Chap 38:
– Em: Thôi, hay mang sách vở xuống phòng khách học đi, trên này hình như hơi ngộp.
– Lan: Chịu khó đi, ở dưới đó chị hai đang bán hàng.
Đành chịu vậy, em bắt đầu kiểm tra lại xem kiến thức lý của nhỏ này đến đâu. Đầu tiên là lý thuyết cường độ dòng điện, điện trở, hiệu điện thế, định luật ôm… Nhỏ này đều chẳng trả lời được câu nào. Thế là em lại phải ngồi định nghĩa lại từng cái một.
Mất gần hai tiếng đồng hồ thì em mới ôn sơ sơ kiến thức lớp 9 cho đến chương kim nam châm. Em bắt nhỏ đó phải học thuộc hết để bữa sau em kiểm tra rồi chuồn ngay lập tức.
Về đến nhà còn bị ông anh đè ra hỏi lặt vặt mãi mới thả cho em đi ngủ.
Hôm nay lúc em đang cạp cái bánh mì thì từ đằng sau hai thằng ôn thần đập mạnh vào lưng làm em suýt thổ huyết.
– Thuấn: Thằng cờ hó, trốn ở đây ăn mảnh à.
– Em: Mảnh cái đầu mày. Hồi nãy tao rủ mà hai thằng mày không đi thì thôi chứ.
– Thuấn: Tao tưởng mày nói giỡn, làm bọn tao tìm mày nãy giờ.
– Em: Tìm tao làm gì? Giành ăn với tao à, xin lỗi nha tao ăn xong rồi. – Em cho nốt miếng bánh mì cuối cùng vào miệng.
– Thuấn: Mày suốt ngày ăn. Giờ thằng Đại đang có chuyện cần người giúp.
– Em: Chuyện gì, tao giúp cho.
– Thuấn: Mày nói đi. – Thằng Thuấn huých vai thằng Đại.
– Đại: À… ừm… tao đang tính tán Trang mà…
– Em: Mà sao? Nói nhanh xem nào.
– Đại: Mà cái Trang đang có thằng kia tán trước tao.
– Em: Mày ngu, lúc trước tao bảo mày tán mà không chịu, để giờ có đứa sắp cướp mất mới lo.
– Thuấn: Xùy, giờ mày trách nó cũng chẳng được gì, điều quan trọng bây giờ là tìm cách giúp nó đá *** thằng kia ra khỏi Trang.
– Em: Mà thằng đó là thằng nào?
– Đại: Lớp trưởng kiêm liên đội trưởng toàn trường.
– Em: WTF? Mày nói thật hay giỡn vậy, thằng đấy thì sao mày cạnh tranh nổi.
– Đại: Vậy nên giờ mới cần hai thằng mày giúp.
– Em: Thế bọn mày nghĩ ra kế sách gì chưa?
– Thuấn: Vẫn chưa.
Em với hai thằng ôn đó ngồi vắt óc nghĩ cách giúp thằng Đại. Theo em biết thì nhỏ Trang như cũng có tình ý với thằng Đại nên thằng Đại còn được chút lợi thế.
Đến hết buổi học, em với hai thằng em đi dò xem mặt mũi đối phương thế nào, dù sao biết người biết ta, trăm trận trăm thắng mà.
Thằng đó tên Nhật, lớp trưởng 9a5. Theo như nhận xét của lũ con gái thì khá là bảnh trai, học giỏi (nhưng toàn là điểm ảo), galang với con gái và hạng con ông cháu cha. Muốn đấu với thằng này thì quả là hơi mệt.
– Em: Đối thủ của mày nặng kí đấy. – Em chép miệng.
– Đại: Vậy tao mới nhờ hai thằng mày chứ.
– Em: Để xem nào, theo tao nhớ thì cái Trang đi xe đạp phỏng?
– Đại: Mày hỏi thừa, chả nhẽ đi bộ.
– Em: Ok, mày theo tao. Còn mày giữ chân nhỏ Trang trên này giùm tao chút nha Thuấn.
– Thuấn: Sao lại là tao?
– Em: Mày ăn nói hay nhất trong đám nên mày ở trên này kiếm cớ giữ chân nhỏ Trang. Chừng 3 phút là ok.
Rồi em với thằng Đại tức tốc phi xuống nhà xe tìm xe của nhỏ Trang rồi xì hết hơi bánh sau đi.
– Em: Mày dắt xe của mày ra đây, nhanh lên.
Em vừa nói vừa dắt chiếc xe của đứa nào không biết đặt bên cạnh xe nhỏ Trang ra chỗ khác rồi nhét xe thằng Đại vào trong đó. Xong xuôi em với thằng Đại vờ đứng nói chuyện ở gốc cây phượng chờ nhỏ Trang ra.
– Em: Chiêu này tuy hơi hèn nhưng hiệu quả cao. Tí nữa chú cố gắng thể hiện nha.
– Đại: Nhưng mà…
– Em: Mà gì nữa, mày sợ à?
– Đại: Hơi hơi.
Vừa lúc đó, nhỏ Trang ôm cặp tung tăng ra lấy xe về. Quả nhiên như em dự đoán, nhỏ Trang thấy bánh xe mình xẹp lép thì thoáng lo lắng. Trong lúc nhỏ Trang đang loay hoay tìm sự giúp đỡ thì em ra hiệu cho thằng Đại tiến lên.
– Đại: Ủa, Trang bị sao mà mặt mày nhăn nhó thế?
– Trang: Xe của Trang bị lủng hay sao ấy, tự nhiên bị hết hơi rồi.
– Em: Vậy là lủng lốp rồi, giờ mà dắt về thì hơi bị mệt đấy.
– Trang: Không biết ở trên này có tiệm sửa xe nào không ta? – Giọng hơi lo lắng.
– Em: Hình như ở trên kia có một tiệm ấy, mà hơi xa á.
– Trang: Vậy giờ sao đây.
– Đại: Hay là Đại chở Trang về. Còn thằng Đức đưa xe của Trang về cho.
– Trang: Thôi, Trang dắt về cũng được. Làm vậy thì phiền Đức với Đại quá.
– Đại: Không sao đâu mà, chứ Trang mà dắt xe đi từ đây về nhà thì không cháy nắng mới lạ. Thằng Đức là con trai nên không sao chứ con gái là đen da cho coi.
Nghe thằng Đại nói vậy thì nhỏ Trang thoáng chần chừ rồi cũng đồng ý. Gì chứ nói đến đen da thì đứa con gái nào mà chẳng sợ.
– Trang: Vậy phiền Đại với Đức nha.
– Em: Không sao đâu, Trang yên tâm đi. Đức đem đi sửa rồi Đức đem vào trả cho.
Thế là nhỏ Trang leo lên xe thằng Đại đèo về, còn em thì phi ra chỗ bbv mượn cái ống bơm bơm xe lên. Rồi em với thằng Thuấn ngồi chém gió chặt bão với bbv thêm một lúc rồi về. Cũng may là hồi sáng thằng Thuấn không đi xe nên giờ nó chạy xe em về, còn em thì chạy xe của Trang.
Bọn em ghé vào nhà nhỏ Trang để trả xe, ở ngoài sân vẫn còn xe thằng Đại ở đó.
– Em: Trang ơi!
– Trang: Ra liền. – Từ trong, nhỏ Trang chạy ra mở cổng. – Phiền Đức quá, hai người vào nhà ngồi uống nước chơi.
Em với thằng Thuấn đi vào nhà nhỏ Trang ngồi...