2.Phòng thí nghiệm sinh vật học ở Nha Trang.
Giáo sư Khải năm nay đã ngoài bảy mươi,tức là đã sánh ngang cái hàng thất thập cổ lai hy nhưng ông trông còn khỏe mạnh minh mẫn lắm.Tóc ông giờ đã nhuốm màu muối tiêu.Ông mang kính trắng,mặc bộ đồ màu trắng đục,tay ông đang loay hoay với những ống nghiệm,bên trong có những chất lỏng màu xanh lá cây.Ông vừa chế tạo ra một loại dung dịch khi tiêm vào cơ thể động vật giúp chúng trở nên mạnh mẽ hơn,tứ chi phát triển hơn.
Giáo sư Khải sẽ thử nghiệm loại thuốc này trên cơ thể hươu.Hươu vốn là loài hiền lành và rất sợ tiếng động.Hễ nghe thấy là nó ba chân bốn cẳng phóc đi ngay.
Cho nên muốn bắt hươu giáo sư Khải ít khi sử dụng súng mà ông thường dùng bẩy lưới để tóm gọn nó vì ông không muốn con vật tội nghiệp bị thương hay đau đớn.
Phòng thí nghiệm của giáo sư Khải nằm ẩn mình trên một hòn đảo.Nơi đây,có rừng,núi và một con rạch thông ra biển.Động vật sinh sống chủ yếu ở đảo là chim chóc,dê,cừu,hươu,nai nhưng tập trung nhiều nhất là loài khỉ đầu chó.Chúng thường sống theo đàn,bay lượn trên cây như Tarzan thứ thiệt.
Hôm ấy,giáo sư Khải lái xe zeep vào con đường độc nhất dẫn vào rừng sâu.Ông mang theo súng và thuốc gây mê.Tìm một con hươu quả là rất khó nhọc đối với ông.Ông phải nắm rõ cách thức chúng sinh hoạt và hay đi lang thang ở khu vực nào trong rừng đễ dễ bề đặt bẫy.
Suốt ba giờ đồng hồ lùng sục,giáo sư Khải phát hiện một chú hươu đang thản nhiên gậm cỏ.Ông nằm sấp xuống,con hươu hoàn toàn không biết sự hiện của ông.Ông gắn mũi tên tẩm thuốc mê vào khẩu súng,ngắm vào đùi con hươu đáng thương rồi bóp cò.Tiếng động chua chát từ khẩu súng phát ra báo động con vật nhưng đã quá trễ để nó thoát thân.Con hươu bị ngấm thuốc,từ từ ngã xuống,nó giãy giãy chân một hồi rồi nằm im lìm hẳn.
Công việc sau cùng,giáo sư Khải vác chiến lợi phẩm đặt sau xe zeep.Ngày đi săn của ông kết thúc với kết quả mĩ mãn mà chính ông cũng không ngờ tới.
Công việc khó nhất coi như đã hoàn thành.Giờ là lúc giáo sư Khải thử nghiệm “đứa con” tinh thần mà ông đã kỳ công nghiên cứu và phát minh ra nó.