Chap 30
Còn tận 2 tuần nữa mới tới trận chung kết giữa lớp tui và 11a7,một lớp khá mạnh,nhưng trước đó thì cả bọn phải trải qua thi giữa kì II cái đã,sau đó thì mới đá đấm được,trận chung kết cũng ngay hôm hội trại 26/3 luôn,cả trường vừa được cắm trại vừa được thưởng thức trận cầu như ngoại hạng Anh thế này là nhất rồi!
"Nè T,T!" thằng Hưng lay tui
"Gì á mày?"
"Mày nghĩ gì mà ngồi ngẩn ngơ ,tao kêu không nghe vậy?"
"Đâu,tao đang nghĩ về trận chung kết sắp tới nè,không biết ăn được không đây"
"Tao với mấy thằng cũng lo lắm đây,nhưng gần thứ bảy này thì rồi,may là thi giữa kì chỉ có 5 môn và tóm gọn trong thứ bảy với thứ hai thôi" giọng nó đầy lo lắng,tui cũng không biết nó đang lo về trận banh hay về việc thi thố nữa.
"Ừm,thi xong là có thời gian đá tập rồi!" thằng Quý trông hăng hái lắm
"Mày còn bao lâu nữa mới lành Quý?" tui vỗ vỗ vào chỗ bó bột của nó,cứng như thép.
"Bữa đi thay bột,bác sĩ bảo tao còn một tháng nữa lận" giọng nó chuyển sang tiếc nuối
"Thôi,đừng buồn,có gì cứ ngồi cổ vũ bọn tao hết mình là được hehe" thằng Hưng cười tươi,nụ cười thằng này luôn làm mọi người lạc quan hơn hẳn.
"Ờm mà mày sao chui qua đây rồi?" tui hỏi thằng Hưng
"Thì bên kia đang ngồi giải đề rồi,tao có mấy bài hóa không biết làm nên mới mang qua nhờ mày nè." nó chìa cuốn tập ra
"Ờ vậy đưa đây,giúp được bài nào thì tao giúp"
..........
Hôm nay đã là thứ bảy,ngày thi Giữa Kì thứ nhất,mở đầu là ba môn Lý,Hóa,Anh Văn.
Bước vào phòng thi hiên ngang như bao người,liếc mắt nhìn quanh,ai cũng cắm cúi cầm tập học cả,tui thì không có thói quen này,học chữ không vô đầu nên cũng chả học chi.
Tui chui xuống một góc phòng thi,móc con nokia 2700 ra,cắm tai nghe rồi hòa mình vào thế giới âm nhạc nhẹ nhàng,những bản nhạc cứ vang lên chầm chậm,đôi khi là vài bản tiết tấu nhanh giúp tinh thần tui lên cao,lúc lại là.....
"Nè bạn ơi" một giọng ai đó nói to kêu tui.
Mở mắt ra thì là một con nhỏ đang ngồi bàn trước mặt tui.
"Bạn kêu tui hả?" tui ngơ ngác hỏi lại
"Ờ,tui kêu bạn đó"
"Có chuyện gì không bạn?"
"Bạn chỉ tui mấy câu này với!" nhỏ quay hẳn ra sau rồi đẩy tờ đề về phía tui,là môn Hóa.
"Sao bạn biết tui biết làm hay không mà lại nhờ chỉ?"
"Bạn là T học 10a7 chớ gì,con My nó bảo bạn học tốt Hóa lắm"
"Ờm,bạn là bạn của My à?"
"Ưm! Khi trước là bạn cùng lớp năm cấp hai"
"Vậy câu nào đâu?" tui xoay cái đề về phía mình.
"Từ câu 15 tới 22 luôn!"
Tui liếc sơ ngang,phần lớn câu dễ thôi mà.
"Từ 15->19 là câu dễ mà bạn không biết làm à?"
"Hông,bạn chỉ mình đi!" Thật tình là vậy luôn à =]]
"Ok,để tui chỉ nhanh qua,rồi bạn hiểu ngay"
.....
