Phân bò và ruồi-Chương 1+2
1
Lứa tuổi tôi nhiều đứa
có tên chế. Những cái
tên như Chuột, Rận
hoặc Min Tu tôi thấy
cũng ổn. Còn tôi lại
mang cái tên Vua Cứt
Bò. Các bạn có thể
tưởng tượng được
không, Vua Cứt Bò?
Để quen được với một
cái tên như thế thật
không dễ gì.
Tất cả là tại bố tôi. Tại
cái vườn rau của ông.
Nhưng xin các bạn
đừng hiểu sai tôi đấy
nhé. Bố tôi là người cực
kỳ, rất tuyệt đấy. Chính
bố tôi một mình nuôi
dạy tôi từ tấm bé. Tôi
hoàn toàn không biết
mặt mẹ. Tôi được như
ngày nay chính là do
công ơn của bố.
Bố rất yêu nghề trồng
rau. Cái vườn là niềm
tự hào, niềm vui của
ông. Hàng năm ông
tham dự các cuộc thi
và bao giờ cũng giành
được giải thưởng vì
trồng được những quả
bí to nhất hoặc loại cà
chua ngon nhất. Rau
ông trồng bao giờ cũng
thuộc loại đặc biệt nhất
thành phố. Có lần ông
thu hoạch được một
quả bí phải bốn người
đàn ông lực lưỡng mới
khuân nổi. Đậu của ông
to như quả gôn còn đậu
đũa thì dài bằng sải tay.
Tôi không nói phét đâu,
thật đấy. Vườn nhà tôi
bao giờ cũng đủ loại
rau. Luống rau ông đánh
dài, đầu luống có phiếu
ghi rõ tên từng loại rau,
quả và cả ký hiệu. Dựa
vào ký hiệu ông biết rõ
từng loại phân hỗn hợp
gì. Thí dụ phân hỗn hợp
24 có nghĩa là: ba xẻng
phân bò, một xẻng phân
ngựa, hỗn hợp 14 gồm 2
xẻng phân ngựa, 1 xẻng
phân cừu và 3 xẻng
phân lợn.
Bố dùng đủ loại phân
mà người ta có thể biết
được, từ phân vịt,
ngỗng cho tới phân
chuột túi. Ông dùng cả
phân dơi, phân Emu và
thậm chí cả phân rắn
nữa.
Các bạn hãy đoán xem,
ai là người phải giúp
ông khuân những thứ
đó về nhà? Tất nhiên
các bạn đoán không sai,
kẻ đó là tôi.
2
Cứ cuối tuần tôi phải đi
nhặt phân bò, tuần nào
cũng thế, không bao giờ
có ngoại lệ. Nhà tôi ở
ngay trung tâm thành
phố. Tôi phải kéo một
chiếc xe bò về vùng
quê. Tại đây tôi phải
nhặt phân chất cho đầy
một xe. Phân phải còn
tươi, bố tôi bảo:
- Loại nhão là tốt nhất.
Con hãy chọn loại phân
nhão, con nhé.
Thế là tôi phải đẩy một
chiếc xe đầy phân bò
nhão nhoẹt để chở về
thành phố. Tôi không đi
một mình, ồ không, tôi
được hộ tống. Có tới
năm nghìn con ruồi đi
cùng và làm thành một
đám mây đen trên
đường phố. Tôi có cảm
giác cả thành phố quan
sát tôi và lũ ruồi. Tôi
mang cái tên chế đó
trong một chuyến đi
như thế. Hôm đó là
Noel. Thủ trưởng của
bố tôi cũng là một
người trồng rau. Nhưng
sản phẩm của ông thua
xa bố tôi. Tại ông
không có con trai
chuyên đi nhặt phân
mà. Thế là bố tôi có
một sáng kiến tuyệt
vời. Ông tặng cho thủ
trưởng nhân dịp Noel
một món quà bất ngờ.
Tôi phải đi nhặt một xe
phân để tặng ông.Bố dặn tôi:
Con cứ đổ phân trước
nhà Bác ấy, hãy để cho
Bác ấy vui thích và
ngạc nhiên. Biết đâu bố
được đề bạt cũng nên.
Nhưng bố ơi, sao lại làm
vào dịp Noel? Con
không thể làm chuyện
đó được đâu. Bố lắc
đầu ái ngại nhìn tôi và
nói:
- Này Greg, bố đã lo
bao nhiêu thứ cho con,
chẳng lẽ con không giúp
bố trong việc này được
sao?
Tôi làm theo ý bố và
lên đường. Tôi không
muốn phải ân hận trong
những ngày lễ như thế
nà
Tôi đẩy xe đi từ lúc
còn sớm tinh mơ. Ngay
đến quà tặng tôi cũng
để đó chưa mở vội.
Tôi muốn làm xong việc
này trước khi mọi
người thức giấc.
Nhưng không ăn thua.
Bọn trẻ ở thành phố
dậy rất sớm. Chúng
phóng những chiếc xe
đạp mới được tặng
trong dịp Noel theo sau
chiếc xe ba gác chở
phân của tôi và nheo
nhéo.
- Chúng mày ơi, ra mà
xem ông già Noel Greg
chở cái gì này?
Chúng nó cười ầm ĩ.
Tôi cắm cúi kéo, càng
ngày chúng nó kéo đến
càng đông, có lẽ tới
dăm chục đứa.
Một đứa hét tướng lên:
- Vua ruồi! Thằng
Greg là vua ruồi! Một
đứa khác hét:
- Vua cứt bò! - Lại
một tràng cười nữa nổ
ran. Bọn chúng đồng
thanh:
- Vua cứt bò! Vua
cứt bò!
Nói thật với các bạn, lúc
đó tôi chỉ muốn chui tọt
xuống đất.
Tôi đi như chạy, phân
rơi vãi ra đường, kệ.
Cuối cùng tôi cũng đến
được nhà thủ trưởng
của bố. Mình dốc xe đổ
toẹt đống phân ngay
trước cửa sân nhà ông
ta. Còn bố chắc sẽ
được ông ấy chân
thành cám ơn.
Đấy, tôi có cái tên Vua
Cứt Bò từ hồi đó. Mặc
dù có những chuyện
bực mình như thế,
nhưng thủ trưởng của
bố cũng chẳng hề tỏ ra
biết ơn. Ông chỉ toàn
nói về việc phân bò
vương ra cả thảm. Quả
thật, có những người
không tài nào hiểu
được. Đến một lời cám
ơn ông ta cũng không
nói với bố.