Phân bò và ruồi-Chương 5
5
Bố đổ tất cả xe phân
đó xuống một cái lạch
chạy ra biển. Hai tuần
sau đó xác cá trắng
hếu nổi lều bều dọc
theo bờ biển. Thế là
thành phố của chúng tôi
được mang thêm một
cái tên mới: "Bờ Biển
Ngọc".
Người dân ở đây sống
bằng nghề đánh cá vì
thế họ oán giận bố tôi
đã triệt nguồn cá của
họ. Và những người
dân trong phố cũng căm
ghét bố vì cả tuần sau
đó mùi hôi thối vẫn còn
nồng nặc. Bố lai mang
rau đi biếu hàng xóm
láng giềng mong cho
yên chuyện. Nhưng ông
Jackson ở ngay cạnh
nhà tôi từ chối không
nhận. Ông ấy nói với bố:
- Tôi không cần rau
của ông, tôi không muốn
phải ngửi mùi phân bên
nhà ông, tại sao ông
không về nông thôn mà
lập trang trại, ở đó có
thối tha bẩn thỉu đến
đâu thì cũng mặc xác
ông.
Ông Jackson đã điểm
trúng huyệt. Ngay cả
bản thân tôi xucgn chán
cái cảnh này lắm rồi. Ở
trường bọn bạn tôi gọi
tôi là Vua Phân. Đứa
nào cũng biết rất rõ nhà
tôi ở đâu. Nhiều nhà
vườn ở gần nhà tôi đèu
trương bảng với dòng
chữ "Bán nhà" và quả
thật tôi không thể trách
ai được cả. Mọi người
đều muốn xa lánh chúng
tôi. Một hôm tôi nói với bố:
- Bố ơi, nhà mình dọn
đến ở nơi khác đi, mình
sẽ tìm một trang trại,
về đó con không phải đi
xa để lấy phân nữa. Tại
đó bố sẽ có tất cả và
cũng sẽ không có
những người láng giềng
phải phàn nàn về nhà
mình.
Bố lắc cái đầu hói, rầu
rĩ nói với tôi:
- Con ạ, bố cũng rất
muốn có một trang trại.
Nhưng nhà mình làm gì
có tiền mà mua nổi. Một
trang trại to tiền lắm.
Mà nhà ta thì bị phá sản
rồi. Chúng ta đành phải
ở lại đây thôi. Nhưng có
một điều bố thề với
con, bố sẽ chế ra một
loại phân không có mùi.
Rồi con xem, bố sẽ làm
loại phân hỗn hợp theo
công thức 100. Loại
phân sẽ không có mùi
và bố sẽ chỉ dùng loại
đó th
Tôi lắc đầu và bỏ đi nơi
khác. Tội nghiệp bố tôi.
Quả thật ông có ý nghĩ
tốt, nhưng thực tình tôi
không tin vào chuyện
người ta có thể làm ra
loại phân không có mùi.
Bố tôi làm đủ loại thí
nghiệm để pha chế loại
hỗn hợp 100. Ông lấy
hoa, ông trộn thêm
cả xà phòng và nước
hoa. Nhưng ông không
tài nào khử hết mùi hôi.
Chỗ nhà tôi vẫn sặc sụa
mùi hôi thối. Thậm chí
đến cả chiếc ô tô
chuyên đi đón học sinh
cũng tránh không đi qua
cổng nhà tôi. Tuy nhiên
cũng có một điều hay:
Tóc của bố tôi không
bị rụng nữa mà đang từ
từ mọc trở lại, vừa đen,
vừa dày.
Nhưng rồi đến một hôm
quả thực ông đã dạt
được mục đích. Ông đã
tạo ra một loại phân
hỗn hợp công thức 100.
Và thực tình loại phân
đó không có mùi khó
chịu, nó hoàn toàn khác
với loại bánh đúc phân
bò hỗn hợp hồi nào. Tôi
phấn khởi vô cùng và
từ nay chúng tôi sẽ
không còn có khó khăn
gì nữa.
Nhưng tôi lầm to. Loại
hỗn hợp 100 làm nảy
sinh một vấn đề, mà có
lẽ là vấn đề lớn nhất từ
trước tới nay.