Cái này ghê hon nè:
TÂM' VÃI MA
Chap 1-A : Máu
“... Con à, mẹ con mình ra
phiến đá nghỉ ngơi, uống
nước đi!” - Người phụ nữ
trung niên lên tiếng. Giọng
bà ta trầm ấm, bà mặc bộ
đồ quần áo đen, đầu đội
khăn trắng. Bà nhìn cô con
gái đang nhẹ nhàng đặt bó
thuốc xuống, mắt chan chứa
yêu thương rồi khẽ khàng
nhặt lá cây trên tóc con. Bà
lấy ra một chiếc lược gỗ rồi
nói với con gái:
- Hái thuốc mới có nửa ngày
mà tóc tai đã rối bời thế này
rồi, ngồi xuống để mẹ chải
đầu cho, - Cô bé ngoan
ngoãn ngồi xuống. Bà mẹ
chải đầu cho con bằng chiếc
lược đen. Mái tóc đen mượt
của cô bé tung bay trong
gió. Bà mẹ trầm ngâm
không nói gì. Cô con gái
chăm chú ngắm con kiến
đang bò trên chiếc lá dưới
thân mình. Mọi thứ chìm
trong yên tĩnh. Con đường
núi này được phát hiện khi
hai mẹ con cô đi tìm thuốc,
ngày thường rất ít người qua
lại. Núi rừng yên tĩnh, chốc
chốc lại vẳng lên tiếng chim
kêu, đằng sau họ là một cây
hòe rất to, rễ của nó đan
chéo, bò lan trên một
khoảng đất rộng.
Khi cô bé đang ríu rít nói về
chuyện hái thuốc thì đột
nhiên cảm thấy có luồng khí
lạnh ngắt sau lưng, định
ngoảnh lại xem có chuyện gì
thì bộp một cái, cô bé bị
giáng mạnh vào đầu, ngã
xuống, bất tỉnh nhân sự.
Một luồng gió lạnh thổi tới
làm cô tỉnh lại, lúc này trời
đã chập choạng tối. Cô cựa
quậy và phát hiện ra mình
đang bị trói rất chặt bằng
cành cây dưới gốc hòe. Cô
cẩn thận quan sát xung
quanh rồi sợ hãi kêu to: mẹ,
mẹ ơi, mẹ ở đâu?
Cô bé nghe văng vẳng bên
cạnh mình có tiếng mài dao,
định quay đầu sang xem
nhưng đầu đau nhức quá;
lúc này cô mới nhận ra mình
không chỉ bị trói trên cây mà
tóc còn bị chia ra làm hai
phần buộc vào cây hòe, chả
trách mà đầu cô không cử
động được.