#21 19 Tháng mười 2012
Chương 2:thu dọn hiện trường.
-Alô,115 đấy hả?cho 1 xe cứu thương....à..không...
Không cứu đc nữa rồi.-giọng nói như thức tỉnh là đã khôg còn kịp nữa.
-Alô,đầu dây bên kia còn nghe máy khôngạ??alô...alô...tút...tút...
Rầm!!!
-có việc gì mà anh đến muộn quá vậy?phòng anh mất điện à??
Tiếng ông quản lý ký túc xá ngái ngủ vang lên....
-Xuân chết rồi....
-Gì??đừng giỡn nhé!khuya rồi đấy.
-Không...là thật.(giọng tôi lắp bắp)...tôi đã ở đó,cô ta tự tử...tôi đã cố sức ngăn cản...nhưng...
-Im!!dẫn tôi đến đó,ký túc xá chỉ mới hoạt động 1 tháng. Tôi không muốn nó bỏ hoang...
Sau đó ông ta gọi điện thêm vài tên mặtmũi bặm trợn đến dọn dẹp hiện trường...
Tại nơi xảy ra vụ việc...
-Ôi mẹ ơi...kinh quá.-1 tên trong số chúng kêu lên.
-Mày im đi được không?sau khu chung cư còn bãi đất trống dùng để làm bãi giữ xe. Chôn sau đó đi.
Giọng ông quản lý đanh thép,gằn lên.
Lũ đó mang cái xác đem sau bãi đất...
Ông ta ở lại quét dọn hiện trường,phút chốc máu me đã không còn nữa.
-Thế còn ai biết chuyện này không?-ông hỏi tôi.
-Không,chỉ mình tôi.
-Thế còn gia đình...
Tôi cắt ngang-Cô ấy là trẻ mồ côi.(nói thế thôi chứ không lẽ lại nói bỏ nhà đi bụi)
-Vậy thì ổn rồi,mau thu xếp đồ đạc của cô ta rồi đốt đi. Cô ta ở phòng nào?tôi đi cùng anh.
-Đi theo tôi.
Vừa nói 2 người vừa bước lên phòng của cô ta.
-Mệt phết!tầng nào phòng mấy mà lâu thế??-vừa nói ông quản lý vừa thở những hơi nặng nhọc.
-Tầng 13,phòng 88.
Bất giác khẽ rùng lên...không lẽ...chết là do trời đã sắp đặt??
Lúc đó ở dưới bãi đất trống...
-đào nhanh đi tao sắp ói rồi.
-tao thấy con này nhìn ngon quá mậy.
Bốp!!ngu này....tiếng 1 tên trong số đó.
-dâm vừa thôi mày...xác chết mà cũng không tha. Ngon mày ăn đi.
-thôi...xin kiếu.-tên hồi nãy
Vứt cái xác xuống,chuẩn bị lấp đất.
-Ê...cái đầu con nhỏ đó đâu?
-Mau đi tìm đi,vl...-1 thằng làu bàu.
Đổ xô đi tìm cái đầu của Xuân.
-Thấy chưa?
-chưa...
-tao sợ quá...không lẽ nó...nó...
-im và hãy tìm đi...-1 đứa tỏ ra can đảm.
-Ah!!đây rồi làm bố tìm mãi-thằng đạica lẩm bẩm.
Vứt xuống lấp đất đi tụi bay...bỗng nhiên 1 cơn gió mạnh thổi qua làm mấytên côn đồ đó nhắm mắt nhắm mũi cho bụi khỏi vào nhưng đâu có ai biết là chiếc đầu đó đã 'bốc hơi".
Ké....é...é....t.
-Ông vào đi.-tôi nói.
-Alô!chúng mày làm xong rồi thì rửa tay cho sạch rồi lên đây khuân đồ...tút.-tiếng ông quản lý hách dịch.
Tôi bước vào...nhìn lại căn phòng này,có lẽ sẽ không về đây nữa...mà có về,cũng sẽ rất lâu.
Bước vào phòng ngủ,bất giác nhớ tới mảnh giấy vội vàng xem trước khi chết cô ta viết những gì