Chapter 8: Lăng mộ không yên tĩnh
Part I: Kẻ phiền phức
12:00A.M Monday, December 21th, 2013 tại Giza , Ai Cập...
Hai đội ZL121 - do Jack và Mary dẫn đầu - và đội SZ - do Daisy là trưởng nhóm - đã đổ bộ được 2 ngày. Họ tìm kiếm nơi mà Dr Igorhướng dẫn trong suốt thời gian ấy nhưng vẫn không được.
Trong suốt 2 ngày này, cũng như mọi ngày khác kể từ khi cô gia nhập GR, luôn thật khủng khiếp. Không phải vì quân địch, hay vết thương nào, mà vì gã Chris Thomson.
Chris Thomson là thành viên có nhóm ZL121. Vẻ ngoài của anh tacũng chẳng tệ. Anh cũng là mục tiêu của nhiều cô gái, nhưng ngoại trừ mục tiêu của chính anh ta : Daisy. Anh chàng này tính tình khá là hài hước và có vẻ kênh kiệu, đôi khi nụ cười hơi“tinh quái”. Anh ta luôn thích những thứ tốt đẹp và giảm nhẹ thất bại, câu nói thường ngày khi ra trận của anh ta mà! “Chúng đưa các người đến để tiêu diệt ta ư? Chuyện hài hước gì thế này?” và tất nhiên chẳng tên địch nào không rủa anh ta khi nghe câu này.
Hắn vẫn theo Daisy hàng ngày, hình như không gặp “nàng” ngày nào là hắn không ăn khôngngủ được (và có lẽ cũng có nhiều tên khác như hắn). Với hắn thì việc cưa đổ nàng hoa hậu khó tính này là mục tiêu lớn hơn cả tiêu diệt lực lượng BL ngày xưa. Nhưng với Daisy thì đó là ác mộng! Cứ xem cái bộ tóccủa hắn, rồi cả cái tính lúc nào cũng có thể cười với giọng không thể chịu được với cô nàng thì làm sao đó là thiên đường? Nhưng mà muốn đi theoJack thì đành phải “chịu trận” với tên này thôi - Cô tự an ủi mình.
Hôm nay cũng vậy, cô lại phải đối phó với tên này :
- Daisy à, em thấy nơi nào thế nào? - Hắn cố gắng tìm một câu hỏi nào đó sau 2 ngày thất bại ê chề.
- Nó tuyệt lắm, em có thể nghiên cứu nhiều thứ - cô buộc phải trả lời - nhưng mà nó thật khủng khiếp khi có anh ở đây! - Daisy muốn dội "gáo nước lạnh" vào kẻ rắc rối kia.
- Coi nào - anh chàng rắn mặt - sao em lại nói vậy? Anh có thể giúp đỡ em mà!
- Thật chứ? Anh giúp gì được emnào? - Cô buông mắt khỏi bức tường và nhìn vào kẻ sau lưng.
- Vệ sĩ của em chẳng hạn - anh chàng giữ nguyên nụ cười thường thấy - anh sẽ không để tên nào đụng vào em đâu. Em chỉviệc ở gần anh thôi!
Bỗng như mặt hắn rát chưa từng thấy. Daisy cho hắn 1 cái tán như trời giáng rồi bỏ đi.
- Dai...Dai...sy, sao em nỡ... - anh chàng tội nghiệp kia ôm má gọi theo...
Daisy rút điện đàm ra :
- Anh đang ở đâu vậy Jack? Có phát hiện gì không? - cô nàng chuyển giọng ngay, dịu dàng và ngọt ngào.
- Ồ, anh vừa định gọi em. Em hãyđến đây đi, Mary vừa tìm thấy cái này.
Lại nghe tiếng "Mary", cô nàng lại bực mình.
- Thế nào? Anh phát hiện gì vậy?- Daisy, vẫn giọng ngọt ngào.
Câu hỏi của Daisy hình như hơi thừa, vì cô có thể thấy ngay trước mắt mình.
(máy dịch)
- Một phát hiện tuyệt vời! Chúng ta vào trong chứ? - Daisy thích thú.
Họ tiến vào và nhận ra ngay thứ mà Dr Igor đã báo. Bản tính thíchkhám phá của Daisy khiến cô muốn tìm hiểu ngay.
- Chúng ta thử trước xem, chuyện gì nguy hiểm có thể xảy ra được chứ? - Daisy muốn thúc giục 2 người kia - Dr Igor bảo đãvô hiệu hoá bẫy rồi mà!
- Chúng ta nên gọi những người khác đã! - Jack khuyên.
- Thôi nào, em cũng muốn xem thử nó như thế nào - Mary cũng tò mò như Daisy.
Jack không cản họ. Bản thân anh cũng muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra. Daisy nhanh chóng gõ vào 2 cái bình kia. Nhưng sự việc không đơn giản như họ nghĩ. Nền đất họ đang đứng bỗng đổ sụp. 3 người rơi vào bóng tối, không tìm thấy điểm dừng.
- Chúng ta sẽ đến đâu đây? - Jackhỏi to.
Chưa hết câu thì anh đã thấy một luồng ánh sáng bên dưới, và chỉ chút sau, anh nhanh chóng rơi xuống một hồ nước lớn. Mary và Daisy cũng vậy.
- May quá, anh không nghĩ mình còn sống cơ đấy!
Không nói gì thêm, cả 3 kinh ngạc trước vẻ đẹp mà họ thấy.
Kỳ tới : Bộ ba Jack-Mary-Daisy đãrơi xuống một nơi kỳ bí. Đây là đâu? Mời các bạn đón xem Part II: Lăng mộ cổ.