Chap 9:
Chưa bao giờ em cảm thấy hồi hộp, áp lực đè lên vai như thế này và còn kèm theo một chút lo lắng.
Ở khoảng cách xa như thế này muốn tung hết sức để thực hiện một cú sút xa vào khung thành đã là chuyện khó rồi, 20m chứ có ít đâu. Còn nguyên một thằng thủ môn đứng cạnh chứ có phải không đâu, còn mấy tên kia thì đã dẹp sang hai bên cho em thực hiện cú sút rồi. Thằng thủ môn dang tay, hai chân khuỵu xuống, lưng hơi khom lại lấy thế và nhếch mép cười đểu một cái như thách thức.
Hít một hơi dài cho không khí vào đầy trong lồng ngực rồi sau đó thở ra. Đã thật. Hehe. Và sau đó em từ từ tiến lại trái banh rồi dần tăng tốc, đến khi đủ tầm sút thì em lấy chân trái làm trụ, co chân phải về sau 90 độ và dùng lực dồn khí tập trung hết về chân phải. Kết hợp thêm lực xoay từ hông và cánh tay thì toàn bộ lực của cơ thể (trừ lực từ cái chân ngắn ở giữa^o^) đã dồn về mu bàn chân phải và từ mu bàn chân phải lại dồn về quả bóng vô tội. Âm thanh va chạm bởi mu bàn chân em với quả bóng tạo nên một tiếng”BIIIINHHH” ngân vang chói tai và quả bóng đập vào ngực hắn.
Với một lực bay cộng với một lực xoáy không hề nhẹ khiến cho hai chân hắn trượt một đoạn dài đến sát vạch trắng mới dừng lại. Nhưng quả bóng vẫn không dừng lại ở đó, nó vẫn xoáy mạnh tạo ra lực ma sát giữa cánh tay hắn với quả bóng làm cho phản ứng tỏa khói. Hắn nhăn mặt có vẻ đau đớn lắm. Cuối cùng không chịu nổi nữa hắn lên một phát nữa.
– AÁÁÁA… – tay chân hắn bắt đầu bủn rủn đi vì nóng rát nhưng quả bóng không có dấu hiệu muốn ngừng lại, nó vẫn tiếp tục xoay mạnh nhưng lực thì giảm đáng kể. Trụ thêm được 2 giây thì hắn té ngửa ra đằng sau và thế là quả bóng nhảy ra khỏi lòng hắn và từ từ lăn vào lưới. Khi vừa chạm nhẹ vào lưới thì quả bóng không còn một tí hơi nào hết, nó xẹp lép như một cái bánh tiêu. Còn tên thủ môn thì nằm nhăn nhó thở hổn hển, miệng thì lẩm bẩm:
– Mình thua rồi sao, mình thua rồi. Haha. Mình thua rồi. Haha.
– “Săx, chả lẽ tên này bị cú sút của mình làm điên rồi hay sao, thua rồi mà còn cười được” – em thầm nghĩ.
Mấy thằng đội em thì nhảy đến khoác vai bá cổ em.
– Hu ra, thắng rồi, thắng rồi – cả lũ tung em lên như cục đá rồi hò hét tưng bừng trong khi mặt bọn kia thì méo xệch, xanh không còn giọt máu. Thằng thủ môn bên nó thì nhìn tàn tạ thôi rồi, trước ngực là nguyên một hình tròn màu trắng do quả bóng xoáy quá mạnh làm mất màu vải, đôi gang tay thì nhàu nát cả lên, mặt thì vẫn nhăn nhó chắc còn đau lắm, miệng thì vẫn còn lẩm bẩm:
– Thua rồi, mình thua thật rồi. Haha. Mình thua rồi.
Còn bên ngoài, mấy đứa khán giả thì hí hửng khoe nhau.
– Hehe. Tao quay lại được hết từ đầu đến cuối cú sút đó nè. Hehe. Mai tao đem lên trường bán được bộn tiền chắc luôn. Hehe.
– Xời, video của mày mờ tịt, của tao rõ hơn nè con. Haha.
– Ê, bắn bluetooth qua cho tao với, hồi nãy tao chưa kịp quay.
Bla… bla… bla…
Em từ từ bước lại gần thằng thủ môn đó trong ánh mắt ngỡ ngàng của cả hai bên. Em đưa tay ra trước mặt nó.
– Bắt hay lắm đó, lời hứa lúc nãy mày không cần phải thực hiện chỉ cần mày hứa với tao một điều – sau câu nói đó là bọn kia há hốc mồm rồi đơ luôn, còn thằng thủ môn thì thoáng ngạc nhiên một lát rồi hỏi lại:
– Thật không? Mà hứa điều gì?
– Làm bạn với tao – và thế là cả lũ đơ toàn tập, kể cả thằng thủ môn đó.
– Em: Sao? Không chịu à? – Thấy nó đơ lâu quá nên em kéo hồn phách nó lại.
– Ừ… ừ… cũng được – rồi nó bám tay em đứng dậy, mặt nhăn nhó thấy tội.
– Mày tên gì?
– Long, còn mày?
– Cứ gọi tao là D. Mà mày học trường nào vậy?
– Tao học trường pbc ở Phan Thiết cơ. Đến hè thì tao lại về đây chơi.
– Ừ, mà trường mày khi nào mới đi học?
– Đầu tuần sau, đến 6 giờ tối nay tao phải về lại trên đó để chuẩn bị đi học.
– Ừ, thôi cũng muộn rồi ra uống miếng nước rồi về – em ngó qua cái đồng hồ trên tay thì thấy đã hơn 4h rồi.
– Long: Thôi bọn mày đi đi, tao phải về với ông anh tao, với lại tao phải về sớm để chuẩn bị đồ – nó vừa nói vừa chỉ vào tên tiền đạo bên nó.
– Ừ, vậy thôi tao đi trước đây, đi đường mạnh giỏi nha – em vừa nói vừa đưa tay ra bắt tay nó.
– Ừ, mà cú hồi nãy mày đá kinh quá, tao đỡ không nổi – nó cũng đưa tay ra bắt lại em.
– Ừ, tao cũng không tính dùng đến cú đó đâu nhưng mày nói làm tao tức quá nên tao mới dùng hết sức đó. Hehe.
– Ừ. Thôi mày đi đi kìa, mấy thằng bạn mày đang đợi kìa – quay lại thì thấy mấy thằng bạn mình đang sốt ruột hú, réo, kêu la inh ỏi ở bên kia.
– Vậy tao về nhá – nói rồi em chạy lại chỗ mấy thằng bạn. Cả lũ rủ nhau đi ăn mừng à không uống mừng thì đúng hơn. Hehe. Bỗng đằng sau, tiếng thằng tiền đạo bên kia vang lên.
– Ê – một chữ gọn lỏn mà làm cả lũ bọn em đứng đơ luôn. Đang nghĩ rằng bọn nó thua không phục nên muốn gây chuyện với bọn em, hoặc là nó muốn trả thù em vì cái tội gây thương tích cho thằng em của hắn thì tiếng hắn lại ồm ồm vang lên:
– Đây là tiền cược như đã hứa – hắn chìa ra 300k.
– Thôi bọn tao lấy 60 uống nước thôi, còn lại thì mày cầm lấy bồi bổ cho nó đi – thằng Thông lên tiếng đồng thời chỉ tay về phía thằng Long đang được hai thằng khác dìu ra quán nước bên cạnh.