Nếu em nhảy xuống nước, anh sẽ cứu em chứ, anh yêu?
- Nếu như anh nói “có”, thì em sẽ nhảy xuống chứ, em yêu?
- Anh yêu loại người nào hơn, thông minh hay xinh đẹp?
- Anh yêu cả hai loại người ấy. Và anh yêu cả em nữa.
- Anh thề là sau khi cưới vẫn yêu em chứ?
- Nhất định rồi. Anh thích những phụ nữ đã có chồng.
- Chiếm thể xác thì dễ, chiếm đượctâm hồn mới khó.
- Thế gặp người không có tâm hồn, thì chiếm được thể xác là xong chứ gì?!
Xe buýt của một đoàn nghệ thuật bị một tên cướp chặn lại, thấy xe chở toàn các thiếu nữ trẻ đẹp, hắn huơ dao quát to:
- Bỏ hết tiền bạc và đồ trang sức ra! Đứa nào giấu giếm hoặc chống cự tao sẽ cho nếm mùi hiếp dâm tàn bạo! Im lặng bao trùm, một cô dáng vẻ chức sắc trong đoàn tiến đến trao cho tên cướp tờ danh sách các cô gái trênxe và nói:
- Thưa anh, bọn em chả tiếc gì đâu, nhưng đồ trang sức và tiền bạc lại không có. Nếu anh định bắt bọn em "nếm mùi" gì đó thì hãy gọi tên chúng em lần lượt theo danh sách này.
Điện thoại reo vang tại đồn cảnh sát:
- Một người tên là Tom nhà số 7 phố Tu viện cất giấu ma túy trong đống củi nhà anh ta.
- Chúng tôi sẽ đến ngay! Các nhân viên cảnh sát đến nhà Tom, lục soát khắp nhà, chẻ từng khúc củi, nhưng không tìm thấy ma túy. Khibọn họ đã ra về, điện thoại reo vang tại nhà Tom:
- Thế nào Tom? Họ đã chẻ củi cho anh chưa?
- Rồi!
- Tốt lắm, bây giờ anh gọi họ tới nhà tôi nhé! Tôi cần xới lại khu vườn một chút.
Một khán giả quay sang người ngồi bên cạnh chê bai ca sĩ đang hát trên sân khấu:
- Hát gì mà nghe đến khiếp! Anh có biết cô ta là ai không?
- Biết chứ! Vợ tôi đấy
- Người đàn ông trả lời.
- Ái chà, xin lỗi anh. Thực ra thì không phải do giọng ca của cô ấy mà do bài hát. Thật là khủng khiếp khi bà xã của anh buộc lòngphải hát lên những lời lẽ hổ lốn vàvô bổ ấy. Không hiểu đứa nào lại đi viết một bài ca kinh khủng như vậy?
- Tôi
Cô giáo dặn học sinh:
- Ngày mai các em đem tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ. Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.
- Tuấn, em đem gì tới?
- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.
- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?
- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.
- Tý, em mang cái gì kia?
- Dạ, bình ôxy ạ?
- Em lấy ở đâu ra vậy?
- Dạ, của bà em.
- Thế bà nói gì khi em mang bình đi?
- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.
Nguồn :face