Chap 36:
Em làm mẫu các tư thế đấm đá bao cát rồi cho lũ nhỏ xếp hàng làm theo. Tập như vậy một lát cho nóng người rồi em chỉ cho bọn nhỏ thêm vài động tác đá, thủ thế…
Nhoáng cái mà đã hết một tiếng rưỡi, vừa xong lớp đó thì ngay lập tức một lớp khác tầm 16 – >18 tuổi vào thế chỗ. Vì bọn này lớn hơn em nên bảo nghe em dạy thì cũng phản đối kịch liệt lắm, chẳng bù cho cái lớp hồi nãy chút nào. Thế nên em lại phải tiếp tay hai ông mạnh nhất trong lớp đó để chứng tỏ khả năng của mình.
Đầu tiên là một ông chừng 17 tuổi cao to đen hôi (nách, nặng mùi luôn). Vừa bắt đầu là hắn lao đến liên tục phát ra những cước liên hoàn ngang mắt em. Em lùi về sau tránh đòn rồi thực hiện một cú gạt chân hạ đổ thằng đó ngay lập tức. Đánh mà lộ liễu quá.
Tên thứ hai thì đen như bao công, to như lý tịnh. Nhìn thằng này mà em hơi ngan ngán. Hắn từ từ tiến đến gần em rồi nhanh chóng tung một cú đá hạ hòng đốn đổ em, em nhanh chóng nhấc chân phải về sau rồi phản công bằng một cú hattrick vào bụng hắn. Nhưng hắn đã dùng tay đỡ lấy cú đá rồi dùng tay kia phát quyền ngang mặt em.
Em cũng đưa tay túm lấy tay hắn rồi khóa càng hắn lại rồi đốn giò cho hắn ngã xuống, nhưng vì chênh lệch về kích thước quá lớn nên hắn vẫn đứng sờ sờ như trời trồng. Em tiếp tục đá hai phát vào bên tả của hắn rồi xoay người đá một phát cực mạnh vào bên hữu làm hắn chao đảo không kịp trở tay. Cú đá đó giống y chang cú đá của con gado trong đấu trường thú ấy. Rồi một cú đá K 0 kiểu taekwondo chính hiệu giúp em ghi điểm.
Đến lúc này những ai không phục cũng phải phục và đành chấp nhận để em hướng dẫn tập võ.
– Đá đau đấy đại sư huynh. – Thằng hồi nãy (Tùng) vỗ vai em khi em đang ngồi nghỉ uống nước.
– Em: Ăn rùa thôi. Đệ đá cũng thốn mà, mấy lần huynh mém chết luôn đó chứ.
– Tùng: Làm gì có đâu. Mà huynh tập lâu chưa mà đánh kinh thế?
– Em: Ờ… cũng lâu lắm rồi.
– Tùng: Vậy sư phụ huynh là ai thế?
– Em: Là ba của anh Trường?
– Tùng: Ba của sư phụ đó đó hả?
– Em: Ừ, lúc đó huynh chỉ học sơ sơ ít vịnh xuân quyền thủ thân thôi.
– Tùng: Vậy ai dạy huynh taekwondo?
– Em: Cái này là do anh Trường dạy với lại huynh cũng thường trao đổi với hai thằng bạn, một thằng karate với một thằng taekwondo nên học được mỗi cái một ít, mỗi chỗ một ít thôi.
– Tùng: Vậy chẳng trách, hèn gì nãy đệ thua là phải.
– Em: Hihì. Thôi tập tiếp đi có anh Trường thấy thì khổ.
Hết buổi hôm đó mà không thấy con nhỏ điên kia đến trả xe cho em nữa chứa. Có khi nào đi xe của em thích quá nên nó tính cướp luôn không ta? Vậy thì em phải cưỡi cái xe màu hồng này đi học à? Vậy thì bọn bạn nó cười cho thúi mặt luôn quá.
Sáng hôm sau em uể oải vươn vai ngáp dài một cái rồi bước xuống giường. Hôm nay phải đi học lại sau gần hai tuần ăn tết ngắn ngủi.
Dư âm mùi tết vẫn còn đọng lại trên đường phố. Những chậu hoa mai vàng vẫn đang nở hoa tươi rói, những dải ruy băng chúc mừng năm mới vẫn phấp phới trên những cây cột điện, có nhà còn thơm nức mùi bánh chưng bánh tét. Hai chữ lì xì vẫn còn vương lại trên mặt lũ học sinh.
Vừa đến lớp thì mặt thằng nào cũng đang ngái ngủ. Còn mấy bà thì ôi thôi rồi, cả núi đồ ăn chất đầy trên bàn đợi mấy bả xử lý.
– Boom: Lì xì của Tuyền đâu? – Em vừa mới đặt mông vào chỗ thì nhỏ Tuyền đòi lì xì luôn.
– Em: Hả? Lì xì gì?
– Tuyền: Lì xì là lì xì chứ là gì. – Nhỏ này cười gian
– Em: Lì xì một cái hôn nhá, Đức không mang tiền theo.
– Boom: Hơ, khôn nhể. Vậy tìm cái gì đó lì xì đi, không biết đâu.
Em đành lục túi móc tiền ra lì xì cho nhỏ Tuyền.
– Boom: Lì xì sao mà buồn thế, mặt phải vui lên Tuyền mới nhận chứ
– Em: Không lấy thì thôi, đỡ tốn.
– Tuyền: Ơ, tấm lòng của Đức sao Tuyền dám chê. – Nói xong nhỏ giật luôn tờ 20k của em. – Cảm ơn nha.
Rồi nhỏ này nguẩy *** chạy mất tích.
Em ngồi vật vờ canh đồng hồ đến đúng 11h15 mà muốn mòn con mắt.
Về đến nhà em dọn dọn vài thứ lặt vặt qua nhà anh Trường ở, còn mấy đồ quan trọng thì ba mẹ chuyển giùm từ hồi sáng rồi. Chuyển xong em leo lên giường làm một giấc đến chiều. Lúc em đang ngủ ngon thì cảm thấy nhột nhột giống như mặt mình có con gì đang bò trên đó vậy. Lúc sau em lồm cồm ngồi dậy, vươn vai một cái rồi bước xuống giường.
Em nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện rôm rả lắm.
– Con bé nhà em nó lười học lắm, suốt ngày lông nhông đi chơi nên mẹ em mới đẩy xuống đây cho phụ em đó mà. – Giọng này là của chị Hà chứ ai.
– A. Trường: Ừ, mà cái Lan học hành có được không?
– C. Hà: Tệ lắm anh ơi
– Có mỗi môn lí thôi nhá, mấy môn kia điểm của em hơi bị pro đấy. – Cái chất giọng đanh đá này là của nhỏ Lan không thể nhầm vào đâu được.
– A. Trường: Vậy em không đi học thêm hả?
– C. Hà: Em có bắt nó đi mà nó không chịu đi ấy chứ, còn em thì lu bu quá nên không kèm cho nó được. – Chị Hà thở dài.
– A. Trường: Nếu hai chị em không chê thì anh kêu thằng Đức kèm bé Lan cho, môn lý nó điểm cao lắm.
– “WTF??? Anh troll em à, nhìn mặt con bé đó em đã không ưa rồi chứ nói chi là kèm nó học. Thì ra ống rủ mình qua đây là có chủ ý hết rồi”
– C. Hà: Vậy thì tốt quá, anh cố gắng giúp giùm em nha.
– A. Trường: Người nhà cả, có gì đâu mà.