Chap 3.2
Thằng Hoàng bỗng im lặng suy tư.Một lúc sau gã mới thốt nên lời:
-Mầy đang đoán mò thôi có phải không.Tao không tin đâu!Tao vẫn tuyệt đối tin tưởng người tao yêu.
Tôi cố gắng nói để cho Hoàng hiểu nhưng gã xua tay lia lịa,bảo:
-Thôi!Thôi khỏi cần mầy tư vấn tư thù gì cả.Tự tao biết cách tìm ra nguyên nhân của chuyện này và giải quyết nó.Nếu như mầy đúng thì cho tao xin lỗi.Mình nên đổi đề tài đi!Ok!
Rồi hai đứa tôi luyên thuyên một hồi mới xô ghế đứng dậy ra về.
Trên đường về nhà,tôi rất lo cho thằng Hoàng.Nó mà vướng vào vòng ái tình thì khó mà gỡ ra được.Chơi với nhau từ hồi còn cởi truồng tắm mưa,tôi hiểu khá rõ tính nết của thằng này,nó rất ương nghạnh và cứng đâu và bây giờ lại mang thêm cái tính bảo thủ trong người.Ai nói gì cũng bỏ ngoài tai.Tôi sợ nó mê muội lầm đường lạc lối sẽ mất cả tương lai chứ chẳng chơi.Tôi đã từng trải qua nên hiểu rõ cảm giác lúc này của thằng Hoàng là như thế nào.Thằng đàn ông nào mà không xót xa khi người yêu liên tiếp tránh né.Có khá nhiều lý do để bão chữa cho hành động này của những cô nàng nhưng có một lý do nằm ngoài những lý do ấy mà cô nàng đã giấu nhẹm đi,đó là cô nàng đã yêu một anh chàng bảnh tỏn hơn,giàu có hơn anh bạn thân của tôi đang ở trọ chật như cái lỗ mũi thì sao.Có thể lắm chứ!
Có những cô gái ngoài mặt ăn nói dịu dàng nhưng bên trong có ai ngờ bị đục khoét nhiều quá thì cũng vứt đi mà thôi.Đàn ông khi yêu họ thường chọn những cô gái thùy mị nết na trong tính cách lẫn tâm hồn,ít thằng đàn ông nào lại đi yêu một đứa con gái hư rồi đổ vỏ giúp thằng khác trừ khi thằng đàn ông đó là gã sở khanh chính hiệu.
Tôi mường tượng chuyện của Hoàng trăm phần bị con nhỏ kia gắn cái sừng vào đầu.Nhưng Hoàng vì yêu quá quá dại,không đủ tỉnh táo để nhận ra,gã là kẻ thứ ba bị cho ra rìa mà vẫn không mảy may nghi ngờ.