Nếu được lựa chọn... Anh vẫn chọn yêu em...................

ID Topic: 8353 • Có 1,163 lượt xem
Hình đại diện của thành viên
#1 - @87113
15/10/2012 08:50
Nội dung: "- Nếu cho anh lựa chọn lại từ đầu,anh có còn yêu em nữa không?"
Khi thấy câu hỏi này, trong lòng anh cũng thầm muốn hỏi em:''nếu cho em lựa chọn lạitừ đầu, em có bao giờ lựa chọn yêu anh không?"
Anh không biết sự lựa chọn của em là gì? Nhưng anh vẫn sẽ lựa chọn yêu em đấy! Dù chỉ là một tình yêu đơn phương không đượcem đáp lại. Được gặp gỡ em, được bên em, và được yêu em đã là điều may mắn nhất của anh, dù là trongnước mắt, đau khổ và tuyệt vọng...
Anh tin sự gặp gỡ của chúng mình là có duyên mà không phận, anh không bao giờ chối bỏ quá khứ, dù nó có đau khổ đến thế nào, anh vẫn sẽ lựa chọn yêu em như anh đãtừng yêu...
Hình như chưa bao giờ anh kể với em về tình cảm của anh em nhỉ, anh sẽ viết ra đây để một ngày nào đó em sẽ đọc được chúng. Em sẽ thấy bất ngờvì chúng được viết ra dường như để dành sẵn cho em. Và lúc ấy em đừng viết ra lựa chọn củamình nữa nhé...Bởi vì anh đã biết...
Anh chợt nhớ lại ngày anh tỏ bày tình cảm của mình với em, em biết anhđã vui và hạnh phúc thế nào khi biết rằng em cũng yêu anh không? Anh giống như đứa trẻ được mẹ chomón quà mà mình yêu thích.
Nhưng chỉ một tuầnsau em lại bảo em không yêu anh, lúc ấy chỉ là em ngộ nhận, em chỉ xem anh như một ngườibạn, như một người anh trai thânthiết mà thôi... Cảm giác lúc ấy, anh rất đau... rất tuyệt vọng và cũng có chút oán hận em... Anh thật sự nghĩ rằng em đang đùa giỡn tình cảm của anh, để rồi mình bắt đầu cách xa nhau từ dạo ấy...Anh đã tự nhủ mìnhphải quên em...
Nhưng anh đã không làm được, anh lại cố gắng níu kéo, cố giữ lại tình bạn đang dần trôi tuột, và anh đã giữ lại được... Đó cũng là lúc anh bắt đầu tình yêu đơn phương của mình dành cho em, lặng lẽ quan tâm đến em.An ủi, động viênem lúc em buồn, đau khổ khi chia tay mối tình đầu, thậm chí còn mắngem - đó là lần đầu tiên anh nặng lời với em đấy. Sâu tận đáy lòng anh vẫn hi vọng em sẽ lại yêu anh khi nỗi đau đầu đời đã nguôi ngoai, anh luôn tin mình vẫn còn cơ hội...
Thời gian trôi đi cũng xua tan đi những ngượng ngùng còn đọng lại, hai năm sau em đã thực sự quen với mọi quan tâm mà anh dành cho em, quen với việc tìm đến anh mỗi lúc buồn, những lúc gặp khó khăn... Những lúc ấy, anh đã thật sự rất vui và hạnh phúc. Anh thầm nghĩ ngày emđón nhận anh đã không còn xa nữa, anh đã chuẩn bị tỏ bày với em lần nữa...
Nhưng mọi chuyện không bao giờ như anh muốn, em lại yêu một người khác, còn bảo anh tư vấn cho em về những sở thích củacon trai... Lúc ấy anh đã thật sự tuyệt vọng và đau khổ... Anh chỉ muốn trốn chạy mà thôi... Đó là lần đầu tiên anh khóc vì đau, vì tuyệt vọng...
