- Thế sao anh lại đánh?
- Không nhân dịp này trả
thù thì còn chờ đến bao
giờ nữa?
Nói rồi Ngộ Không làm bộ
sợ sệt quỳ xuống nói:-
COn không nhận ra sư
phụ, chết thật.
- không phải tại con, tại ta
- Đường Tam Tạng thều
thào - chỉ tại ta đuổi con
đi.
- Sao sư phụ lại ở đây? -
Tiểu Bạch Long hỏi.
- Có một cô gái xin hồ ly
tinh tha cho ta.
- hừ, con hồ ly bố láo
này, phải luộc nó mới
được.Nói rồi Tôn Ngộ
Không biến thành một
con ruồi bay vào động.
* * *
Hồ ly tinh vào động thấy
phu nhân mình đang
nằm đó ủ rũ.
- What the metter, phu
nhân?
- Lâu rồi mà chàng chẳng
có quà cho người ta.
THiếp tủi thân quá. - phu
nhân thút thít.
- Muỗi, ta có 3 con @, 2
chiếc Mescedes mới cáu,
em thích cái nào chứ
chọn.
- Không thèm.
- Viên kim cương 7 Kara
thì sao?
- Không muốn.
- Thế nàng muốn cái quái
gì?
- Thiếp thấy một cái áo
đuôi chồn rất hợp thời
trang, chàng cho thiếp đi.
- Cái gì? Hồ ly tinh bọn ta
không có đuôi thì chỉ còn
nước die thôi.
- Chàng cho thiếp đi - phu
nhân khóc rống lên - cho
đi.
Hồ ly đau đầu quá bèn
tháo đuôi của minh ra nói:
- Nhớ chơi xong trả luôn
nhé.Phu nhân cầm chiếc
đuôi rồi khẹc khẹc:
- Chết mày rồi cáo ơi.Dứt
lời, Tôn Ngộ Không hiện
nguyên hình, đập một
phát chết tươi.Phu nhân
yêu quái chạy ra:
- Giải quyết xong chưa?
Tôn Ngộ Không cười:- Ok,
tặng phu nhân cái đuôi
cáo này.
Phu nhân khóc rống lên:-
Sao mi lại giết nó? Nó là
chồng ta cơ mà, nó chiều
ta thế cơ mà.Tôn Ngộ
Không bị nước mắt,
nước mũi của nàng văng
tối tăm mặt mũi, không
biết nói gì hơn.