâng cấp Magic Power nếu muốn làm tiếp. Sao mà làm Thỏi-tốt-hơn-Sắt như thế này được. Mình có cần lấy【Attack Power Increase】 không đây?”
Trong khi tôi chờ MP hồi, tôi khoanh tay suy nghĩ. Rồi tôi chợt nhớ, thợ thủ công có thể làm item nhanh bằng skill sau khi đã tạo nó một lần.
Vậy tôi đã có thể tạo Thỏi Đồng rồi. Aaaa, thế mà trước đó tôi làm phí mất 5 Quặng Đồng.
MP tiêu tốn khi skill 【Craftsmanship】 tiêu thụ một số Quặng. Vì một lý do nào đó mà tôi không hài lòng lắm.
Tuy vậy, chỉ mất khoảng 20% MP thôi. Tôi đã biết 【Mixing】 và 【Synthesis】tiện lợi thế nào rồi. 【Magic Power】hiện tại cấp 19. Cấp cao vậy, mà nó lấy nhiêu đây MP. Nói cách khác, nó lấy càng nhiều thì chất lượng kim loại càng cao.
Cũng y như khi đánh bóng, vẫn có khả năng thất bại khi tạo Thỏi.
Tôi không thể dùng tốt【Craftsmanship】cũng như không vung búa đủ đều để làm nhiều thứ được.
Không thể làm gì được rồi mặc dù tôi đã nghĩ ra giải pháp rõ ràng, tóm lại là tôi cần nâng cấp 【Craftsmanship】 và 【Magic Power】. Nếu làm vậy, tôi có thể dùng vật liệu cấp cao hơn.
Tiếp theo là, Thỏi Thiếc. Sau đó, cuối cùng là Sắt.
Tôi tiếp tục làm việc trong khi tự cường hóa với enchant. Mặc dù đây chỉ là game, tay tôi cảm thấy cơ thể nặng trĩu và nhiệt từ lò đun làm tôi thấy nóng. Không bận tâm tới chúng, tôi tiếp tục đập búa.
Bị hỏng, thành công; thành công; hỏng; tôi cứ lập lại như vậy và đã làm được vài Thỏi.
Mất một lúc, nhưng tôi đã tạo ra được một số Thỏi rồi.
Tôi có 2 Thỏi Sắt, số còn lại đều đã thất bại. 2 Thỏi Đồng và 4 Thỏi Thiếc.
【Magic Talent】 đạt đến cấp 17, 【Magic Power】 lên tới 20. Bởi vì tôi dùng 2 enchant nên cấp của【Enchant】 lên tới 19, tôi nghĩ tốc độ lên cấp bằng với một pháp sư bình thường rồi.
Giờ nghĩ lại thì, mặc dù lúc đầu tiêu hao MP không được tốt và đến bây giờ tôi vẫn chưa cải thiện được, nhưng 【Magic Power】 đã tăng trưởng và những thứ hồi đâu chưa có thì bây giờ đã có. Điều này sẽ bù lại cho nhược điểm phạm vi ngắn khi dùng chung với【Hawk Eyes】.
Nhờ vào làm Thỏi,【Craftsmanship】 đã lên cấp 10.
“Dù đã từng bị Myu yêu cầu đổi đi nhưng giờ mình khá thích mấy cái Senses đang có rồi.”
Tôi thẫn thờ lẩm bẩm. Fuh, tôi hài lòng rồi. Vui quá. Lần sau thử làm trang sức nào. Nghĩ đoạn, tôi đăng xuất.
●
Đón chào tôi là một Miu đói bụng đang khom xuống nhìn tôi.
Đang nằm trên sopha và bị Miu nhìn chằm chằm bằng ánh mắt vô cảm, tôi chạy nhanh vào bếp để làm bữa tối.
“Onii-chan, dù anh thích game này thế nào đi nữa, cũng đừng quên làm bữa tối chứ.”
“Um, mất mặt quá.”
Sau bữa tối chúng tôi ngồi nhìn nhau trong khi uống trà, tôi và Miu. Dĩ nhiên, tôi mải mê chơi game mà quên chuẩn bị bữa tối, đó là lỗi của tôi. Nhưng thỉnh thoảng em ấy cũng vậy mà.
“Nếu Onii-chan không có ở đây thì sẽ chẳng có cơm tối mất.”
“Em có thể lo cho anh một chút và thỉnh thoảng làm cơm đi.”
“Anh chắc chứ? Ngộ độc thức ăn chứ chẳng chơi đâu..”
“Không, cốnhớ vài món mà không có độc ấy.”
“Em không muốn nói về nó! Tại sao nó lại ra thế này?!”
“Tại sao… nếu em hỏi. Anh mới kiếm được chút tiền và đang rất vui.”
Khi tôi húp trà một cái ‘soạt’, Miu nhìn chằm chằm vào tôi.. Im lặng, tức là nó muốn hỏi ‘vậy nghĩa là sao’ đây mà.
“À là, anh gặp một người thợ chế đồ dạy anh rất nhiều và còn mua đồ anh làm. Sau đó anh có tiền mua dụng cụ và có thể tập trung làm nhiều thứ anh chưa làm được lúc trước, vì thế mới trễ thế này.”
“Hmm. Người đó là nam, hay là nữ?”
“…………? Là nữ, sao vậy?”
