Chương 1.5: Chuẩn bị
"Tất cả những chuyện đó đều là sự thật, sau ba ngày, chính là lúc tận thế giáng xuống trái đất, từ trên trời đáp xuống vô số quái vật, không gian nứt toác, nhật nguyệt ảm đạm. Văn minh nhân loại trong một thời gian ngắn sẽ bị phá hủy, vô số sinh mạng bên trong tận thế ngã xuống. Đây không phải do con người làm ra, mà là thiên tai, chỉ sợ có muốn trốn cũng không được, đây chính là tận thế đại kiếp nạn, ai cũng chạy không thoát."
Vô Danh thở dài nghĩ.
Một màn chấn động kia không ngừng tại trong đầu hiện lên, cũng biết, kiếp nạn này cơ hồ là không thể tránh khỏi, đây không phải là do con người làm nên, cũng không phải là một tai nạn mang tính cục bộ, mà là chân chính bao trùm toàn cầu, bao trùm toàn bộ Trái Đất đại kiếp nạn, một khi bạo phát, không ai có thể trốn tránh.
Ở trong thiên tai như vậy, toàn thể văn minh của nhân loại đều sẽ bị trọng thương, vô số nhân loại sẽ ngã xuống, hàng ngàn người bên trong tồn tại một đã có thể xem là may mắn. Hơn nữa với tình huống bất ngờ như thế này chỉ sợ quân đội cũng khó mà chống đỡ nổi.
Vô Danh hít sâu một hơi, không chần chờ, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, gọi vào dãy số quen thuộc nhất.
"Look at these creatures, not enough features
Cats should breath fire, bears should sing choir!..."
Bản nhạc chờ quen thuộc vang lên bên tai.
"Anh hai, sao lại đột nhiên gọi điện thoại cho em, có phải nhớ em rồi không?" Không lâu lắm, điện thoại di động đã được bắt, ở bên trong truyền đến một tiếng cười lanh lảnh, tựa hồ người nghe đang rất vui vẻ.
"Liên... lời anh nói bậy giờ em cần phải nhớ kỹ, đồng thời ngay lập tức đi làm!"
"Chuyện gì vậy, anh hai?"
Trần Liên kinh ngạc dò hỏi.
"Không nên hỏi quá nhiều, em lập tức gọi ba, mẹ lại rồi nhanh chóng cùng đi tới chỗ anh ở, trên đường không nên vì bất cứ thứ gì mà trì hoãn. Có chuyện gì, đợi đến gặp mặt rồi nói tiếp." Vô Danh mở miệng nhanh chóng nói.
Trần Liên sau khi nghe xong liền cảm thấy có gì đó không đúng, cảm giác như sắp có chuyện gì đó xảy ra, nhưng xuất phát từ lòng tín nhiệm cũng không có hỏi nhiều, chỉ nói: "Anh hai, ba mẹ hiện đang ở bên trong Sở Nghiên Cứu, dường như họ có một nghiên cứu trọng yếu nào đó, nghiên cứu này cũng đã đến giai đoạn mấu chốt, mọi liên lạc với bên ngoài đều bị chặn, chỉ sợ phải tới hai, ba tháng nữa mới hoàn thành. Mà vị trí của Sở Nghiên Cứu lại là cơ mật quân sự, em cũng không biết nơi nào."
"Ở Sở Nghiên Cứu sao?"
Vô Danh sau khi nghe được cũng chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, Sở Nghiên Cứu mà ba mẹ đang làm việc là cơ mật quân sự, hơn nữa vị trí của Sở Nghiên Cứu cũng không phải trên mặt đất mà là ở dưới... lòng đất , bên trong bảo vệ cực kỳ nghiêm mật, cho dù là bộ trưởng cũng chưa chắc có thể tiến vào dễ dàng, đồng thời bên trong SNC toàn bộ thông tấn đều được che dấu, nếu như không phải trường hợp đặc biệt thì tuyệt đối bên ngoài không thể nào tiến hành liên lạc được. Cũng may tại SNC là cực kỳ an toàn, hoàn toàn có thể chờ đến sau đó rồi đi tìm cứu viện.
"Nếu đã như vậy thì em hãy chạy trước đến đây đi, hãy nhớ là không trì hoãn về thứ gì hết, phải trong hai ngày nữa trở về, không được chậm trễ." Vô Danh quả quyết nói.
Trần Liên sau khi nghe, tuy rằng không rõ, nhưng cũng đáp ứng mau chóng chạy về.