Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 09:21:35 - 25/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Truyện " Nhắm mắt lại và em sẽ biến mất trong 3s"

Re: Truyện " Nhắm mắt lại và em sẽ biến mất trong 3s"

#2 » Gửi bài gửi bởi Nhendocyb89 » 12/10/2012 00:29 » @85802

Nội dung: - Cô đến đây để nói lại cái chuyện tốt đẹp ấy hả? - Anh ngắt lời.
- Anh nghe em nói đã...
- Tôi không cần phải nghe nhữnglời ngụy biện của cô.
Anh xoay người định bỏ đi. Cô níu tay anh lại. Anh bực mình, hấtmạnh tay, cô ngã nhào ra đất. Cô cứ tưởng mình đã cạn nước mắt rồi, nhưng đến lúc này nước mắt lại trào ra. Cô đứng dậy, chạy đến chặn đầu anh.
- Cô làm cái gì thế? - Anh nổi giận.
- Em đã bảo là có chuyện cần nói mà. - Cô nức nở.
- Tôi không muốn nghe. - Anh quát. - Biến đi! Cô không thấy mình dơ bẩn hả. Cô muốn nói gì? Muốn giải thích? Cô giải thích đi! Giải thích cho tôi sao thằng đấy lại bế cô lên xe đi? Giải thích sao đêm ấy cô ngủ ở nhà thằng chết tiệt ấy đi? Cô nói tôi nghe xem nào!
Anh nạt nộ cô, nhìn cô với ánh mắt căm hận.Anh tiến dần về phía cô, còn cô cứ thế lùi dần.
- Cô giải thích đi! Giải thích cho tôi 1 lí do chính đáng xem!
- Anh có để em giải thích không? - Cô ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn anh. - Anh đã bao giờ nghe em giải thích chưa? Anh nói em lăng nhăng, nói em trơ trẽn, bỏ chồngđể gian díuvới thằng đàn ông khác. Vậy anh thì sao? Anh đang làm gì? Cô ta là gì của anh?
Cô phẫn nộ, chỉ tay về phía cô gái kia. Cô ta ngơ ngác, bất giác lùi lại.
- Im mồm! - Anh quát to.
- Anh bảo em nói mà. Anh bảo em giải thích cho anh nghe cơ mà. Em là vợ anh, em có quyền tra hỏi anh giống như anh tra hỏiem. Giờ anh nói đi, anh vừa làm gì với cô ta? Anhnói đi!
Bốp!
1 cái tát giáng trời. Cô lảo đảo ngã xuống đất. Anh nhìn cô, lồng ngực phập phồng.
- Đê tiện!
Cô lấy tay xoa nhẹ vết bỏng rát trên mặt, ngước mắt nhìn anh.
- Đúng! Em đê tiện. Nhưng ít ra em biết lắng nghe người khác. Còn anh, anh đã bao giờ lắng nghe em chưa? Anh đã bao giờ tin tưởng em chưa? Anh áp đặt, anh bá đạo, quản lí cuộc sống của em. Em đã than phiền với anhchưa? Cô từ từ đứng dậy, vén lại mái tóc rối bù, tiếp tục nói trong nước mắt.
- Anh không cần biết thực hư đúng hay sai, anh chỉ cần biết rằng anh nhìn thấy như vậy thì cónghĩa sự việc đúng như anh nghĩ.Anh có hiểu cảm giác của em không? Anhcó cho em chứng minh mình trong sạch không? Anh nói vì anh yêu em nên mới thế. Yêu? Cái thứ anh cho em gọi là tình yêu sao? Anh nhìn cô, ánh mắt cũng dịu bớt đi vài phần. Anh quay người bỏ đi. Cô chạy theo anh.
- Tránh ra. - Anh gằn giọng.
- Hôm nay chúng ta phải nói rõ ràng mọi chuyện. - Cô kiên định
đáp.
- Tôi nhắc lại lần nữa. Tránh ra!
Cô vẫn ngang bướng, trừng mắt nhìn anh. 2 người đứng im nhìn nhau, cuối cùng, cô là người lên tiếng.
- Anh...có yêu em không?
