Chap 6:
Thứ ba: Không được nói xấu tui.
Thứ 4: Làm xe ôm cho tui. (Wtf??? Xe ôm á, em đang phải cưỡi chiếc xe đạp huyền thoại mà phải đèo nhỏ lên đoạn dốc dài hơn 100 nghìn xen ti met á. Ôi thôi xác cmn định rồi. Rồi còn đâu những ngày tháng long nhong với anh em sau giờ học nữa đây. Hic)
Và còn điều thứ 5, 6, 7… 20.
Đã thế còn kèm theo cái kết: Nếu ông không thực hiện đúng những điều trên thì phải hoàn toàn tự nguyện chịu mọi hình phạt mà tui đưa ra. (Hic, nói đại là cực hình luôn đi)
…
Còn em kịp viết được 3 điều như sau. Hehe.
1: Hạn sử dụng của những điều trên là 7 ngày kể từ ngày sản xuất à nhầm kể từ ngày viết.
2: Hết thời hạn 7 ngày thì tui sẽ thực hiện tất cả điều trên cho ông trong thời hạn 3 tháng (kaka, mình thâm thật)
Còn điều 3 là bí mật nha mấy bác, rồi em sẽ tiết lộ sau. Hehe.
Nhìn đồng hồ thì đã 2h10. Hic thế là mất giấc ngủ trưa quý giá của mình rồi. Em uể oải lôi cái điện thoại ra xem thì thấy 3 cuộc gọi nhỡ, 3 tin nhắn của thằng Thông gà.
– “3H ra sân đá với tụi xóm trên nha mày”. – Nó biết em không biết đá banh mà sao cứ rủ thế nhở!
– “Thôi tao không đi đâu, tao bận rồi” – em tìm cớ thoái lui. 1 phút sau có tin nhắn.
– “Bận cái éo gì, lâu lâu có kèo thơm tao mới rủ mày đi thôi nhá”
– “Thơm cái đầu mày, mày biết là tao không biết đá mà, đi cho nhục mặt ra à!”
– “Cứ đi đi, mày dẫn bóng kém thì mày cắm cọc thôi, mày sút thì có bố con thằng nào phá được đâu” – nghĩ cũng đúng, em sút tuy không dám nói là mạnh nhưng mấy là đá vui với bọn trong xóm mà tụi nó sợ em vãi đái.
Cái sân bọn em hay đá là bãi đất trống của nhà ông Tam, sân không to lắm, chiều dài của sân khoảng chừng 50m, chiều rộng 30m. Hôm đó em đứng từ giữa sân căng sức sút một phát mà làm cho cả bóng lẫn thằng Thọ thủ môn bay vào khung thành. Và sau đó là thằng Thọ nằm nhăn mặt ôm bụng ú ớ không nói lên lời. Lúc đó thằng Thọ đứng trụ hai tay chụp bóng nhưng vẫn không trụ nổi và kết quả như vầy đây. Sau vụ đó đến giờ em hầu như không đá chung với mấy đứa trong xóm nữa, mà co đá thì cũng chỉ được là thủ môn thôi vì lý do không dám cho em sút, hài.
– “Ừm, để tao xem có rảnh không đã rồi tao ra sau”
– “Nhất định phải ra, không ra thì đừng nhìn mặt anh em bọn tao nữa.”
– “Đệch làm khó nhau vậy, lỡ tí tao ốm không đi được thì sao.”
– “Vậy rốt cuộc giờ mày có đi hay không?”
– “Ưmm… ừ thì đi, mà tí đợi tao đi chung với”
– ‘Ok, vậy giờ mày xuống luôn đi. 2h30 rồi còn tí gì nữa.
Thế là em lại thay đồ rồi khoá cửa đàng hoàng rồi phi ngựa xuống nhà thằng Thông.
Ra tới nhà thằng Thông gà em chưa kịp lên tiếng thì nhỏ Nguyệt không biết từ đâu nhảy ra đập vào vai em một phát làm nó muốn lệch vai luôn.