Ngay lúc đó, tôi cảm thấy ánh mắt của Miu thậm chí còn lạnh lẽo hơn trước. Mắt của em ấy nheo lại, bị nhìn chằm chằm trước mặt không dễ chịu chút nào. Tại sao mà, gần đây tôi thấy danh dự của một người anh trai đã rời bỏ tôi rồi nhỉ.
“Vậy hôm nay anh kiếm được nhiêu?”
“Được 4600G bằng việc bán Potions và nguyên liệu.”
Đây là việc duy nhất mà tôi tự hào. Kiếm được nhiều thế này, tôi có thể khoe khoang rồi. Đây là cơ hội để lấy lại danh dự của người anh sau khi nó đang tuột dốc cũng nên.
Trái với dự đoán, phản ứng của Miu khá là khác biệt.
“Anh chỉ kiếm được có nhiêu đó thôi à. Thợ chế đồ cấp cao kiếm được gấp mười lần như thế trong 1 ngày đấy.”
“…………”
Trái tim của Onii-chan sắp tan nát rồi đây. Đã ban đầu tôi chỉ là rác cấp 5 thôi. Và tôi không phải thợ cấp cao nữa. Vậy mà tôi đã bán được khá nhiều đồ và kiếm được chừng đấy chứ bộ.
“Tiện thể, em đang có 300k, Onee-chan có lẽ khoảng 200k.”
Đồ Tư sản. Cái gì. Em hack hả? Nếu vậy thì 630G của tôi sẽ bị coi là rác mất.
Người chơi bản β giữ tiền lại được ư? Phân biệt kinh quá.
“Về bữa tối hôm nay, em sẽ tha thứ anh nếu anh đi với em ngày mai.”
“Muốn anh khiêng hành lý cho em nữa à? Em thật sự muốn đi qua khu rừng xi măng trong thời tiết hè nóng bức này ư?”
“Không phải! Có nhiệm vụ em muốn làm trong game! Nó chỉ dành cho nhóm gồm 2 nữ thôi và em muốn làm với Onii-chan!”
“Khoan, nhưng anh là nam.”
“Nhân vật trong game của anh là nữ phải không? Hơn nữa, vì nó là nhiệm vụ ít ai biết nên em không muốn rủ người chơi khác..”
Do đó làm ơn. Miu nắm tay lại và xin tôi một cách dễ thương. Dĩ nhiên, nhân vật của tôi là nữ, nhưng không phải do tôi muốn vậy. Hơn nữa, tôi muốn tránh nhiệm vụ khó khăn như thế…
“Em nói này, đi với em ngày mai! Nếu không em không tha thứ cho anh đâu!”
“Sau lời khẩn cầu là đe dọa? Anh hiểu rồi. Nhưng mà đi với trang bị khởi đầu có được không?”
“Eeeh, anh vẫn còn trang bị khởi đầu?!”
“Anh đang tính mua món gì rẻ. Khi đủ tiền anh sẽ mua vũ khí và giáp của NPC.”
“Tốt hơn là anh đừng mua của NPC. Cây cung mua từ NPC sẽ có độ bền thấp. Nếu chỉ là vũ khí và giáp của tân thủ thì chúng không có độ bền và sẽ không hư.”
“Eh, Thật sao. Vậy anh tiếp tục sử dụng chúng vậy.”
“Tuy nhiên, kiểu dáng nó rất tệ.”
Nó nói đúng. Tôi hiểu rõ mà. Tuy là có nhiều người chơi mới xung quanh tôi nhưng Magi-san cũng như Taku đã có quần áo và giáp đẹp rồi. Tôi cảm thấy một chút ghen tị với họ.
“Phần cây cung thì không sao nhưng ít nhất cũng mua chút quần áo chứ. Mua vài bộ sau khi mình làm nhiệm vụ xong không? Có vài người làm đồ rẻ nhưng rất xinh đấy. Cơ mà, chỉ số thì hơi thấp.”
“Anh không mua đâu. Hơn nữa, anh là nam mà. Tại sao anh phải mặc quần áo ‘xinh’ chứ.”
“Em nghĩ nó sẽ hợp anh lắm đó.”
Tôi thở dài, từ chối. Giờ đây, tôi cần tập trung vào thay đổi thiết bị hơn là diện mạo.
“Anh hiểu rồi. Vậy em có gì mà anh mặc được không?”
“Không. Em không có gì hợp với anh cả.”
Biết mà〜, nhưng bị thẳng thừng trả lời vậy đúng là buồn thật. Em gái tôi đã bỏ rơi Onii-chan mất rồi. Miu uống cạn ly trà còn lại rồi đi lên lầu, nhưng hình như tâm trạng bực bội lúc trước của nó đã biến mất và nó đi với dáng nhanh nhẹn. Geez, chuyện gì thế này.
Tôi đi ngủ ngay sau đó. Và sáng hôm sau, Miu đập tôi dậy.
Trên đồng hồ hiển thị 5 giờ sáng, này, sớm quá đấy! Mặc dù đang bực, tôi miễn cưỡng làm bữa sáng và việc nhà.Tuy vậy, thức dậy lúc 5 giờ sáng cũng không phải tệ, làm việc trong khí trời mát mẻ này dễ chịu hơn nhiều.
Thay vì thứ ánh nắng mặt trời vẫn hay chiếu rực vào người tôi mỗi khi tôi phơi quần áo, lần này là thứ ánh sáng dễ chịu và sảng khoái… rất thoải mái.
