-Cháu xin 2 bác, 2 bác đồng ý giúpcháu, đây là điều cuối cùng cháu có thể làm được cho Trang. Cuộc sống từ nay về sau của cháu, cháuchấp nhận, cháu sẽ tự lo đc.
-Nhưng mà, chúng tôi không thể làm thế với cậu, chính tôi đã cản cậu với...
-Ngày đấy, cháu đã đồng í làm theo lời bác vìcuộc sống của Trang, bây giờ vẫn vì cuộc sống của Trang, cháu mong 2 bác đồngí.
....
..
-Nó khóc trước mặt ba mẹ, k biết làm như nào, thương con nên ba mẹ đồng í, tội cho nó quá. Ở hiền gặp lành mà sao nó lại gặp điều tai ác như thế. Ba mẹ định sau khinó hiến mắt cho con, ba mẹ sẽ trucấp tiền cho nó mỗi tháng, để nó có đủ ăn đủ mặc đợi đến khi nào có người nào hiến mắt, ba mẹ sẽ chữa lại cho nó.
..
Rồi mẹ Trang cũng bật khóc.
-Thế mà, chưa kịp đền đáp cho nócái gì mà nó đã..... Mẹ xin lỗi, ngày xưa mẹ đã ngăn cấm con với nó. Nó làm thế đều là vì con thôi, mẹ không tốt.
-Con đừng trách nó nữa, cùng bố mẹ đến thắp hương cho nó đi.
....
Trang ngã quỵ xuống, mắt cay cay, Trang bậtkhóc. khóc như chưa bao giờ được khóc, như ngày xưa lúc nó nói chia tay Trang.
....
Nhìn tấm di ảnh của nó, vẫn đôi mắt dịu dàng nhìn nó như ngày nào, khóe môi vẫn nhô lên vì chiếcrăng khểnh.
Trang đau xót, hối hận vì đã không cố gắng tìm hiểu lí do nó chia tay Trang, mà chỉ cố gắng níukéo nó. Nước mắt Trang tuôn ra nhưng không khóc thành tiếng.
Vào phòng nó, mọi thứ vẫn ngăn nắp, vẫn bố trí như ngày Trang và nó yêu nhau, tấm ảnh 2 đứa chụp chung vẫn trên chiếc bàn học, chiếc gối Trang tặng vẫn gọn gàng nơi đầu giường.
...
Huy bước vào.. Rồi 1 lúc sau đưa cho Trang 1chiếc hộp.
-Tớ nghĩ nó là dành cho bạn..
....
..
Đến nhà, Trang mở chiếc hộp ra, tất cả mọi thứ mà Trang tặng nó, đều nằm trong này.. Chiếc vòng cổ, chiếc nhẫn móc treo chìa khóa..v..v. Và 1 lá thư nó để lại choTrang, đêm mà trước khi Trang vànó phẫu thuật giác mạc.
...
..
"em à, anh không hi vọng 1 ngày nào đó em đọc được những dòngnày. Vì khi ấy là lúc anh không cònnữa, k còn dõi theo em được nữa.
Chưa 1 lúc nào anh hết yêu em, chưa 1 phút nào anh quên đi em.. người con gái đầu tiênvà duy nhất quan tâm anh, yêu thương anh, ở bên anh... anh xin lỗi, xin lỗi vì đã không thể đi cùng em hếtđoạn đường như anh vẫnhứa, k chăm sóc cho em những lúc em đau ốm, không thể nấu món chè đỗ đen mà em thích cho em ăn, không thể cõng em những lúc emthấy mỏi. Xin lỗi vì anh đã làm em khóc rất nhiều, xin lỗi vì đã phải tỏ ra vô cảmvới em, phải để em thất vọng vì anh. Xin lỗi vìđã làm vợ đau lòng, vợ đau như thế nào, anhđau gấp trăm lần như thế. Xinlỗi vì đã không thể yêu em được nữa...
A viết những lời này, có lẽ chẳng cho ai đọc, chẳng ai đọc được..Nhưng anh cứ viết, vì sauhôm nay, có lẽ anh không bao giờviết được nữa, anh sẽ ngắm nhìn em thật lâu.. Vì có lẽ anh sẽ khôngbao giờ được thấy em 1 lần nào nữa.
Em là hạnh phúc của anh, anh không giữ được hạnh phúc ấy, thìcó lẽ anh sẽ bảo vệ hạnh phúc củaem.Vì em hạnh phúc, cũng coinhư anh hạnh phúc rồi.Anh đã hi sinh tình yêu của mình 1 lần để em có 1 cuộc sống thật tốt, thì chẳng có lí do nào mà anh không hi sinh lần nữa để bảo vệ nó. Nhìnem vui cười, nụ cười mà anh chưabao giờ quên..anh đã đánh cắp nó.Rồi có người lấy lại được, trả về cho em. Thì anh hiểu anh nên làm gì lúc này... Quên em, nói thì dễ. Nhưng đó là điều khó nhất màanh phải làm.
Em hãy cố gắng sống thật hạnh phúc, như mình đã từng có.. À không, phải hạnh phúc hơn thế em nhé.Đâu đó vẫn có anh dõi theo em, dù không nhìn thấy em.. Nhưng anh vẫn luôn đi đằng sau em, dù đi chậm nhưng nếu 1 ngàynào em cần, anh vẫn sẽ đuổi kịp đượcmà. Vợ yêu của anh. Hạnh phúc nhé..."