– Nguyệt: Ê D!! Sao hôm nay rồng xuống nhà tôm thế, chắc hôm nay mưa to quá. – Nhỏ nheo mắt tinh nghịch.
Nhỏ Nguyệt bằng tuổi em, mặt mũi tàm tạm, tóc ngang lưng, khuôn mặt y chang trẻ con trắng không tì vết, có cái răng khểnh duyên lắm. Body thì bốc lửa thuộc hạng nhất nhì trong xóm rồi. Nhưng thế mà nghịch thôi rồi, ăn nói thì toàn móc méo em. Làm nhiều lúc em tức xì khói mà không làm gì được.
– Em: Rồng tôm gì ở đây, làm gì mà lù lù như ma thế – em vừa xoa vai vừa nói.
– Nguyệt: Có ông lấm lét làm điều gì đó mờ ám nên mới không thấy tui á. – Nhỏ lè lưỡi phùng má.
– Xì, mà Nguyệt vừa đi đâu về vậy?
– À, mua chút đồ ấy mà. – Vừa nói nhỏ vừa giơ giơ cái bịch nho nhỏ lên.
– Ừ, vậy thôi Nguyệt vào nhà đi đứng đây nắng lắm.
– Ừ, vậy Nguyệt vào trước đây. Bye.
– À quên, kêu thằng Thông thằng Thọ giùm D với nha.
– Ừm.
3 phút sau hai thằng nó ra. Hai thằng này là anh em ruột, tướng tá thì có vẻ ngang nhau và ngang với em, cao 1m6 nặng khoảng bốn mấy kg.
Thế là 3 thằng ra sân bóng X. Tới nơi thì thấy anh em có mặt đông đủ cả rồi và đang khởi động. Ngó sơ qua đội hình địch thì em thốt được đúng ba chữ.
– OMG!!!
– Thông gà: Cái gì đây? – Nó tròn mắt há mồm chỉ về mấy thằng thanh niên đang khởi động bên kia.
– Tú: Tụi xóm trên mà mày bắt kèo đấy, ăn đủ nha con.
– Em: Cái kèo mà mày bảo thơm đây á thằng cờ hó?
– Thông: Đâu phải, hôm bữa bắt kèo toàn mấy thằng ngang mình không mà. Để tao qua hỏi thử xem. – Rồi thằng Thông qua bên kia nói chuyện với thằng nào đó rồi thất thểu quay về.
– Sao rồi, sao rồi mày??? – Cả lũ nhao nhao đè thằng Thông ra hỏi.
– Thông: Mẹ nó chứ, hôm bữa nó cử mấy thằng dự bị đi dụ kèo. Xui vl – rồi nó chỉ tay về phía góc sân.
…
Thông: Mẹ nó chứ, hôm bữa nó cử mấy thằng dự bị đi dụ kèo. Xui vl – rồi nó chỉ tay về phía góc sân nhe răng cười hềnh hệch.
– Em: Thôi lỡ rồi đá luôn đi. Chả lẽ ra tới đây rồi lại về.
– Thọ: Chơi luôn, tụi nó hơn mình có mấy tuổi chứ mấy.
– Tú: 200k với tiền nước đấy mày. – Thằng này e dè.
– Đại cồ: Kệ, mỗi thằng 30k còn bao nhiêu tao lo – thằng này gia đình cũng được, chơi thoải mái lắm.
– Ok, chiến luôn – anh em hăng máu ủng hộ.
Thế là hai đội vào sân trong sự chắc thắng của bọn xóm trên. Bên em chọn bóng trước. Chưa biết thực lực địch thế nào nên bọn em cho thằng Đại cồ, anh em thằng Quang heo với Hưng nhím ở nhà thủ. Thằng Thọ bắt gôn hay nhất nên cho nó bắt gôn luôn. Còn em với thằng Thông...