Mà khoan, trời sao cũng được. Nhiệm vụ tôi làm với Myu sẽ diễn ra vào buổi chiều, vậy trước khi đó chúng tôi sẽ đi riêng.
Tôi đi bán items cho Magi-san. Hôm qua, tôi đã không có thời gian đi săn nên item duy nhất để bán là Potions, tổng cộng 40 cái——tôi thu được 1400G.
Và tôi nghe được thêm 1 tin tốt và 1 tin xấu.
Tơ Sợi và Da[*] tôi bán hôm qua có giá trị cao hơn nhiều, do vậy lần sau chị ấy sẽ mua với giá cao hơn.
[*]: có thể là item Lông Thú Lớn ở đoạn trên, bản eng để là ‘leathers’.
Tôi rất vui sau khi nghe vậy. Nhưng tiếp theo lại là tin xấu, tôi cau mày.
“À, hình như có quá nhiều Potions trong kho rồi. Nên giá sẽ giảm đấy.”
“Vậy Potions của em cũng vậy à.”
“Ồ, em không cần phải lo. Bình thường chúng đã bán ở giá phải chăng rồi, hơn nữa potion của Yun-kun có hiệu ứng cao hơn nên có người biết chúng là tuyệt phẩm tiền ẩn rồi.”
“Tuyệt.”
“Và, cũng tới lúc chị mua một cái cửa hàng rồi nè. Chị tích đủ tiền rồi.”
“Ồ, xin chúc mừng.”
Tôi thật lòng mừng cho chị ấy.
“Hừm, cửa hàng rẻ nhất cũng 500k, và nếu mua một cái chị nghĩ sẽ mua cái lớn nhất thị trấn. Tiền vốn ban đầu sẽ là 750k, và chị cũng cần tiền mua nguyên liệu nữa. Hiện giờ chị có khoảng 1M rồi ấy nhỉ?”
“Vậy à. Chị khá giàu nhỉ.”
Hừm, tiền của chị ấy tính bằng đơn vị ‘triệu’ hay còn là Mega đó à. Một đơn vị đếm của 1,000,000 ư. Vâng, thế là nhiều hơn Myu và Sei-nee rồi. Đúng là thợ chế đồ. Chẳng phải thế này là cao thủ mất rồi sao sao?
“Vì thế, đem potion đến thẳng chỗ của chị. Chị sẽ mua đúng giá cho.”
“Cảm ơn rất nhiều. Lúc đó em sẽ đến.”
Tôi cúi chào. Mặc dù lúc đầu tôi là thương nhân, trong bụng nghĩ ‘mình bán potions được không?’ và rồi gặp chị ấy, giờ tôi nghĩ chúng tôi có quan hệ tốt rồi.
Magi-san thỉnh thoảng nói chuyện với tôi vài câu xen kẻ với những lời quảng bá về cửa hàng mới của mình. Rồi, tôi nhìn vào giá và chỉ số của những món vũ khí mà Magi-san bán. Món rẻ nhất cũng 20kG.
“M-Magi-san? Vũ khí này?”
“Ồoo, thanh Đơn Thủ Kiếm ấy à? Chị làm lúc rảnh. Hmm, không có Sense gì trong đó đâu.”
“Không phải. Hiệu ứng, hiệu úng ấy!”
Dã Kiếm 【Đơn Thủ Kiếm】
ATK+15 Hiệu ứng cộng thêm: Tăng Bạo Kích (Tối thiểu)
Cung của tôi có ATK+2 và Tên Sắt có ATK+3 tổng lại là +5. Cũng gần giống như kiếm ban đầu của NPC. Vũ khí của NPC cao lắm cũng +6 là cùng. Game chỉ mới mở cửa đây thôi mà đã có vũ khí cấp cao thế này rồi cơ à. Nhưng vấn đề chính không phải ở đó. Có hiệu ứng cộng thêm mà tôi chưa từng thấy.
“À, hiệu ứng cộng thêm hả? Cái này, ai cũng làm được nếu họ có【Smithing】 cấp cao đó.”
“Hêee?”
“Nếu em nâng cấp 【Smithing】 lên 30 nếu sẽ chuyển thành 【Tempering Iron】, nếu có nó vũ khí em sẽ có cái hiệu ứng cộng thêm đó. Tuyệt vời phải không? Tiện thể, khi 【Craftsmanship】 lên cấp 30, nó sẽ thành 【Engraving】 cho nên cố gắng hết sức nhé.”
“Um, chị chỉ em được không?”
“Dễ thôi mà, dễ thôi. Nó có hết trên trang hướng dẫn ấy. Quan trọng là em phải kết hợp được đặc thù của mỗi Sense lại với nhau kìa. Mà điều này đâu phải ai cũng làm được. Đây là một game mà mọi người chơi phải nhắm đến hướng đi duy nhất cho riêng mình mà. Chứ đâu phải thứ để người khác bắt chước theo đâu. Cách đi ít ngờ tới nhất có thể sẽ được em nghĩ ra cũng nên.”
Không hiểu sao mà chị ấy lại nêu ra đúng những gì tôi đang nghĩ. 【Hawk Eyes】 và 【Enchant】. Người khác không hề nghĩ tới (sự kết hợp này).
Xét cho cùng,【Enchant】 là một loại thuật chỉ quân tiên phong mới dùng còn 【Hawk Eyes】 chỉ cho tầm nhìn xa. Vế trước với vế sau, dù có nói gì thì chúng cũng trái ngược nhau, nhưng hiệu quả sử dụng lại tăng khi dùng chung với nhau.
