panda đã viết:E mớj của 1 e mà k0 dính. Lúk hỏj thì e đó kêu chưa có bồ. Mấy ngày đầu nc qua yh cũng vui lắm. Đk 1 thờj gian thì e cảm như ấy cũng chán. Xuống lớp đưa kẹo thì kêu ngày nào cũng xuống. Ngạj lắm chứ. E cảm nhận đk điều đó nên đề nghị là a e. Tốj hôm qua. Ấy có để stt là đang buồn. Em mớj vào hỏj thăm mà ấy chẳng nój. Sáng nay e đến đưa kẹo cho ấy thì ấy kêu là " mấy bữa nay a k0 xuống e thèm kẹo a mua qúa trờj" vậy là sao hả a tom
pé đó thích e. Nhưng chưa hiểu rõ t.c của mình đó.
Pé đó thích e. Nhưng Do e thường xuyên gặp pé, thường xuyên nc với pé. Nên pé thấy nhàm chán. Cái gì cũng thế. Nếu ăn mãi phở thì sẽ ngấy. Pé không trả lời e trên yh là vì pé chưa hiểu t.c của mình với e là gì, Lúc xa thì nhớ, gần thì chán. Và cái thứ 2 là do e chưa hiểu pé. Pé cũng có t.c nhưng pé không giám nói ra, mà e đã gần như dừng lại. Như vậy làm pé thấy buồn. Nhưng lại tốt cho e
A chỉ cho e nhá. Cái gì cũng thế. Lúc mất mới biết quý trọng. nên e đừng thường xuyên gặp nhau, nc. Ít nc hơn. Có thể vẫn đưa kẹo nhưng sẽ nhờ người khác. Để bé phải hỏi tại sao a lại nhờ. Sao a không xuống. E phải cho pé xác định được t.c của mình.
Chúc e may mắn.
Mệt quá