Chương 2:Hạt châu
Sau đó, hắn lại gọi thêm mấy dãy số, nhanh chóng làm ra nhắc nhở. Những người hắn gọi đều là những người bạn thân chí cốt của hắn. Tuy rằng hắn không có nhiều bạn bè, nhưng hắn vẫn có một chút giao tâm huynh đệ.
Nói chuyện điện thoại xong.
Vô Danh để điện thoại di động xuống, nhìn về đám người bận rộn ngoài cửa sổ, những người kia vẫn như trước vội vã, từng cái từng cái không ngừng vì tiền mà bận rộn. Một đời không rãnh rỗi. Họ hoàn toàn không biết diệt thế tai kiếp sắp giáng lâm.
Có khả năng rất lớn, ở sau ba ngày, toàn bộ trận tự thế giới đều sẽ triệt để bị phá hủy, văn minh bị hủy diệt. Nhân loại tùy ý bị tàn sát, tỷ phú, đai gia trong nháy mắt biến thành bình dân. Bất luận là người nào khi đối mặt với tai nạn đều sẽ ngang nhau.
Chân chính ở vào một trạng thái tương đối bình đẳng.
"Tuy rằng không biết mọi chuyện là thật hay giả, sau ba ngày có hay không xuất hiện tai kiếp, bất quá, mình vẫn nên chuẩn bị. Một khi văn minh, trận tự bị tan vỡ,toàn bộ thế giới đều sẽ hỗn loạn, tiền tài cũng sẽ hóa thành hư không, chân chính có giá trị cũng chỉ còn có đồ ăn, vật tư. Con có ba ngày có thể chuẩn bị bao nhiêu thì chuẩn bị, đây cũng xem như là một cơ hội trước kiếp nạn."
Trong mắt Vô Danh lóe ra một vệt sáng, nhanh chóng làm ra quyết định.
Những năm nay lịch duyệt, đã sớm làm cho hắn hiểu được đạo lý thỏ khôn phải có ba hang, phòng ngừa chuẩn bị chu đáo.
Dùng tiền bản thân kiếm được, mua một mảnh đất ở vùng ngoại ô, trên đất xây một nhà kho dự trữ,ở dưới lòng đất thì xây dựng một trụ sở nhỏ, có trang thiết bị đầy đủ đồng thời cất chứa một lượng lớn vật tư, tất cả chỉ để phòng ngừa vạn nhất, nếu có bất cứ điều gì xảy ra thì khu căn cứ này hoàn toàn có thể để cho hắn sinh tồn vài năm.Tất cả những cái này cũng chỉ là để đề phòng thôi, hoàn toàn là do cái cảm giác không an toàn từ khi rời khỏi cô nhi viện mới khiến hắn làm ra chuẩn bị. Không nghĩ tới bây giờ lại vừa vặn phát huy tác dụng.
"Bất quá những vật tư mình chuẩn bị coi bộ vẫn không đủ "
Vo Danh suy nghĩ, sau đó lại lần nữa lấy ra điện thoại, sửa dụng một lượng lớn tiền mua đủ thể loại đồ vật từ lương thực cho tới nước uống, tất cả đều yêu cầu trong vòng hai ngày phải chuyển tới nhà kho dự trữ kia.
Làm xong tất cả mọi thứ, Vô Danh lúc này mới cân nhắc đến tự thân biến hóa.
"Nếu mình nhớ không lầm thì ngoài quái vật, trong vết nức kia còn bay ra vô số những vệt ánh sáng, trong đó có một vệt ánh sáng mang theo hạt châu màu sắt bảy màu đập vào đầu mình, không biết hạt châu đó có còn không?"
Có thể khẳng định, hạt châu này chính là thứ khiến hắn trở về ba ngày trước. Có thể giúp một con người đi ngược thời gian, hạt châu này chắc chắn không phải vật phàm.
Tuy rằng Vô Danh hoàn toàn không có tu luyện qua ba cái công pháp gì gì đó, nhưng xem xét bên trong cơ thể tâm thần hắn vẫn có thể làm được. Dù sao cũng sở hữu một con mắt không giống bình thường, hơn nữa lại là một người từng trải qua vô số sự tình, tâm trí của hắn so với người thường phong phú hơn nhiều lắm.
Không có e ngại, hắn nhanh chóng tập trung tinh thần, xem xét trong cơ thể.
"Thật sự ở trong đầu sao?"
Sau khi xem xét trong cơ thể, Vô Danh không nhịn được mà kinh hãi, ở trong đầu, nói đúng hơn là bộ não của hắn, thình lình có một hạt châu mang màu sắt bảy màu không ngừng chuyển động.