Chương mở đầu:
HOÀI NIỆM
Một không gian yên tĩnh với một chiếc bàn bên cạnh cửa sổ có hai người lưu luyến nhìn nhau. Bỗng chốc, tiếng bước chân lạch cạch của cô nhân viên như đập tan khung cảnh ấy. Đây là cơ hội tốt để mở lời...
Tôi nhìn Yuki ấp úng nói:
"Yuki cuối cùng cũng trở thành ngôi sao rồi nhỉ"
"Thật tuyệt vời"
Cô ấy ngại ngùng nhìn loanh quanh, thật khó hiểu làm sao, trước giờ với tôi, Yuki đâu có như vậy.
"Dạ, vâng!!"
"Vì vậy nên em..."
Tiếng Guitar vang lên âm ĩ khiến tôi không thể nghe được Yuki đang nói gì. Dường như nó muốn cản trở chúng tôi, thật khó hiểu.
"Em không thể..., Touya à"
"Em vẫn còn..."
"Vậy nên em đã quyết định"
Yuki đang khóc, tôi chẳng hiểu gì hết. Tiếng Guitar ngày một vang to, đánh sập mọi thứ chìm vào cái âm thanh đáng ghét này.
"Yuki, anh không nghe em nói gì cả"
Cửa sổ tự nhiên mở tung bởi những đợt gió thổi mạnh. Vài chiếc lá bay vào cắt ngang hai chúng tôi như một bức tường vô hình. Thật kì lạ, không còn là vườn cây xanh mà vừa đặt chân vào nơi này, nó là điểm ấn tượng nhất rồi chợt vội vã thay đổi thành một khán đài với biết bao nhiêu là khán giả đang hô vang khẩu hiệu "Yuki..., Yuki..., Yuki...". Tôi nhanh chóng chìm vào những suy nghĩ lan man không lời giải rồi giật mình tỉnh giấc khi nhìn thấy chiếc băng rôn lớn vùng vẫy trong gió.
"I Love Yuki"
"Chuyện gì đang diễn ra?"
Tôi nâng tách Café lên uống một hơi dài tìm lại sự bình yên.
"Ít đường quá" - Tôi muốn thốt lên như vậy. Trước khi gọi, tôi có nói rất kĩ "nhiều đường nhé", họ không nghe tôi nói sao.
Lý do ở đâu? Tôi không thể bình tĩnh được nữa. Cô ấy vẫn không ngừng khóc. Tim tôi đang dần lệch nhịp.
"Xin lỗi Touya, em phải đi rồi" - Giọng nói của Yuki hòa quyện theo gió, thoảng qua tai tôi từng từ một.
Phản xạ kéo tay tôi túm Yuki lại.
"Khoan đã"
"..."
"..."
"Anh hiểu rồi" - Tôi đã nhận ra, thật buồn cười, huh
Yuki buông tay tôi và chạy mất, giọt cafe đọng lại trong cổ họng một mùi vị khó chịu vô cùng.
"Đắng quá!"
"..."
Yuki, cô ấy đã chọn con đường sân khấu.
WHITE ALBUM
Bầu trời đầy tuyết đôi ta vẫn thường ngắm hàng đêm ấy.
Sự ấm áp nơi đôi tay đang ôm ấp, thật dịu dàng biết bao.
Nó lan nhanh vào sự tĩnh lặng cùng những đám mây đang dần mờ nhạt tan biến.
Mãi mãi đôi ta như vậy nhé, như lời hứa năm nào.
Chỉ cần anh luôn bên cạnh em,
đó là điều mà em hạnh phúc nhất.
Trước khi kịp nhận ra, em đã quá tham lam,
với mong ước không còn như ngày xưa ấy.
Dù cho là khi nào, dù cho có ở đâu.
Thì hãy...
Giữ thật chặt, thật chặt và ôm lấy em đừng buông nhé!
Cho dù ngày tháng có tan biến đi nữa,
thì anh vẫn là tất cả cảm xúc em luôn mang.
Chỉ có tình yêu này, nó sẽ không bao giờ tan biến.
Chỉ có anh, mãi là người em trông ngóng mà thôi!
Mọi sự vật quanh đây đều thiếu màu sức sống, ngay cả Yuki cũng vậy. Đây chắc chắn không phải cô ấy. Thế giới này không phải nơi tôi và Yuki thuộc về.
- 11:41 -
Tivi đang phát, tôi giật mình tỉnh dậy, thở hỗn hển. Mình đã thiếp đi từ khi nào?
"Ogata Eiji, người đứng đầu hãng sản xuất Ogata Production (OP) nổi tiếng trong làng giải trí hiện nay. Với tài kinh doanh và soạn nhạc, ông đã trở thành một con người lý tưởng. Chưa hết, cô em gái idol Ogata Rina đang có vị thế đứng rất cao trong các bản xếp hạng. Và người bên cạnh tôi đây chính là Morikawa Yuki, tài năng thứ hai được đào tạo bởi OP, rất vui vì cô đã tham gia chương trình"
Yuki đang được phỏng vấn trên TV, tôi bừng tỉnh sau một đêm tưởng chừng như một ngày, hay hơn thế nữa, một tuần, tôi cảm thấy nó quá lâu. Đầu tôi vẫn còn hơi nhoi nhói đau.
"Yuki..."
"Gì vậy trời, đã trưa rồi sao" - Báo thức bị hỏng lúc nào vậy nè.
"Ước mơ của tôi là có thể cho ra Album của riêng mình như chị Rina"
Tôi nhanh chóng sửa soạn quần áo, đồ đạc tới trường khi chương trình này đã hết, giờ nó chuyển qua chứng khoán rồi, tôi chả hiểu cái quái gì về những thứ như vậy.
"Anh tin rằng em sẽ làm được mà, Yuki..."
Từ ngày cô ấy nổi tiếng đến giờ cũng một tuần rồi, chúng tôi giành rất ít thời gian cho nhau, nói đúng hơn là không thể gặp nhau. Chỉ còn cách ngắm nhìn cô ấy mỗi lúc nhớ qua tấm hình duy nhất tôi có dán cẩn thận trên tường. Thật trớ chêu làm sao...tôi phải tự nhủ với lòng mình rằng...
"Bạn gái tôi...
...là Idol"
(Android)
_______________
HLouis Fansub
Trang chủ: https://hlouisfansub.blogspot.com/