“Em hiểu rồi, mà. Biết 【Craftsmanship】 lên cấp 30 sẽ có thay đổi như thế đã giúp em khá nhiều đấy. Em sẽ cố gắng hết sức để nhắm vào nó.”
“I see, but oh well. It really helps to hear that when 【Craftsmanship】 reaches 30 there’s a derivation. I’ll do my best and aim for that.”
“Rồi rồi. Onee-san thích nhìn những người trẻ biết cố gắng.”
Chằng phải Magi-san cũng còn trẻ đó sao. Chắc chị ấy chỉ là sinh viên hoặc cỡ đó thôi.
“Sắp đến giờ cơm trưa rồi, nên chị đăng xuất đi ăn đây.”
“À, em cũng cần đi ra ngoài và làm cơm trưa nếu không em gái em sẽ nổi giận mất.”
“Ồ, bữa ăn của một cô gái trẻ. Onee-san cũng muốn ăn thử.”
Sao mà, tôi thấy một ẩn ý thú vị nào đó, thế rồi tôi cũng thoát ra ở nơi mà không ai làm phiền.
Bữa trưa hôm nay là súp miso và rau trộn chiên ăn kèm cơm trắng. Vâng, tôi khá hào phóng với rau củ. Do còn thù việc bị đánh thức sáng nay, tôi có trộn thêm món nấm bào ngư mà Miu không thích…
Nó ăn mà đơm đớm nước mắt, còn tôi ăn ngon lành. Sau bữa cơm——
“Onii-chan, em sẽ chờ anh ở cổng đông.”
Sau khi nói thế, em gái tôi nhốt mình vào trong phòng. Ơ, ít ra nó cũng có thể giúp tôi rửa bát chứ nhỉ. Việc này cũng có phải là nỗ lực lớn lao gì đâu.
Không lâu sau tôi đăng nhập và đuổi theo nó.
●
Tại cổng phía đông có một đám đông rất lớn. Ở chính giữa là em gái tôi.
“ĐI săn với chúng tôi nè. Chúng tôi sắp qua được boss rồi.”
“Này, bạn đi v…”
“Bạn đi với chúng tôi chứ?”
Hừm, nó được nam lẫn nữ mời gọi. Em gái tôi toát lên vẻ dễ gần, xét cho cùng thì em ấy cũng xinh đẹp đấy chứ. Tôi bất giác nghĩ thầm trong khi em ấy còn đang bị mời mọc đằng kia.
“Xin lỗi đã để em chờ.”
“Chậm quá! Đi nào!”
Myu đang mặc một bộ giáp, vắt kiếm giống như Taku. Tôi cảm thấy quen quen, những đường viền trắng trên áo làm avatar của em ấy giống như một Paladin vậy.
“N-này.”
“Đi nhanh nào.”
Muốn chạy khỏi đám đông, Miu kéo tay tôi. Tôi vẫn còn nghe được tiếng gọi của những người phía sau nhưng quyết định phớt lờ và đi theo Miu.
Khi đã đi được một khoảng, tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra nhưng——
“Em là người chơi khá nổi rồi, có nhiều người muốn mời em lắm.”
“Ồ, thế có ổn không?”
“Còn nữa, trang bị này là đồ đặt hàng em nhờ một người quen làm trong bản β. Thế là họ cứ’ ‘nói hộ tôi’ hay ‘cho tôi đi’ mãi, em khá mệt rồi.”
“Cẩn thận nha. Đừng để dính líu đến tên kỳ quặc nào, không tốt đâu.”
“Cái gì? Yun-oneechan đang lo cho em à?”
Mặc dù anh trai mình đang lo lắng vậy mà nó vẫn nói điều đó chọc tôi. Vì nó nhìn tôi với nụ cười ranh ma trên mặt, tôi trĩu môi và nhìn đi chỗ khác.
“Em xin lỗi mà. Cảm ơn vì đã quan tâm cho em, Yun-oneechan.”
“Này, anh có thể là nhân vật nữ trong game, nhưng em không thể gọi anh là anh trai được sao?”
“Không thể nào. Hơn nữa, cũng vì Onee-chan quá chậm nên sự việc mới như thế!”
“Anh có nên bỏ việc nhà không? Em có thể giúp anh mà phải không? Ví dụ như rửa bát này.”
Không thể nào, tôi không thể nào xưng hô watashi [1] được và đó là vì lý do tâm lý. Haa, tôi thở dài và đổi chủ đề.
“Vậy, mình nhận nhiệm vụ nào đây?”
“Chỉ phụ nữ thôi! Hơn nữa đó là nhiệm vụ dành cho 2 người, đó là 【Khám phá bên trong Động Thủy Tinh】.”
“Không, anh không biết nhiệm vụ đó.”
“Nói đơn giản thì, có 1 hang động cần khám phá trong rừng. Cũng có nhiệm vụ riêng dành cho nam tên là 【Khảo sát môi trường của hồ Hyumune】.”
“Hee. Nhiệm vụ được giao bởi NPC phải không.”
“Vâng vâng. Và còn nữa, bãi săn đằng kia giờ đây chỉ giành cho em mà thôi. Trong bảng β em là người xử lý nó, ai cũng ghét chỗ này nhưng cuối cùng thì nó cũng chỉ là quái trong game không phải thực.”
