Chap 34:
17h ngày 1/88... à nhầm 1/8, tại bìa rừng RF2241...
Ông thầy thân quen lại cầm micro nói với đám học viên.
- Lady and gentleman...
Bong, beng, bụp,...
Một loạt vỏ chai bay tứ tung và la ó vào ông thầy khi ổng vừa nói.
- Lay cái củ cải.
- Nói gì nói lẹ đê...
Ông thầy cười trừ.
- Đúng tối nay sẽ diễn ra một cuộc đấu ban đêm với thể lệ 100v100. Đối thủ của chúng ta sẽ là Trường Huấn luyện Xe tăng Tây Nguyên. Cấp tăng từ 4 - 10. Thông tin sẽ được thầy nói thêm vào 18h50p.
Nghe như sét đánh không có ngang tai, học viên ở dưới um sùm cả lên.
- Cái củ cải gì nữa đây... - Học viên bàn tán
- Bla bla...
Ngay sau đó Khoa lập tức trở về với bọn kia vì lười mà không thèm đi nghe GV nói nữa.
- Khôi, đổi đạn thành 50% đạn AP, 50% đạn HE đi.
- Why? - Cả đám hỏi khi đang cầm bộ bài đánh ngon lành
- À, blap blap... - Khoa kể hết cho cả bọn nghe - Mà còn để dùng cho những tăng giáp yếu đạn nổ và tạo ánh sáng nữa.
- Vl. - Thắng
- Vậy là phải đấu nữa rồi. - Trúc nói
- Uh huh. - Linh
- Thôi, kiểm tra tăng tém gì đi. Tí tao đi hóng tiếp.
- Ừ. - Thắng quăng bài trên tay xuống rồi lôi thằng Khôi đi
...
18h50, thầy giáo thân yêu của chúng ta đã trở lại. Ổng nói:
- Thể lệ chi tiết là: Tiêu diệt hết địch. Mỗi đội sẽ được phát một chiếc đồng hồ thông báo tỉ số trận đấu. Không được phép dùng kính quang học của xe tăng để nhắm bắn. Chỉ huy sẽ được cấp một ống nhòm nhìn trong đêm. Có thể dùng đèn sẵn có để di chuyển. Các đội sẽ được cấp thêm một màn hình báo đâu là đồng minh của mình đâu là địch. Thông tin tiếp theo sẽ được thầy nói tiếp vào lúc 18h57p.
...
- Hey Khoa. - Hân réo lẹn khi nhìn thấy hắn đang bon chen thoát khỏi đám đông
- Hả?
- À... Ờ tí ông cho đội tui theo tăng ông với. - cô cười cười
- À à... Nhưng tui nói gì bà phải làm theo nhá. - mặt hắn tỏ vẻ đâm chiêu
- Ừ, cảm ơn nha...
- Thôi không còn nhiều thời gian nữa, tui đi trước đây!
- Ừ tí gặp.
...
Ngay lúc đó, một số đội thì gấp rút chuẩn bị, một số thành phần còn đang nhởn nha nhởn nhơ đi hái hoa bắt bướm. Khoa chuẩn bị đã xong. Nhận ống nhòm và cái thứ kia từ GV rồi ngồi chờ cùng 4 đứa trong tăng.
18h57...
- Thầy xin nói thông tin cuối cùng là thời gian thi đấu. Là đúng 19h tức 3 phút nữa xuất phát. Cho tới 21h sẽ kết thúc nếu hai bên chưa bên nào tiêu diệt hết đối phương và xét tỉ số. Các đội hãy sẵn sàng!
Chưa nghe hết câu thì bọn chưa chuẩn bị khi nãy đang cuống cuồng lên chuẩn bị. Còn Khoa thì thong thả quay về và chờ đợi giao tranh...
...
- Cố lên nha mọi người, đặc biệt là mày đó Thắng. - Khoa nhắc nhở
- Úi zời ba cái thứ này...
- Ở đó mà la đi thằng kia.
- Hềhề...
CHUẨN BỊ... TOÀN ĐỘI XUẤT PHÁT!!!
Ồ ạt 100 chiến xa nổ máy bốc đầu... à nhầm bốc khói tiến thẳng vào khu rừng có map LMHT quen thuộc. Lần này Khoa chơi chóa đi "rừng" và là "rừng trên" để bắn lén và bóp d** đồng đội là chủ yếu. SU-85 của Hân từ từ theo sau. Linh thoải mái bật đèn xe vì đang ở đầu trận nên khá an toàn. Đa số học viên ở trường mình không quen lái ban đêm trừ Linh. Vì lúc trước nhờ cái vụ điều tra kia mà khả năng lái trong đêm của cô cũng không đến nỗi tệ. Và do tình hình hơi gấp rút nên không có chỉ huy để điều khiển đội hình. Khoa cũng chả sợ vì nghĩ rằng trường kia làm gì có tăng cấp 8 9 10...
...
