12.
Váy của cô bay lên
Lớp học đang yên tĩnh, đây đó vang lên tiếng nói chuyện của lớp bên cạnh . Bỗng cómột luồng gió nhẹ hất tung váy cô giáo lên .
Cuộc khẩu cung bắt đầu:
- Misa! Váy cô vừa baylên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy bắp chân cô .
- Đuổi học 1 ngày .
- Maika! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy đầu gối cô
- Đuổi học 1 tuần .
- Sasa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy đùi cô .
- Đuổi học 1 tháng
- Vova! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
Vova xách cặp lên:
- Chào tạm biệt các bạn, hichic, hẹn 1 nămnũa tớ quay lại.
13.
Lớn lên, Vova quyết định không chọn nghề bác sĩ trị rối loạn tìnhdục nữa mà đi theo nghề... giảng đạo. Buổi đầu tiên đi giảng,Vova hỏi:
- Hỡi các con, các con có biết hôm nay ta giảng gì không?
- Dạ không ạ! - toàn thể các con trả lời.
- Thế nếu các con chưa biết gì cả về cái ta sẽ giảng thì ta giảng cũng vô ích!
Nói đoạn quay ra đi vềthẳng.
Ngày hôm sau, Vova lại hỏi tiếp như hôm trước. Toàn thể đồng thanh:
- Có!
- Nếu các con đã biết hết rồi thì ta giảng cũng bằng thừa!
Xong lại đi về tiếp.
Ngày thứ ba, Vova lại hỏi như hai ngày trước. Rút kinh nghiệm, lần này các con chia nhau một nửatrả lời không, một nửatrả lời có.
- Vậy thì những ai đã biết sẽ dạy cho ai chưa biết! - Vova trả lời, và lại cắp *** ra về.
14.
Đúng rồi!
Trong giờ học, cô giáomuốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh nhỏ tuổi; cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:
- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
- Bê tông ạ!
Cô giáo:
- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
- Con bò ạ!
- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
Vova lẩm bẩm, từ phía cuối lớp:
- Đúng là lũ điên!
Cô giáo:
- Em đứng lên ngay, sao em toàn nói bậy bạ thế hả?
Vova:
- Thế em hỏi cô một câu được không?
Cô giáo thận trọng:
- Em thử nói đi!
- Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiếnthẳng đến tát rất kêu vào mặt Vova.
Vova xoa xoa má:
- Đúng rồi! Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa!
15.
Vova chạy lai hỏi mẹ
Me ơi, trẻ con có sinh em bé được không?
- Không
Nó liền quay sang nói voi Natasa
- Đấy mà . . tớ đã nói mà cậu cứ lo, mình chơi tiếp trò đó đi.
16.
cô giáo dẫn học sinh đitham quan công trường.
Vừa tới nơi thì xảy ra tai nạn: một công nhânrơi từ tầng 4 ngôi nhàmới xây xuống đất.
Sau buổi tham quan côgiáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên :
- Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã ?
- Masa giơ tay : thưa cô vì chú công í không tuân thủ quy tắc an toàn lao động a.
- Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào?
- Kôlia : Thưa cô có thể chú ấy bị cảm .
- Cũng không loại trừ khả năng này. Thế cònVova , em nghĩ sao ?
- Chú ấy ngã vì chửi mẹ em !
- Thế là thế nào ? Chúấy chửi mẹ em khi nào?
- Chú ấy bảo : thằng ôn kia, đ.m m đừng có rung thang nữa.
17.
Bố của Vova là một bác sĩ ...Một hôm đangchơi đùa cùng Natasa ở nhà. Bất thình lình, Natasa mở một cánh cửa tủ và hét lên sợ hãi khi nhìn thấy một bộ xương người.
- Không việc gì cả - Vova nói - Bố tớ cất ởđây lâu rồi.
- Thật không? Tại sao?
- Tớ không rõ... Có thể đấy là bệnh nhân đầu tiên của bố tớ.