“Umm, Anh bắt đầu có cảm giác không tốt vì cuộc trò chuyện này rồi…”
“Không sao đâu. Nếu Onee-chan đứng ở đằng sau, em sẽ săn hết bọn Rết cho.”
Eo ơi, cho tôi về đi. Kể cả khi không phải là phụ nữ, tôi cũng không muốn đụng quái kiểu côn trùng đâu.
“Anh về đây! Anh không muốn đi đến nơi có Rết.”
“Hôm qua anh hứa rồi mà! Anh tính nuốt lời sao?!”
“Đáng lẽ em phải nói ra từ đầu chứ!”
“Uuu… vậy mà em cứ nghĩ sẽ được đi chơi với Onee-chan chứ.”
Cái gì, đơm đớm nước mắt thế là sao, rồi anh biết rồi. Anh đi được chưa?
“Anh biết rồi. Tuy nhiên, anh chỉ xài enchant từ xa thôi đó.”
“Yeah. Nhìn diện mạo dũng mãnh của em nè!”
Nó đã cười lại tuy rằng vẫn còn nước mắt. Thật giàu biểu cảm cho dù chỉ là một game VR, một suy nghĩ không hề liên quan xuất hiện trong đầu tôi.
“Nhưng mà, dọc đường phải cho anh thu nhặt item nhé. Anh muốn kiếm Quặng Thiếc và Quặng Đồng quanh đây. Nó rất phù hợp để anh tăng cấp【Craftsmanship】.”
“Cái đó, có phải anh nghe vậy từ thợ chế tạo nữ kia không?”
“Ơ, ừ.”
“Hm〜mm. Hiểu rồi. Trong khi đó hãy săn vài con quái yếu nhé. Anh chưa đến đây lần nào mà phải không?”
Hình như có gì đó ẩn trong lời nói của Myu. Thôi, đừng quan tâm đến nó vậy.
Mặc dù tôi có đến đây một lần, tôi vẫn chưa phải chiến đấu phát nào. Khác với những con thú ăn cỏ trên cánh đồng, có những con quái gớm ghiết ở đây, như Goblins hay Slimes à? Một tên người lùn màu xanh lá cổ điển và cái thứ rau cau gì đó. Myu cầm Đơn Thủ Kiếm và tấn công cả hai. Tôi cũng nhắm bắn con Goblin nhỏ từ xa.
Trong trường hợp của tôi, mũi tên chỉ có thể nhắm vào một mục tiêu duy nhất và trừ khi bạn đánh trúng điểm yếu của Slime là cái nhân thì sẽ chẳng gây ra tí sát thương nào cả. Vì thế tôi để đám slime cho Miu và tập trung vào những con goblin. Tôi dùng enchant lên mình và hạ nó với 6 mũi tên.
Đúng vậy, kể cả nếu dùng kĩ năng《Bắn Tầm Xa》, để nó lại gần mình sau khi bị bắn 6 lần cũng hơi đáng sợ.
Trong buổi săn Big Boars tôi không biết liệu nhiệm vụ của mình là kéo quái, hỗ trợ hay tấn công. Nhưng tôi nhận ra mình cần cải thiện trang bị của mình nếu muốn đi săn ở những bãi săn xa.
Trong khi tôi liều mạng giết một con quái thì Miu giết một con với chỉ một cú chém. Trông như tôi là hành lý mất rồi.
Tôi thắc mắc không biết nó sẽ nói gì sau khi đánh xong, tôi nghĩ trong khi chờ Myu trở lại.
“Cuối cùng cũng xong.”
“Haa, Đó là một cuộc khởi động tốt đó, Onee-chan.”
“Đó mà là khởi động à? Đối với anh thì đó đã nguy hiểm lắm rồi đấy.”
“Nhưng em không ngờ đấy. Onee-chan trở nên quen hơn với cây cung rồi nhỉ.”
“Anh cảm kích khi em nói vậy đấy.”
“Nói mới nhớ, Senses anh sao rồi?”
“Ahh, như thế này.”
Sở hửu SP: 8
【Bow Lv16】 【Hawk Eyes Lv20】 【Speed Increase Lv4】 【Magic Talent Lv19】 【Magic Power Lv20】
【Alchemy Lv7】 【Enchant Lv19】 【Synthesis Lv13】 【Craftsmanship Lv10】 【Crafting Knowledge Lv9】
Không Trang Bị:【Taming Lv1】 【Mixing Lv13】
Cấp đã tăng trong trận chiến mới nãy. Lý do tôi ưu tiên dùng 【Synthesis】 và 【Craftsmanship】 là để thẩm định mấy viên đá tôi nhặt.
“Hee. Anh lấy【Speed Increase】rồi à. Và không ngờ là 【Hawk Eyes】, 【Enchant】 và 【Magic Power】 lại cao đến thế. Anh làm sao mà mỗi mấy cái đó cao vậy?”
“Ơ, anh dùng nó trên đường, bất kể làm gì thì anh cũng enchant lên tuốt.”
“À, nó khó tăng nếu chỉ dùng trong trường hợp khẩn cấp trong chiến đấu. Nhưng mà trên đường đi luôn à.”
“Cái này một khi đã thử thì em sẽ thấy nó hữu ích lắm đấy. Nó có thể thay cho【Attack Power Increase】cũng được ấy chứ. Còn em thì sao?”