"Câu 22 ra vậy phải không T?" nhỏ kéo kéo tay tui
"Đúng rồi đó,sao bạn làm nhanh vậy mà kêu không hiểu?"
"Thì bạn chỉ tui mới hiểu để làm nhanh đó,thôi cảm ơn nha,công nè" nhỏ nói rồi rút trong túi ra một cây kẹo singum đặt vào lòng bàn tay tui.
"Ờm thế cảm ơn nhé,làm bài tốt nha bạn"
"Bạn cũng vậy hén" nói rồi nhỏ gấp tập vào,đi ra khỏi lớp mất.
Mà khoan,cả 15 phút ngồi chỉ bài nhỏ mà không giới thiệu tên cho mình luôn? Người gì đâu khó hiểu thật.
"Thôi kệ nó vậy,có singum là được rồi" tui cho thanh kẹo vào túi quần,tí vào giờ thi làm một tép,để có cái nhai đỡ buồn miệng.
Một lát sau,trống đánh vào thi,mọi người tập hợp để bà cô đọc tên vào phòng thi thì mới biết nhỏ đó tên Trúc,cũng vần T nên thi chung phòng tui là phải.
"Thi tốt nha T" vừa cất cặp mình lên bục giảng và quay về chỗ thì tui bắt gặp nhỏ ngồi ở bàn đầu.
"Cảm ơn,Trúc cũng vậy" tui dùng tên luôn cho nó dễ nghe,cứ xưng hô bạn-tui nó cứ gượng gượng miệng.
"Hihi" một tiếng cười nho nhỏ,tim tui....hơi rung động nhẹ.
........
Ba môn thi ngày hôm nay cũng trôi qua nhanh chóng,6 điểm chắc chắn nên tui không lo nghĩ gì nhiều,thi xong là tuo phóng ra lấy xe về luôn,không bàn luận gì cả. Về nhà còn tranh thủ thời gian để ôn bài nữa.
......thời gian thoang thoảng trôi.....
"Được rồi,giờ cô sẽ phát đề thi môn Toán,cũng là môn thi cuối cùng,chúc các em làm bài tốt nhé" bà cô nói vài lời trước khi phát đề ra,nâng tinh thần cho học sinh tí í mà,tui là tui khoái kiểu cô này lắm.
Tui vẫn vượt qua những câu dễ và trung dễ dàng,vì là kiểm tra giữa kì nên không có phần hình học,món khoái khẩu của tui là Hóa và đại số í,làm loáng tí đã thấy hốt được tầm 7 điểm,còn vài ba câu khó ngồi nốt thời gian còn lại suy nghĩ luôn.
Hết giờ,tui bước ra khỏi phòng với tâm trạng vui hơn bao giờ hết,bước ra sau tui là nhỏ Trúc,trông mặt mày sáng lắm,có vẻ làm bài tốt đây.
"Sao? Làm được không bà?" tui hỏi,tui và nhỏ Trúc cũng nói chuyện với nhau nhiều hơn,kệ,có nó ngồi tám cũng đỡ buồn,Lanh thi xa phòng quá,nhớ Lanh nhưng nói chuyện với người khác chắc cũng chả sao đâu.
"Làm được chứ,đề không khó cho lắm" đu mớ,gặp dân giỏi rồi.
"Thế thì tốt rồi,tui cũng làm được kha khá,mà thôi tui về nhé"
"Về à? Sớm dạ? Đi ăn chè với tui hông?"
"Thôi,hẹn dịp khác nhá,tui về nhà có tí việc" lấy lý do vậy,mới biết người ta mà tự nhiên dắt nhau đi ăn chè thì cũng kì.
"Vậy thôi,bye T nhé"
"Bye bye Trúc"
Lấy chiếc xe rồi tui phóng đi luôn,đứng lằng nhằng hồi lại bị mấy thằng rựa nó bắt gặp rồi kéo đi thì mắc công lắm.