Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Bảy, 22:37:13 - 23/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Truyện hay!]Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh!

Re: [Truyện hay!]Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh!

#20 » Gửi bài gửi bởi cryingboy » 18/08/2012 11:38 » @52471

-Thôi, chơi phóng phi tiêu đi Nhi

Quân kéo nó tới gian hàng phóng phi tiêu

-Ok

Nhưng, cảm thấy thiếu thiếu gì ấy nhỉ? À, thiếu hắn, nó quay qua hỏi hắn tức nhiên là không thể thiếu yếu tố mỉa mai và chọc cho tăng nhiệt độ.

-Anh chơi không? Sao cứ đi vòng vòng không vậy? không chừng người ta tưởng anh ăn trộm đó- mặt gian tà

-Không thích- ngắn gọn

Nó bĩu môi, phí lời làm gì với một tên lạnh lùng và đáng gét như hắn. Bắt đầu tiếp niềm vui của riêng mình, nó lấy mấy cái phi tiêu, nhiệm vụ của nó bây giờ là phải phóng trúng vào các lá bài được đặt thưa thớt trên tường

“Ax, để cách xa như vậy thì làm sao mà trúng được chứ……. A, hay là mình làm giống trên phim nhỉ? (phim Mr.Bean ý) Lấy lá bài gắn vô rồi ném là thắng chắc thôi,hehe”

Nó cười gian xảo nhưng lại được dập tắt nhanh chóng khi phát hiện ra là mình thiếu một yếu tố quan trọng

-Bài đâu mà gắn???- hét lên tức tối

-Bài ở kia kìa- Quân chỉ

-Ờ…..

Chuẩn bị tinh thần, tạo dáng(=_=), tập trung cao độ, vào thế phóng

Phập…. phập

Kết quả: HỤT…..

-Hụt hết rồi, còn một cái à, liều ăn nhiều vậy……

Nó nhắm mắt lại và phóng theo quán tính

Tập trung cao độ, cảm giác bằng tay, tai, não,…… nói chung là gì cũng được ngoại trừ mắt

Phập

-Aaaa….. trúng rồi……. Yeah, yeah- nó nắm tay Quân, nhảy tưng tưng mà nào có biết đâu lúc nó nhắm mắt lại Quân đã lấy một cái phi tiêu khác phóng trúng, chứ thiệt ra cái của nó “theo quán tính” đi đâu luôn rồi (~^-^~)

“Ngốc thật”- hắn chỉ biết lắc đầu vì sự ngu ngơ của nó, nghĩ lại thì cảm thấy, tại sao nó có thể vui trước gia đình như vậy, còn hắn thì không?

Và phần thưởng của nó (vì nhắm mắt) là một con vịt nhựa để cho nó chơi lúc đi tắm (~_~)


-Haizzz…, cái bác này thật là, làm như mình con nít không bằng….

-Cô nghĩ là mình lớn lắm sao hả đồ ngốc?- lại móc

-Hứ, kệ tôi, anh ném…. à quên, anh phi được như tôi không mà nói

-Rõ ngốc- xúc tích

“Cái tên đáng gét này, giỏi như tôi đi rồi hãy nói chứ(tưởng bở), không được nên gây sự chứ gì”- nó muốn nhào vô đập vào đầu hắn mà đâu có dám, vì hắn cao hơn nó một cái đầu và hắn “võ công thâm hậu” hơn nó.

Phát hiện mục tiêu, nó liền lên tiếng thách đấu. Mục tiêu của nó là trò ném lon. Nơi có 3 cái lon chồng lên nhau làm sao trong 3 lần chơi mà phải đổ được cả 3 và vấn để ở đây là mấy cái lon được chồng thẳng đứng chứ không chồng theo kim tự tháp. Cho nên có thể thấy, để đổ được thì rất khó

-Tôi thách anh thắng được trò đó

-Được thôi, mở mắt to ra mà nhìn

Hắn tới lấy 3 trái banh, tạo dáng (~_~), tập trung cao độ,…..

Vụt….. vụt….. vụt…….

Không gian bỗng im lặng bất thường

Ào……..ào……..ào

Nó há hốc mồm, theo sau tiếng những cái lon đổ là…..

-Hú….hú….hú “anh đó giỏi quá”….”Đã đẹp trai mà còn chơi giỏi”….. “người đâu mà hoàn hảo thấy sợ”……..- một thứ tạp âm

Nó giật mình nhìn lại, trời đất, chỗ này đã bị vây kín lại, mọi người nhào tới để xem hắn ném, hắn cứ như người nổi tiếng vậy, nhưng câu nó nghe được nhiều nhất đó là “vừa lạnh lùng, manly, hấp dẫn”……

Đúng vậy, đám con gái bị cuốn hút bởi vẻ bề ngoài của hắn, bởi vẻ lạnh lùng bên ngoài. Còn Quân thì ấm áp quá nên ít cô bám theo.

Hắn thắng được phần thưởng “lớn” nhất của trò chơi. Phần thưởng là một……. con thỏ bông “bự” bằng hai gang tay (~^-^~ giải nhất đây ư, keo quá xá). Hắn cầm con thỏ bỏ đi một mạch

Nó chạy theo

-Oa…. Cho tôi đi….. (thách cho đã rồi xin)

-Không- hắn thốt lên một từ mà nó như vỡ thành từng mảnh

“Tôi phải có được nó”

Nó chạy tới nắm lấy tay hắn lay lay

-Cho tôi đi mà…….đi mà…….đi mà……..

Hắn thoáng đỏ mặt, nhìn mặt nó dễ thương quá

-Cầm lấy đi và tránh xa tôi ra

-Hehehe, iu quá iu quá……… iu bé thỏ bông ^-^

Nó cầm con thỏ mà hí hửng, vừa đi vừa cười nhưng……mấy cô gái xung quanh cứ nhìn chằm chằm con thỏ của nó như muốn cướp vậy. Không được, nó liền lấy cất vào cái túi của Quân…..

Cứ mải chơi mà loay hoay một lúc, nó biến đâu mất tiêu…..

-Bảo Nhi đâu rồi?- Quân hỏi hắn

-Cô ta đi với cậu mà!

-Nhưng đi đâu mất rồi…..

Nghĩ rồi Quân lấy điện thoại ra gọi….

Tít……. “Thuê bao qui khách vừa gọi hiện……” chưa nói hết câu, Quân tắt máy (chắc thuộc rồi )

-Tôi với cậu chia nhau ra tìm đi, cô ta vừa giảm dị ứng nên vẫn còn yếu, tìm mau đi

Rồi mỗi người chia nhau một hướng…….
cryingboy
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸30/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=6123

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic6123-19.html#p52471

Quay về Thơ, truyện ngắn