【Đơn Thủ Kiếm Lv7】 【Giáp Lv28】 【Attack Power Increase Lv31】 【Defence Power Increase Lv27】 【Fighting Spirit Lv17】
【Magic Talent Lv24】 【Magic Power Lv24】 【Magic Power Recovery Lv14】 【Light Element Lv22】 【Recovery Magic Lv15】
“Cấp cao thật đấy!”
“Bình thường thôi. Đây là việc em từng làm rồi nên em có thể thực hiện một cách hiệu quả. Và, Senses lên cấp khó hơn bắt đầu từ cấp 20, nên anh không cần lo nhá?”
Myu thật đáng khâm phục khi làm【Kiếm】 chuyển thành 【Đơn Thủ Kiếm】chỉ trong thời gian ngắn như vậy.
“Thực tế, em đang làm tốt hơn so với bản β. Có sự khác biệt về trang bị và tiền bạc mà.”
Trong khi ngâm nga nó đi lên trước. Ừ, tôi cũng cần nhanh chóng kiếm tiền, tôi hứa với lòng mình như vậy.
“Yun-oneechan, đến nơi rồi. Đây là Động Thủy Tinh. Anh sẵn sàng chưa?”
Myu quay vòng lại. Mái tóc trắng của em ấy đung đưa cùng một nụ cười thật to nở ra trên khuôn mặt em ấy. Bộ giáp làm em giống như một Paladin, không, em ấy đang tỏa ra vầng hào quang của một Battle Maiden[*] thì đúng hơn.
[*]: Nữ Chiến Binh
Sau lưng, là cổng vào hang tối. Aa, chúng ta có an toàn trở về không đây?
“Giờ thì, đi nào——《Thắp Sáng》!”
Động tối đã được thắp sáng bởi một từ của Myu. Cái này cũng là phép ánh sáng à.
Nhưng tôi có【Hawk Eyes】, tôi thấy rõ đến tận sâu của hang động nơi ánh sáng không rọi đến. Nhưng mà, lần này nó phản tác dụng mất rồi. Đúng vậy——tôi thấy nó, rất rõ.
Gasagasagasa*——
Âm thanh trong bầu không khí ẩm ướt đã đủ khiến tôi không muốn vào rồi. Tôi không muốn có tầm nhìn đêm nữa đâu. Tôi sẽ bỏ Sense này và khỏi phải nhìn cái dáng vẻ ghê tởm đó. Một con Rết rộng khoảng 50 centimetres đang bò về phía chúng tôi.
Một đôi mắt tròn đến kinh khủng xuất hiện trong bóng tối.
zowawawawa*, tôi nổi hết cả da gà lên rồi. Tôi muốn nhìn đi chỗ khác đến mức quên cả dùng enchants.
“Vậy thì, Onee-chan, đi nào!”
Để lại những lời đó Myu bắt đầu chạy. Nó đứng trước con Rết đang chầm chậm bò, giơ kiếm bằng 2 tay và——*xẹt*.
Nó tiếp tục đâm thanh kiếm vào giữa các mối nối của con rết và cố xé nó ra với một cú xoắn kiếm.
Con Rết bị đứt đoạn và la thét đau đớn. Phần thân không có đầu vẫn tiếp tục động đậy cả chục giây sau đó. Coi nào, tôi muốn khóc sau khi xem cảnh này rồi đó.
Tôi đã hiểu cảm giác của các cô gái bỏ chạy khỏi đây rồi. Đây sẽ là một chấn thương tâm lý đấy. Thế mà sao nó vui vẻ lao đầu vào đây vậy nhỉ?!
“Đi thôi, nhanh lên!”
“Anh không muốn, đừng vào nữa mà! Anh không muốn thấy mấy cảnh như thế!”
“Lo mà làm đúng vai trò của mình trước khi phàn nàn đi! Giáp thì giấy, vũ khí thì cùi, anh nên tập trung vào phòng thủ đi! Và còn cả nhặt đồ nữa chứ!”
Yayy….
Myu quở tôi rồi đâm thanh kiếm và cắt đầu con rết. Tôi cố nén cơn phàn nàn và quay mặt khỏi cảnh tượng đó.
À, vì đây là hang động nên có rất nhiều đá. Tôi tìm được 3 viên cùng một chỗ, kết quả thẩm định là – Quặng Sắt. Hiệu quả hơn là chạy vòng cánh rừng phía tây nhưng——hại tim quá đi mất.
*higyaaaa*, tiếng gào thét đau đớn của con Rết tiếp tục làm tăng sự ghê tởm từ tiếng xào xạc xung quanh.
Trong khi Myu lo 3 con Rết xuất hiện cùng lúc, tôi tiếp tục thu nhặt. Sau 30 phút tôi đã có thể thấy chỗ cuối cùng.
“Onee-chan, đây là phòng boss. Và chỗ đằng sau kia là vật phẩm nhiệm vụ.”
“Anh có nên đánh luôn không?”
“Hmm. Onee-chan chắc chán lắm rồi phải không. Vậy thì, thu hút kẻ địch và trước đó nhớ dùng enchant nhé?”
“Hiểu rồi.”
Lần đầu tiên trong cái hang động này, tôi giương cung lên và dùng một mũi tên bắn vào con rết khổng lồ đang nằm chình ình trong căn phòng đó rồi——
“——Này, thu hút xong rồi phải làm gì nữa?”
“Whoa, không có đủ sức mạnh nên sát thương từ cú đánh bị bỏ qua. Cú tiếp theo anh thử tăng sức đánh và dùng Arts đi.”
