CHƯƠNG 10: Qủy môn quan
Cạch!cửa mở,chúng tôi bước vào. Lúcnày thằng Jack mới chịu thả tôi xuống.
-thằng Jimmy đi đâu nhỉ??-tôi hỏi.
-chắc nó đang ở phòng nó chứ đâu,thôi để tao về phòng.-Jack nói
-Thôi tôi cũng về phòng luôn,có gì nấuxong thì nhắn tin nhé.
-Thế sáng nay 2 người mua được gì??
-À...Jack mua được cái tấm kính 400$ thì hết tiền. Còn tôi thì mua được 1 sợi dây chuyền.
Nói xong tôi đưa tay cầm lấy mặt dây chuyền ở cổ áo Natalie,người tôi nónglên khi lần đầu tiên nhìn chằm chằm vào ngực 1 cô gái gần đến như vậy. Natalie giúp tôi lấy nó ra...
-À...mặt dây chuyền hình 1 đóa sen đang nở rộ. Trông cũng đẹp đấy.-tôi khen hết lời.
Như không thể làm chủ được mình,mặt tôi tiến sát đến Natalie.
-Nhưng không thể đẹp bằng chủ của nó.
Tôi thấy Natalie đỏ mặt trông rất xinh!!đúng là 1 cô gái Á Đông. Quên không nói,Natalie có cha là người Philippin,mẹ là người Hàn Quốc.
Quay trở lại,tôi nắm tay Natalie,ghì sát vào tường,cô ấy nhắm mắt thì...
-thấy rồi nha!thấy rồi nha...hớ hớ hớ
Thằng em họ kêu lên rồi chạy tuốt vàophòng...2 chúng tôi hơi xấu hổ,ngại ngùng nhưng tôi vẫn kịp ôm Natalie hôn nhẹ vào môi.
Vừa bước Vào phòng đã nghe thấy tiếng thằng em...
-Hey bây bi...nhưng không thể đẹp hơn chủ của nó! Hố hố hố!!!
-Dám chọc quê ta à??
Bay vào tẩn cho nó 1 trận nên thân rồi vào nấu ăn,lòng vui sướng.
Sau khi điện thoại cho Natalie và tụi Jack,khoảng 15' sau thì qua phòng. Đem ra 1 bữa cơm thịt heo chấm mắm tôm,thịt kho tàu,1 tô canh rau rất Việt!
Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa,nếu biết quy trình chế biến mắm tôm và thịt heo kia là thịt chó chấm mắm tôm thì sao nhỉ??thằng Jack bựa ăn kinh khủng....
Buổi chiều thằng em họ tôi xì xà xì xầm gì đấy với tụi Jimmy chúng nó cứ cười hô hố.
Thôi thì dẫn Natalie đi dạo quanh phố phường vậy...buổi chiều mát mẻ khoảng 3h chở Natalie ra sông Hương đạp vịt(ý tớ là chèo thuyền vịt). Vừachèo vừa ăn vừa tâm sự không có gì sung sướng bằng.
Nhưng ai biết rằng khi tôi hôn Natalie thì oán khí tích tụ thêm cho qủy nữ trên tầng 13...
5h chiều,tôi chở Natalie về. Mọi người thay đồ xong 6h30 đúng hẹn chúng tôi ra cổng khu chung cư chờ tụi bạn tôi đến đón.
Một lát khoảng 10 chiếc xe chạy tới,tôibước ra chào hỏi rồi giới thiệu với mọi người...
-Thế chúng ta đi đâu?
-Hôm nay tụi tao cho mày 'lên nóc nhà là lên nóc nhà" luôn-cả lũ hô to.
Nói xong phi ầm ầm,điểm đến của chúng tôi là 1 vũ trường hay đơn giản gọi là sàn. Dạo này Huế thay đổi hẳnra,đi 6,7 năm mà thác loạn quá!!!nhóm tụi tôi cũng không bất ngờ lắm!dân Mỹ mà...chả trách!!!
Ở đây chúng nó đã thuê riêng 1 tầng lầu trên cùng,và chắc chắn dễ mình ăn đủ 50% cho chúng nó-tôi tặc lưỡi.
Bia rượu,gái gú,và âm thanh dữ dội. Cả hội gần tan vào nhau,có 2 đứa đang 'chăm sóc" Natalie của tôi chu đáo,tất nhiên là tôi phải thấy ghen rồi. Tức nghẹn họng...nốc dăm ba ly nữa nhào ra múa cùng chúng nó,cũng quên mất con dao mà ông lão đưa.
Sau khi mệt nhoài...tôi xem đồng hồ thì đã 11h đêm rồi...phải về chuẩn bị,thanh toán xong chúng tôi về trước bỏ mặt tiếng chúng nó kêu ở lại bay xuyên đêm.
K...é...ét!!tiếng xe phanh trước cổng,tôi tiếc vì mình uống quá nhiều. Đi bằng cầu thang sẽ rất mệt,đã khuya rồi,cả bọn đều mệt nên quyết định đi thang máy luôn...như đã vào tròng. Cả bọn vừa bước vào thang máy,cửa lập tức đóng sập lại kéo thẳng lên cao....cửa mở...khung cảnh u tối nặng nề,tôi bắt đầu tỉnh rượu...sẵn hơi men trong người,chúng tôi bước ra.
-Bắt đầu rồi đấy.-tôi quay lại.
Nhớ tới lời ông lão tìm phá phong ấn...tôi mạnh dạn bước tới phòng số 88. Gió thổi lành lạnh nhưng đã có lũ bạn ở đằng sau,nắm chắc cánh cửa vặn khóa...cạch!! K...é..ét..mùi hôi thối trong phòng xộc thẳng vào mũi tôi. Rầm!!ra hiệu cho tụi nói sẵn sàng chưa???tất cà đều ok.
Cạch!!K...é...é...ét...bước vào phòng,trống hơu trống hoắc. Xác chuột chết nằm khắp nơi,hèn gì có mùi thối. Chầm chậm tiến vào,mọi người chia ra tìm cái gọi là phong ấn.
Tôi bước vào phòng ngủ,giường tủ vẫn còn nhưng bám đầy bụi,đến cạnh cái bàn,sau bao năm tờ giấy vẫn đó sao???không nhớ nữa,mình đã đốt nó chưa nhỉ?
Lộc cộc...có tiếng động ở tủ quần áo,giật mình...tôi nín thở tiến đến mở tủ áo...rầm!!!không có gì...căng thẳng đến mức cao độ.
Bước ra thì tất cả không có gì khả nghi...bỗng tôi nghĩ đến cái xác...đúng rồi!!!chính là nó!!
Nhìn đồng hồ đã gần đúng 12h đêm.
Tôi hét lên:
-Chạy nhanh,Qủy mô quan sắp mở!! ! ______