Ánh mắt anh lộ rõ sự ngạc nhiên, nhưng sự kiêu ngạo của 1 thằng đàn ông lại không cho anh trả lời"Có". Anh nhếch môi, nhìn cô.
- Yêu? Tôi từng yêu cô. Nhưng bây giờ thứ duy nhất còn lại đối với cô là hận. Tôi hận cô.
- Vậy, anh muốn em làm thế nào?
- Cô chớp chớp đôi mắt nhìn anh.Đôi mắt khiến anh nhớ lại quãng thời gian họ hạnh phúc bên nhau.
- Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Cô mỉm cười, kiễng chân lên hôn anh. Anh ngạc nhiên, chưa kịp phản ứng, cô lấy tay che mắt anh,thì thầm vào tai anh.
- Nhắm mắt lại, em sẽ biến mất trong 3s.
Anh nhắm mắt. Nhưng trong đầu lại quanh quẩn nụ cười khi nãy của cô. Nụ cười như dự báo trước có điều gì đó không lành.
1s.
2s.
3s.
Két!!!
Rầm!!!
Anh giật mình mở mắt. Cảnh tượng kinh hoàng hiện ra trước mắt anh. Trái tim anh như vỡ tan thành từng mảnh, lồng ngực tự nhiên thắt lại, 1 cơn đau vô hình ập đến. Cô -người đàn bà mà anh vừa tàn nhẫn ruồng bỏ - đang nằm giữa vũng máu đỏ tươi trên lòng đường. Máu hòa quyện vào chiếc áo khoác đỏ mà cô đang mặc, trông càng chói mắt. Anh lao ra ôm lấy cơ thể mềm nhũn củacô, liên tục gọi têncô. Người tài xế mở cửa xe, chạy vụt đi. Anh mặc kệ, ôm chặt lấy cô, gào người giúp đỡ. Nhưng đường phố im lặng, tiếng gào của anh nghe càng mông lung, xa vời. Nước mắt trào ra, máu cô thấm vào bộ quần áo anh đang mặc, gương mặt cô nhợt nhạt, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười mãn nguyện. Anh gào khóc, sự hối hận tràn ngập tâm trí anh. Người đàn bà ích kỉ này, sao lại có thể làm việc này chứ?Tại sao lại khờ đến thế? Tại sao lại làm việc ngu ngốc đến thế? Anh ôm chặt lấy cô, liên tục lặp lại câu"Anh xin lỗi!" Lúc này, một vài người bắt đầu chạy ra, có người gọi cấp cứu, có
người lại gần xem tình hình thế nào. Anh vẫn một mực khư khư ôm chặt cô, đầu cô tựa vào vai anh, thân hình cô nằm gọn trongvòng tay rộng lớn của anh. Cô từ từ mở mắt, mọi thứ xung quanh đều mờ ảo, duy nhất chỉ có hình ảnh của anh là rõ. Cô khẽ thì thầm vào tai anh trước khi mí mắt hoàn toànsụp xuống.
- Em yêu anh.
3 ngày sau. Tại nghĩa trang. Cô đứng bên cạnh những người thân của mình. Họ đang khócthương xót cho con người tội nghiệp đang nằm trong quan tài ấy. Người đàn ông mặc đồ đen, gương mặt tiều tụy, đôi mắt hốc hác sưng đỏ. Anh đang ôm tấm di ảnh của cô, 1 vài giọt nước mắt lăn trên má anh. Cô lại gần anh, tựa đầu vào vai anh, như cảmnhận chút hơi ấm còn lại từ anh. Tiếng khóc ngày càng to, mẹ cô, ba cô, bạn bè cô, và anh

Những người đã like Nhendocyb89 bởi bài viết có ích này:
haoaxpt
Nhendocyb89
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️8/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸57/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=8263

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic8263-1.html#p85802

Quay về Thơ, truyện ngắn