Nghĩa là sức tấn công của tôi quá thấp à. Tôi muốn nhanh chóng đổi trang bị rồi đây. Nghĩ vậy, tôi giương cung lần nữa.
“——《Tốc Hỏa Cung ・Nhị Thể》”
(Rapid Fire Bow – Second Form)
Art thứ hai của【Bow】. Một Cung Thuật với thời gian vận chiêu ngắn và có thể bắn hai mũi tên cùng lúc. Một trong hai mũi tên bắn trúng phần nối của con bọ và gây một ít sát thương.
Con rết khổng lồ cuối cùng cũng phản ứng, và nâng thân hình đồ sộ của nó.
“Giờ, vì anh đã thu hút nó rồi, cố đừng để bị bắt.”
“Rõ rồi. Vậy thì 《Enchant》——Attack, Defence, Speed.”
Enchants nhanh chóng được tôi thi triển. Đây là lần đầu tiên tôi dùng một lúc 3 loại enchant, và may thay, lần này đã thành công mĩ mãn. Tuy nhiên lượng MP hao tốn tăng lên chóng mặt khi dùng chung chúng với nhau. Đã quá trễ để nhận ra điều này rồi. Dù trong những game RPG thì những thông số đó đã là mặc định cho mỗi lần enchant rồi nhưng rõ ràng thi triển cùng lúc thể này khó hơn thi triển từng cái nhiều.
“Vậy thì, lên nào!”
Myu dũng cảm nhảy lên lưng con rết- lần này lớn gấp 3 lần mấy con trước- vừa lúc nó nâng đầu lên, nước dãi lộ ra từ cặp hàm đóng mở. *ssshhr*. Sau khi rớt xuống sàn khói bốc lên từ chỗ đó. Tên nó là Acid Dozer. Cũng phải nói luôn, mấy con trước tên là Poison Dozers.
“YAAaaa!”
Sau khi la lên, Miu phóng tới con Acid Dozer và đi vòng quanh căn phòng lớn.
Tôi tiếp tục tìm mấy viên đá ở nơi ánh sáng ma thuật không rọi tới để không bị làm phiền.
Tôi cứ thế tìm đá mặc cho những âm thanh phát ra khi con Rết bị cắt rời lọt vào tai mình.
Bằng một cách nào đó, tôi tìm được loại đá khác thường. ——Một hóa thạch chăng? Tôi không biết đó là loại hóa thạch gì, nhưng nó rất giống với một cục hóa thạch. Tôi nhìn nó từ mọi góc độ mà vẫn không xác nhận được. Trông nó to như nấm đấm, có thể là hóa thạch của cá hay tôm cua. Và khi tôi đang làm thế, tiếng động phía sau dịu lại.
“Onee-chan, em xong rồi này!”
“Ooh, làm tốt lắm.”
“Gì thế? Anh tìm được gì à?”
“Anh kiếm được một hóa thạch.”
“Ohh, hay thế!”
“Vậy à? Mà anh không biết đây là loại hóa thạch gì cả.”
“Hóa thạch có thể được đánh giá bởi NPC nên không sao đâu. Đánh giá nó sau khi mình về thị trấn đã.”
Hình như, hóa thạch là phần còn lại của item cổ xưa, thiết lập hệ thống là vậy. Nếu bạn đưa cho NPC chuyên gia xem xét nó, bạn có biến đổi nó lại thành item. Nghe đồn là nó có thể thành vũ khí và trang bị cũng như nguyên liệu, vài người kém may mắn sẽ nhận được những item mà mình không biết cách dùng.
“Sẽ thành cái gì đây?”
“Hmm. Em không biết. Mà, đừng kỳ vọng cao quá.”
“Nhưng hóa thạch cũng giống như xổ số ấy, một vài trường hợp nó thành nguyên liệu hiếm, một vài trường hợp khác là trang bị, và đôi khi nó là vật phẩm không lạ không ai biết dùng.”
“Uwaa…”
“Ờ, nhưng vẫn có khả năng vật phẩm hiếm xuất hiện.”
“Anh hiểu rồi. Vậy, đánh giá mất bao nhiêu?”
“Hmm. 5000G phẳng.”
“…anh chỉ có 2030G.”
“Ô-Ổn mà! Tiền thưởng nhiệm vụ là 3000G và một item!”
Mặc dù vậy, 5030G. Sự cải thiện trang bị của tôi đã bị trì hoãn mất rồi.
“Vui lên đi, nhiệm vụ sắp kết thúc rồi.”
“…ah, ừ.”
Myu kéo tay tôi, di chuyển đến phía sau hang động. Ánh sáng tuôn ra từ đó và che tầm nhìn của【Hawk Eyes】, tôi chẳng nhìn thấy gì trước mắt.
” Nhiệm vụ kết thúc. Khu vực sâu nhất của Động Thủy Tinh —— Vườn【Cây Thủy Tinh】.”
“…uwaa, đẹp quá.”
Hương hoa trôi thoang thoảng, nắp hang mở ra và ánh sáng tuôn xuống từ bên trên. Những bông hoa đủ màu nở rộ trong ánh hào quang thu thập và nước đổ từ con thác ở chính giữa, một cái cây thủy tinh to lớn ở trung tâm nó.
“Cây thủy tinh này là biểu tượng của nhiệm vụ này. Cảnh này chỉ có thể nhìn ở đây thôi. Em rất thích cảnh đẹp này đấy.”
“Ừ, đây là một nơi rất đẹp.”