Rồi anh cũng quyết định đi xa trong sự ngỡ ngàng của ba mẹ, và cả của em...(Giờ thì em biết lý do rồi nhé). Anh muốn bắt đầu một cuộc sống mới nơi đất bạn, hi vọng sự xa cách và thời gian có thể giúp anh quên đi niềm đau, để có thểtừ bỏ tình yêu mà anh dành cho em, có thể quên em... Anh đắm chìm trong công việc, tất bật với những chuyến công tác xa xôi nơi biên giới, cố không để mình rảnh rỗi để mà nhớ em...
Nhưng anh cũng lại không làm được, thời gian chỉ làm cho tình yêu và nổi nhớ em trong anh càng thêm nhiều mà thôi. Anh lại bắt đầu liên lạc lại với em, và rất nhanh anh lại trở thành người lắng nghe, chia sẻ mọi buồn phiền trong cuộc sống của em, anh lạisống theo những cung bậc cảm xúc của em, vui theo niềm vui của em, buồn theo nỗi buồn của em, đau với cái đau của em... Và vôtình em đã thấm dần vào máu anh rồi đấy...
Thấm thoắt cho đến hôm nay, gần mười năm rồi em à...Anh cũng gần ba mươi rồi đấy... Già rồi phải không em? Anh vẫn cứ làmbạn,làm người anh trai bảo bọc cho em, làmchiếc khăn chỉ để lau nước mắt cho em, làm người nângem dậy mỗi khi vấp ngã... Chỉtiếc một điều anh không phải là người em yêu... Nhưng anh không hối hận, anh rất tìnhnguyện làmnhững điều đó cho em...
Thôi thì anh cứ cùng em đi hết đoạn đường này, ngày em hạnh phúc cũng là lúc mà anh sẽ buông tay... Anh đã làm hết những gì mình có thể cho em, anh sẽ chẳng còn gì nuối tiếc... Lúc ấy anh đã có thể buông tay đểđitìm hạnh phúc thuộc về mình...
Tình yêu của anh tuy đơn phương nhưng ít ra nó cũngđã từng trọn vẹn, ít ra anh cũng từng một lần được nghe em nói: "em yêu anh", dù chỉ trong một tuần ngắn ngủi. Như vậy cũng đã đủ rồi em à. Anh biết không nêncố giữ những thứ không thuộc về mình, có thể làm được điều gì đó cho người mình yêuđã là hạnh phúc...
Tóm lại, nếu cho anh lựa chọn từ đầu anh vẫn sẽ lựa chọn yêu em dù đã biết kết cục là gì? Đơn giản chỉ vì em là người con gái đầu tiên mà anh yêu... Anh nhớ thằng bạn anh đãtừng hỏi anh một câu: "mày yêu cô ấyvì cái gì mà yêu đơn phương suốt mấy năm?". Em có biết anh trả lời thế nào không? Anh bảo: "Tao yêu cô ấy chẳng cần lý do gì cả, nếu yêu mà cần có lý do thì cô ấy chính là lý do để taoyêu". Nó bảo anh "hâm" nhưng anh không nghĩ thế.
Sống hết mình vì tình yêu dù đau khổ hay hạnh phúc cũng đáng phải không em?
(Unknown / No Data - 87113)
PM | Trích dẫn | Like bài viết | Sửa | Xóa | Báo cáo | Cảnh cáo
_______________
!!๑๑๑.....♥♥.....★☆ミ ......Này gió ơi cho ta nhờ 1 việc!!
Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng.....
Khi gió về nép bên cạnh người ấy,
Gió thì thầm..... Ta nhớ ấy biết bao.... ミ★☆.....♥♥.....๑๑๑!!
。☆ yenbaicity ☆ 。
★。\|/。★
。 nhendocyb89。
★。/|\。★
☆ Mwap.biz ☆
Trả lời nhanh

Chủ đề tương tự