PHẦN CUỐI
Hắn đứng bật dậy. Người hắn
loạng choạng. Từ sáng tới giờ
hắn có miếng nào trong bụng
đâu...!
Đói chịu hết xiết...! Muốn làm gì
thì cũng phải ăn cái đã... Mọi
chuyện tính sau....!
Tiệm phở đông nghẹt. Hắn bước
vô, đứng ngay xe. Mùi phở bốc
lên nồng nàng, thơm phức. Cái
mùi đủ làm cho người chết sống
dậy. Hắn ấp úng gọi:
- Bà chủ...!
Người đàn bà đứng nấu, đang
tất bật với múc, chan lên tô phở.
Mồ hôi nhể nhại. Nghe hắn gọi,
không thèm ngó, sẳng giọng:
- Tui không phải chủ. Chủ ngồi
trong kia kìa...
Hắn nuốt nước miếng ừng ực,
nói tiếp:
- Bán cho tui tô 30 ngàn nhiều
bánh được không...?
Chị ngừng tay, ngước lên nhìn
hắn:
- Vô bàn ngồi đi...!
Hắn tìm cho mình một chỗ trống,
ngồi xuống. Tô phở đầy vung,
thịt bò cả đống, được thằng nhỏ
bưng ra. Ngó chừng có phần còn
nhiều hơn những tô khác. Hắn
cắm cúi ăn, nghe từng miếng trôi
qua miệng rồi xuống cái bụng,
nghe cái ngọt ngào của từng
muổng nước lèo thấm ra da thịt.
Tới lúc hắn buông đũa, thì cái tô
sạch nhách, một miếng hành
cũng không còn. Mắt hắn sáng
lên..
Người hắn phấn chấn. Hắn kêu
tính tiền. Thằng nhỏ chạy lại, hắn
đưa tiền. Thằng nhỏ đếm:
- Thưa, mới 30, tô phở tới 35
ngàn chú ơi...!
Hắn sượng ngắt, chỉ tay về phía
người đàn bà:
- Tui kêu tô 30... mà chị...!
Thằng nhỏ day qua ngó chị như
hỏi. Vài người ngồi quanh ngó
qua hắn, nghi nghi, ngờ ngờ.
Không lẽ cái bộ dạng của hắn tệ
dữ vậy sao...?
Chị rời chỗ đứng đi về phía hắn,
ngó cái tô phở trống trơn, rồi
ngó hắn:
- Ăn được không chú Tư...? Đã no
bụng chưa...?
Hắn gật, rồi nhắc lại:
- Tui kêu tô 30...
Chị gạt ngang, cười:
- Ai chẳng có lúc quên. Cái này là
tui quên chứ không phải chú
quên, bỏ qua nhe...!
Giọng chị nhỏ lại:
- Tui để ý chú tự nảy giờ. Về quê
hả? Về đời lâu mau rồi...? Mới ra
hả...?
Hắn lại gật:
- Sáng nay...
Chị giằng lấy 30 ngàn trong tay
thằng nhỏ, nhét sâu vào túi áo
hắn, để tay ở đó một chập, rồi
nói lớn:
- Đi cho kịp chuyến xe, chú Tư...!
Lại Tư...! Hắn cu ky một mình, có
anh có em gì đâu mà Ba, mà Tư...!
Người đâu ngộ thiệt...! Quen biết
hồi nào đâu mà kêu hắn thứ Tư,
trật lất. Hắn nhìn chị, nghẹn
ngang. Lí nhí nói cám ơn, rồi đi
thẳng....
Ngoài cửa, một cặp trai gái vừa
tấp chiếc SH, nắm tay nhau đi vô,
cùng lúc với hắn đi ra. Tay hắn
giựt giựt. Cơ hội ngon ăn hết biết...! Hắn vịn tay lên ghi đông chiếc xe, lắc nhẹ như tình cờ đi ngang bị vướng, tay kia rờ lên túi. Thò luôn tay vô trong. Tấm giấy ra trại còn nguyên. Tiền chị nhét vô còn nguyên. Cây đoản mở khoá biến đâu mất....
Hắn thở dài, coi như xong...! Chắc Trời khiến...!
Hắn đi thật nhanh như chạy.
Tiếng chị vang theo sau lưng:
- Về khoẻ nhe chú Tư. Có lên chơi nhớ ghé nhe...!
Chị nói mà bàn tay của chị nắm lại, hình như có cái gì của hắn trong đó...!
ĐỌC XONG NHỚ LIKE
Nguồn: Facebook