“Lúc đầu em nghĩ sẽ cho anh xem qua ảnh, nhưng vì Onii-chan đã biến thành nữ nên em nghĩ anh em mình sẽ trực tiếp đến đây xem cùng nhau. Nhưng vì anh chưa nhanh chóng lên cấp Sense chiến đấu . Em chờ đến khi đủ sức tự mình đưa anh vào đây đó.”
“Ah ahhh?! Nghĩa là, từ chối đi với bạn, hay nói là em muốn lên cấp đó đều là nói dối ư?!”
“Em nói dối về phần bạn, nhưng phần lên cấp là thật! Nhưng nhờ Onii-chan dùng enchants lên em, em có thể kết thúc cuộc chiến với con rết to nhanh chóng mặc dù nó thường rất mất thời gian! Anh rất hữu ích đấy!”
Trời à, nói dối với anh trai, khi nghĩ vậy tôi đưa tay lên đầu nó và xoa.
“Cảm ơn em. Em đã cho anh thấy một nơi rất tuyệt.”
Myu có vẻ mặt ngượng ngùng. Khh, nhìn thấy vẻ mặt ấy, cũng khá lâu rồi tôi mới thấy lại. Nó thường là một đứa con gái năng động, nhưng thỉnh thoảng nó trở nên nhu mì.
“A-Anh cũng muốn lưu lại khung cảnh này. Chụp làm sao vậy?”
“À, okay. Để em chỉ cho.”
Sau đó, hơi kỳ ngoặc nhưng Myu chỉ cho tôi cách chụp màn hình. Cây thủy tinh phản chiếu trên hồ nước thật là quá đẹp.
Chúng tôi ngồi trên vườn hoa và trò chuyện một lúc trong khi nghỉ ngơi và sự ngượng ngùng giữa hai đứa biến mất. Gần đây, cả hai đứa cùng trốn trong game và chưa nói chuyện với nhau từ tận đáy lòng như thế này. Ờ, giống như giữa những thanh nữ với nhau ấy, mặc dù tôi muốn hạn chế việc gọi như thế.
“Umm. Lần đổi gió này rất tuyệt vời đấy.”
“Chúng ta về ư?”
“Ta cần hoàn thành nhiệm vụ và đi về. Sắp tối rồi. Nhanh lên trước khi tối nào.”
Myu phớt lờ việc nó đang ngâm mình trong nước và tiến đến cái cây
“Yop.”
“N-Nó gãy?!”
“Vâng. Vật phẩm nhiệm vụ lần này là nhánh cây thủy tinh. Đây, Onii-chan.”
Tôi nhận một nhánh cây thủy tinh óng ánh.
Nhánh Cây Thủy Tinh 【Vật Phẩm Quan Trọng】
Một cái cây trông như thủy tinh. Nó chỉ mọc vài centimet mỗi năm, cây cao hơn con người được cho là hơn 150 tuổi. Mà trong thế giới này, hình như cây thủy tinh ngàn tuổi cũng tồn tại. Đó là miêu tả nhưng…
Không không, nó dài như ngón út?! Bẻ nó có được không?
“Không sao đâu Onii-chan. Chỗ gãy sẽ trở lại bình thường sao khu mình rời khỏi đây.”
“Game có khác. Thật kỳ diệu. Và Myu ơi , bãy giờ anh trở lại thành Onii-chan rồi à.”
“Ehee, vậy là anh để ý à.”
Với cặp má ửng đỏ, nó cuộn tay với tôi và dựa đầu vào tôi. Chết thật, mặc dù chúng tôi cùng huyết thống, nó vẫn dễ thương thật. Sao mà, tôi có cảm giác như mình đang bị vẻ ngoài của nó mê hoặc khi nó hành động một cách quyến rũ.
Lúc đầu rất tệ, nhưng nó chuẩn bị một bất ngờ cho tôi.
Trên đường về, không có quái xuất hiện và chúng tôi về theo đường của cánh đồng. Và tôi cũng trò chuyện với Myu.
“Em xin lỗi. Em đã mời anh một cách mạnh bạo hôm nay.”
“Không sao, vui mà. Anh không biết có nơi như thế đấy.”
Khi tôi nhìn ngón tay mà nó chạm vào mũi tôi, Myu nhỏ tiếng cười. Nhưng nhanh chóng sao đó mặt nó không còn biểu hiện gì.
“Một việc nữa em xin lỗi Onii-chan. Anh không muốn đi chơi với em và anh trông rất vui khi nói về người kia, em rất buồn. Vì thế em mới ép anh đi theo.”
“Anh không bận tâm mà. Rốt cuộc lần này vui lắm đó.”
Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Myu và xoa nhè nhẹ. Không có sự kháng cự nào, nó nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó chúng tôi nhận phần thưởng của NPC ・Geologist người giao nhiệm vụ.
Hôm nay tôi khá mệt, và quyết định tiếp tục vào ngày mai. Tôi thoát ra. Để tạ lỗi với Myu vì hôm qua, tôi làm một bữa tối thịnh soạn.
Kiếm tiền, trang bị, lên cấp, và đánh giá miếng hóa thạch kia. Lượng việc tôi cần làm đã tăng lên nhưng hôm nay tôi đã thấy một mặt khác của【OSO】.
—-
↑[1]: Một cách mà nữ dùng để xưng hô, mình xin nhắc lại là Yun dùng Ore, một cách xưng hô của nam.