Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 09:45:18 - 21/05/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

Một số creepypasta về anime và cartoon

Re: Một số creepypasta về anime và cartoon

#6 » Gửi bài gửi bởi Lastsummer » 24/07/2016 20:11 » @444837

5.Phineas and Ferb Lost Episode: Part 1

Mọi thứ bắt đầu vào một mùa hè bình thường như mọi mùa hè khác. Tôi vẫn thức dậy rất trễ, khoảng trưa hay chiều gì ấy, mò mẫm ra khỏi giường rồi lục tủ lạnh. Sau đó lại đi phí thời gian làm chuyện không đâu. Tôi vớ cục cưng rì mốt playstation 3 của mình rồi mở Netflix trên ti vi lên để xem “That 70s show”. Ngay lúc đó, em gái tôi chạy vào phòng rồi đòi chơi với tôi. Ừ thì cũng được, không việc gì phải xoắn. Tôi gật đầu rồi bắt đầu đi tìm một vài cuốn phim mà hai chị em tôi có thể xem chung với nhau được. Dĩ nhiên là em gái tôi đã rất vui.
Mất một khoảng thời gian khá lâu, tôi mới có thể mò ra bộ “Phineas and Ferb” trong cái đống phim giải trí dành cho con nít mà tôi không ngại coi. Hai chị em tôi đã xem chung sê ri này một vài lần rồi. Phải công nhận là rất hay, chưa kể đến việc nó chỉ là phim trẻ con thôi đấy!
Tôi bấm chọn vào mục “Phineas and Ferb”, và lập tức nó chạy tập đầu. Hai chị em coi chung với nhau cho đến tập sáu, rồi con bé ngủ gục luôn bên cạnh tôi. Tôi bế em gái mình vào phòng nó để khỏi quấy rầy con bé trong lúc nó đang ngủ. Sau đó, tôi trở lại phòng mình, vớ ngay con PS3 để bấm tập khác xem tiếp. Nói thiệt là tôi bắt đầu thích phim này rồi.
Sau khi tập tôi đang xem đã kết thúc, tôi trở lại phần menu để chọn ra một tập khác mà tôi muốn xem. Và vô tình thay, tôi nhìn thấy có một thứ rất lạ ở cuối danh sách. Nó là một kí hiệu rất kì quặc với dấu chấm hỏi ở đằng sau, kiểu như là “#?” ấy. Bình thường thì kế bên mỗi tập phim đều có số tập, tiêu đề và độ dài của phim. Nhưng kế bên dấu “#?” hoàn toàn trống trơn. Tò mò quá rồi, tôi quyết định bấm vào đó xem thử. Việc ấy đã khiến tôi phải hối hận suốt cuộc đời mình.
Phim bắt đầu với giai điệu mở đầu quen thuộc, không có gì lạ lắm. Tuy nhiên, chất lượng phim thì quá sức tệ, cứ như là hàng mì ăn liền ấy. Nhưng vào cảnh đầu của phim thì nhạc tắt hẳn. Bình thường là phải có tiếng ghi-ta với nhịp điệu vui tươi chứ? Lần này thì im lặng đến đáng sợ. Camera chiếu cảnh bầu trời quay xuống tới cảnh Phineas and Ferb đang ngồi dưới gốc cây, như hai anh em chúng vẫn thường làm trong một số tập khác. Tuy nhiên, vẻ mặt tươi tắn, hoặc ít ra là nhàn hạ của hai anh em không hề có ở đó. Gương mặt của Ferb thì lại nham hiểm đến mức đáng sợ (nó khiến tôi đứng tim. Tôi không tài nào nhìn vào nó lâu thêm được chút nào nữa), còn mặt Phineas thì đầy đau đớn đến cực độ.
Cả hai cứ ngồi yên như vậy khoảng một phút rưỡi hay sao ấy, rồi camera từ từ phóng to vào mặt Phineas. Gương mặt cậu ấy oằn oại trong đau đớn, rồi lại trở về bình thường ngay. Nước mắt thì chảy dài trên má cậu bé tóc cam ấy, rồi Phineas khuỵu xuống, khóc sướt mướt. Âm thanh của phim là một sự pha trộn của tiếng động bình thường và tiếng rè rè đến mức chói tai. Tiếng khóc của Phineas… hoàn toàn không giống như nó bước ra từ một bộ phim hoạt hình dành cho con nít chút nào hết. Nó thật ảm đạm và thê lương, cứ như là một chuyện kinh khủng thực sự đã xảy ra ấy. Tiếng gào thét của Phineas mỗi lúc một lớn hơn, cho đến mức mà tôi không chịu được nữa. Tôi vớ cái rì mốt và vặn nhỏ âm thanh lại.
Tôi tiếp tục xem phim, dù trong thâm tâm thì lại muốn tránh xa nó ra càng sớm càng tốt. Giống như là một vụ tai nạn xe hơi ấy; bạn không tài nào rời mắt khỏi hiện trường được. Camera quay sang mặt Ferb, và tôi nhìn rõ mồn một gương mặt cậu ấy. Mắt cậu ấy nhìn chăm chăm về phía màn hình một cách độc địa, cứ như là chúng đang THÂM NHẬP vào não bộ tôi vậy! Kinh khủng thật. Tôi cảm thấy cứ như mình đang bị theo dõi ấy. Bụng tôi sôi sùng sục, cứ như đang thúc giục tôi nôn hết ra nhà. Gương mặt kinh hãi ấy… nó chỉ tốn một phút để được khắc sâu vào tâm trí tôi… mãi mãi. Từ đó trở đi, tôi không tài nào lấy nó ra được khỏi đầu óc mình.
Camera chiếu cận cảnh gương mặt của hai anh em với nhau, cứu thoát tôi khỏi cái nhìn độc địa của Ferb. Phineas bắt đầu gào lên, “TẠI SAO HẢ!??”, và cậu ấy dùng tay nện liên hồi xuống mặt đất. Ferb vẫn ngồi đó, im lặng, mỉm cười một cách độc ác. Gương mặt cậu ấy ngày càng trở nên khủng khiế
Lastsummer
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: super troll
Xếp hạng Bang hội: ⚡52/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸33/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Giáng Long Thập Bát Chưởng⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Android)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=33932

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic33932-5.html#p444837

Quay về Thơ, truyện ngắn