Nhưng suy nghĩ của hắn chỉ đúng một phần vì quả thật bên kia không có tăng 9 10 mà chỉ có... tăng cấp 8. Một chiếc duy nhất - ISU-152.
Sở hữu khẩu súng bá đạo BL-10 15,2cm thì không ngán ai trận này. Kể cả IS-7 của Khoa vẫn phải dè chừng đạn HEAT của nó khi bắn trực diện ở phía trước. Nhưng giáp thì tăng cấp 6 đã có thể xuyên thủng. Nên hắn cực kì chú ý quan sát những bụi rậm. Chứ không ăn phát đạn xuyên giáp bằng động năng ngay hông thì bỏ bà ra và hắn cũng chưa biết địch có ISU-152. Hông dòng IS (trừ IS-1, IS-2) chỉ miễn nhiễm với đạn xuyên bằng nhiệt năng như lúc đối đầu khi nãy thôi.
...
Tới khi gần tới con sông chạy ngang map (như LMHT ấy):
- Linh kiếm chỗ nào cao cao đi, rồi tắt đèn cho thằng Thắng nó biểu diễn. - Khoa kêu hai đội
- Ừ đợi tí.
Thế là IS-7 cùng 85 bon bon lên mội ngọn đồi thấp chừng 10m để tiện bắn địch. Cũng may là chỗ này bụi rậm và cây rừng thấp mọc nhiều.
Từ đây có thể nhìn thấy một ngọn đồi y chang như vậy nằm ở "rừng dưới" bên kia dòng sông. Nhưng khoảng cách khoảng 1km, quá xa để xác định xem có địch nấp ở đó không. Thế nhưng ở đây lại nhìn thấy rõ đoạn giữa của "đường giữa" và "đường trên". Và phía trước là một dòng sông nhỏ ngăn cách khu "rừng trên" thành hai bên.
- Hàhà ngon. - Khoa mừng thầm
- Ừ, mà mày cũng nên chú ý mấy cái bụi rậm phía xa xa và gần hoặc ngọn đồi bên kia xem có ánh lửa khi khai hỏa không để xem có thằng địch nào không. - Khôi nói
- Ừ... Chưa có giao tranh, xem ra mấy đứa kia không manh động cho lắm.
- Quay tháp pháo sang phía giữa đường chính bên phải đi Thắng. - Khôi
Ý thằng Khôi nói là quay tháp pháo ra phía "đường giữa" á mà. Rồi Khoa trèo lên nóc mà quan sát, Hân cũng chui ra theo.
- Quay tháp pháo sang kia đi. - hắn nói với cô rồi chỉ sang phía "đường trên"
- Uh...
...
BÙM!!!
- Cái củ cải gì thế Khoa? - Thắng
- Có tiếng súng, ở khu rừng trước mặt.
- Mất chiếc nào chưa?
- Chưa...
BÙM!!!
- Lại nữa...
- "Có ai đang giao tranh không?" - hắn cầm bộ đàm nói
- "Chưa, mà tiếng súng ấy là sao?"
- "Chưa."
- Bla bla...
Tiếng đạn pháo lại tiếp tục nổ.
- Có người đang giao tranh không kịp báo về à? - Thắng
- Có ma ấy. Tỉ số vẫn im re này.
- Ừ há...
Trong khi đó Khoa lại thầm nghĩ...
- "Bọn nó đang làm cái quái gì vậy ta? Bắn đạn không thấy ánh sáng? Bắn trong hang? Làm *éo gì có hang ở đây ta? Mà tiếng đạn pháo này..."
BÙM...!
- Có giao tranh hướng 4h! Địch hướng 2h.
- "Mọi người tắt đèn xe mau!" - Khoa la ó trong bộ đàm rồi quăng nó đi
(Từ giờ về sau, những câu thoại để trong ngoặc kép mà không có chú thích gì thêm là lời nói qua bộ đàm nha)
- Ta mất một tăng rồi. Nhờ vào mày đó Thắng.
- Khôi, HE. - Thắng
...
BÙM...!!
Tắng bóp cò bắn ngay vào chỗ tăng địch vừa mới khai hỏa...
- Trúng rồi! Một con KV-1. 1-1 rồi...
VIU...
Tiếng đạn bay xé gió vụt qua tai của hắn...
- Vc, lùi lùi... Rút nào Hân...
- Ừ...
Đúng như dự đoán của hắn, sau khi khai hỏa là lúc hắn bị lộ nơi núp của mình, và một loạt đạn pháo bay về phía ngọn đồi nơi hắn ở vài giây trước.
BÙM...! BÙM...
Tiếng nổ phát ra dồn dập, giao tranh đã bắt đầu...
...
Trên bầu trời đen buổi tối của khu rừng nhân tạo này.
Viu...
Một con UAV từ đâu lướt ngang... Không ai hay biết... Và chủ nhân của nó đang ở cạnh ngay Trường Huấn luyện...
- Hừm... Vui nhở... Bọn mày, kêu vài chiếc Type 59 ra quậy nó chơi xem... Hà hà...
- Ok đại ca...