CHƯƠNG 5: điềm xấu.
Sau khi tắm tôi không biết gì nằm trên giường ngủ luôn...6h mới dậy.
-Tâm đâu lấy anh cốc nước,tiện thể xemmấy h rồi??
1 phút....2 phút...3 phút....
-Ê Tâm mày đâu rồi??
Tôi bước ra khỏi giường,thay quần áo rồi đi ra khỏi phòng...mở cửa ra gió to lạnh toát cả người.
Thôi thì ngồi yên trong phòng vậy...
Lấy máy ra nhắn tin cho tụi nó hỏi thìthằng em họ mình không qua đó. Thế quái nó đi đâu nhỉ??
Đang trách thì có tiếng rên hừ hừ trong phòng tắm...
-Hê...tắm mà cũng phải phô trương thế sao?-tôi nghĩ.
Tiến lại gần cửa tôi gõ,lại nói:
-Tâm,em trong đó à??
Vẫn không trả lời,đánh bạo chạy đến vali lấy cái kiếng Chiếu Yêu vừa lấy thêm mấy tấm bùa khi đi chơi ở Sài Gòn.
Bay vào mở cửa sô lô '1 vs 1" với thứ gì trong đó luôn!!!!ai dè...
Haizz...bố bệnh thằng này hù mình mấy lần,vừa ị vừa cắm tai phone nghe nhạc sàn. Chả trách kêu không nghe. Đánh vào đầu nó 1 phát.
-Ơ...sao đánh em??
-Tại mày lấy máy nghe nhạc của tao trả đây.
Nói xong tôi giật lại luôn...đi ra đóng cửa nhà tắm lại.
Bay vèo xuống giường bằng tư thế không thể đẹp hơn.
Khu chung cư này lớn thế này không biết còn bao nhiêu người ở lại,nhất định phải tìm cho ra lẽ.
Đang nghe nhạc tự nhiên 'tôi hận....hận....rẹt....r....ẹ....ẹt....". Nhạc mìnhcó tải bài ńày à???
Next song-bấm.
Đang nghe inconsolable thì lại như thế...bực...không lẽ thẻ nhớ bị virus.
Đang định tháo ra thì tiếng từ tai phone phát ra 1 tràng cười sắc như dao cắm phập vào tai...quăng luôn cái TTPOD.
Tim đập mạnh,thay đồ,vừa lúc thằng em họ bước ra chụp lấy tay nó phóng ra bên ngoài. Mặc cho gió lạnh chạy đến phòng của mấy đứa còn lại bảo tụi nó phóng thật nhanh xuống tầng trệt.
May là không có gì...tôi ngước nhìn lên cao...
-Cậu điên à???sao thế?-lần này thằng Jack phệ đã lên tiếng.
Tôi trấn tĩnh,quay mặt lại nói với mọi người...
-À 18h30 rồi vào căng tin ăn chút gì thôi,tôi thấy khu chung cư này đông nên sợ hết chỗ ý mà.
-Ô hay lúc nãy vừa hết khoai tây chiên.
Thằng Jack này...ôi đúng là phệ.
-Lần này thì cậu chuẩn bị tốt đấy chứ nhỉ?mọi khi...hahaha-tiếng Jimmy đen thui cười phá lên chọc quê.
-Thôi đi đến căng tin thôi,phiền qúa...
Tất cả đều:'OK,đi thôi".
Bước vào căng tin,không gian lặng như tờ không như tôi tưởng tượng,không cókhông khí của nơi ăn uống và trò truyện thoải mái như ở đây đc.
Trong ńày có khoảng 20 người nhưng đều lầm lỳ ít nói,chỉ có đôi vợ chồng trẻ đang cho con ăn là có vẻ hòa đồng.
-Mọi người ngồi xuống đi,kêu gì để tôi.-tôi nói.
-Không cần anh phải lo.-tiếng con nhỏ Natalie lúc nào cũng thế.
Sau khi hỏi mọi người thì nhất trí là...chọn đại. Ôi!!menu tiếng Việt mà.
Trong khi chờ đợi thức ăn tôi đi 1 vòng để hỏi thăm về chuyện kỳ lạ xảy ra trong vòng 1 tháng nay ở ký túc xá.
Lại gần tới bàn đôi vợ chồng trẻ,tôi nói:
-Em ngồi đây với anh chị đc không?khônglàm phiền chứ?
-À không sao...em ngồi đi.-tiếng anh chồng trả lời.
-À mà em ở nước ngoài về sao??giọng lạ thế?
Tôi cười,nói:
-Vâng đúng ạ...trước em cũng ở đây sauđó đi ra nước ngoài du học. 7 năm mới về chị ạ....
-Ừ...hèn gì to con trắng trẻo phết nhỉ??hahaha-chị cười.
Tôi cũng xấu hổ,hỏi chị luôn:
-Thế khu mình có chuyện gì sao?
-Ừ-chị trầm ngâm...
Chuyện xảy ra hồi tháng trước thôi. Khi ngủ ban đêm cứ nghe thấy tiếng động lạ mãi thôi.
-Tiếng 'bộp...bộp" phải không chị?
-Ừ...sao em biết??
-Ông quản lý nói cho em. Chị kể tiếp đi...
-Vợ chồng chị hằng đêm...à mà không...nguyên khu đều bị tiếng động đó quấy rầy mãi...lúc trước có ngườichịu không nổi vác gậy đi thẳng lên tầng xem có gì không...chỉ nghe tiếng thét thảm thiết rồi điên luôn.
Tôi trầm ngâm suy nghĩ...tiếng thằng Tâm vang lên:
-Anh Boo ơi đến lấy thức ăn.
-À...ừ...đợi anh tý.
-Thôi em xin phép anh chị,sáng mai mình kể tiếp nghe chị.
-Ừ...em đi nhé-2 anh chị đều nói.
Khi ăn mà tôi vẫn đang suy nghĩ trên lầu có gì??nhưng...tôi đã mang máng biết-đó-là-ai.
-Này...lúc nãy làm gì bên kia mà lâu thế?-tiếng thằng Jimmy quan tâm.
-À không sao lát tao kể cho,thôi tao lên phòng đây...
Tiếng chúng nó gọi theo:
-Ê...chưa ăn xong mà...này....
Tôi đi thang máy,bước vào. Đang suy nghĩ miên man về chuyện đó...về cô ta,thang máy mở cửa định bước ra...đột nhiên thang máy sập cửa đột ngột.
-Tý nữa cụt tay bố rồi-tôi cáu.
Đèn trong thang máy di chuyển,nó đang hoạt động,đi đâu không biết...
Cánh cửa mở ra.
Số 13 đập thẳng vào mặt tôi,choáng...bên ngoài gió trên tầng 13 khá to u ám đầy vẻ u tối.